Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 177: Chương 177: Lửa cháy khắp toàn thành (1)




Cùng lúc đó, lại có ba bức tượng hình người đột nhiên xuất hiện trên bàn cờ, đồng dạng cũng có tu vi Kim Đan Cảnh tầng ba.

Hắn không biết, biểu hiện của hắn bị những người khác nhìn ở trong mắt.

Ở bên trong một tòa cung điện thần bí, một đám người thân mặc áo bào đen đứng thành một hàng. Ở trước mặt bọn họ có một quả cầu trong suốt kích thước lớn bằng quả bóng rổ, bên trong có một đoàn lửa màu xanh lam cháy mạnh thiêu đốt. Lúc này bên trong cầu trong suốt chiếu ra hình ảnh, thình lình là tình hình Tần Quân chiến đấu.

- Người này không chỉ có tư chất được xác định là bát tinh, ngay cả kinh nghiệm chiến đấu cũng cực kỳ phong phú. Hắn chắc hẳn có thể ở trong sát hạch thu được đánh giá lục tinh!

Một người mặc áo đen khẽ cười nói. Dưới mũ lộ ra một gương mặt tuấn mỹ trắng nõn, góc cạnh rõ ràng. Hai mắt dường như ẩn chứa tinh không mênh mông, thâm thúy vô cùng.

- Ừ, sứ giả sát hạch ở các châu phủ phán xét từ trong số người tham gia thi đấu ra số lượng người đạt được tư chất bát tinh cũng không nhiều.

Một lão nhân bên cạnh đồng ý nói.

- Tư chất mặc dù quan trọng, nhưng thiên phú chiến đấu cũng không thể bỏ qua.

Lão già mặc áo bào màu đen cười nói. Những người mặc áo đen còn lại đều cười gật đầu. Nếu như nhìn kỹ lại, sẽ phát hiện ra, phía sau áo bào đen của bọn họ đều in một thanh kiếm bạc, trang nghiêm thần bí.

Lúc này, nam tử tuấn mỹ kia vung tay phải lên. Hình ảnh trước mặt chợt biến đổi, từ Tần Quân biến thành Lý Nguyên Phách. Toàn bộ đại điện nhất thời yên lặng lại.

Chỉ thấy trong tay Lý Nguyên Phách cầm Kim Bằng Thần Chùy. Bàn cờ dưới chân bị nghiền nát không chịu nổi. Vẻ mặt người này lộ ra nụ cười dữ tợn, rõ ràng chiến đấu rất hưng phấn. Ngay sau đó chín bức tượng hình người đột nhiên xuất hiện vây quanh hắn.

Mấu chốt nhất chính là khí tức của chín bức tượng hình người này cực kỳ khủng khiếp, đạt tới Thuế Phàm Cảnh đỉnh phong.

- Lẽ nào tiểu tử này đạt tới Thuế Phàm Cảnh đỉnh phong?

Một người mặc áo đen kinh sợ nghi vấn hỏi.

- Sai. Là trên phương diện thực lực của quân cờ sát hạch giới hạn ở Thuế Phàm Cảnh đỉnh phong.

Lão già mặc áo bào màu đen trầm giọng nói. Sau đó hắn nhìn về phía nam tử tuấn mỹ bên cạnh hỏi:

- Ngọc Thụ, điêu tra một chút về đánh giá tư chất của hắn!

Nghe vậy, Phỉ Ngọc Thụ, cũng chính là tên của nam tử tuấn mỹ này gật đầu, sau đó đi chỉ tay vào hình chiếu. Đánh giá tư chất của Lý Nguyên Phách liền xuất hiện ở hình ảnh phía dưới. Có một loạt chín sao vàng xếp thành một hàng.

Yên lặng!

Đại điện lại yên tĩnh. Từng người trợn to hai mắt, vẻ mặt vẻ chấn động.

- Đại trưởng lão, chúng ta nhất định phải nhận được hắn. Nói không chừng hắn có thể dẫn dắt Thần Kiếm Đường chúng ta đi về phía đỉnh phong mới.

Phỉ Ngọc Thụ kích động nói.

Thần Kiếm Đường ở hoàng triều Nam Trác lại là tồn tại đại danh đỉnh đỉnh. Không chỉ có là một trong bảy đại tông môn, còn chịu sự quản lý của hoàng triều, thế lực chủ sự của vũ hội Tiềm Long thế lực chủ sự.

Lão già mặc áo bào màu đen được gọi là đại trưởng lão hít sâu một hơi nói:

- Tư chất cửu tinh như vậy, nếu quả thật không có gì bất ngờ xảy ra, tuyệt đối có thể trưởng thành đến độ cao của Kim Vô Hối đứng đầu Nhân Bảng. Chỉ là không biết thiên phú chiến đấu của hắn như thế nào...

Ầm! Ầm! Ầm...

Đại trưởng lão vừa dứt lời, Lý Nguyên Phách trong hình ảnh, hai búa vung nhanh như gió, không được ba giây liền đập nát chín bức tượng hình người, tương đương với chín cao thủ Thuế Phàm Cảnh đỉnh phong bị Lý Nguyên Phách đập chết. Điều này lại khiến cho các vị trưởng lão Thần Kiếm Đường trầm mặc.

Yên tĩnh tới mức nếu như có kim rơi xuống, cũng có thể nghe được âm thanh của nó.

- Thiên phú chiến đấu đánh giá cửu tinh... Ta thế nào lại cảm giác cửu tinh không phải là cực hạn của hắn?

Trên gương mặt tuấn mỹ của Phỉ Ngọc Thụ đầy vẻ cổ quái. Chỉ là trong mắt của hắn khó có thể che giấu một tia phấn khởi.

Đây tuyệt đối là thiên tài yêu nghiệt mấy nghìn năm khó gặp!

- Nhất định phải lôi kéo hắn. Nói không chừng hắn còn có thể vượt qua Kim Vô Hối!

- Cái gì gọi là khả năng chứ? Đây là nhất định!

- Hoàng triều Nam Trác chúng ta cuối cùng cũng xuất hiện một thiên tài bất kể tư chất hay thiên phú chiến đấu đều là cửu tinh!

- Chúng ta phải tận dụng thời gian hành động, lôi kéo hắn trước khi những tông môn khác phát hiện ra!

Tất cả trưởng lão đều phấn khởi không thôi, giống như kích thích tố bị tăng cao. Bọn họ hoặc là cường giả Địa Tiên Cảnh, hoặc là Hóa Hư Cảnh đỉnh phong, vị trí của tất cả đứng ở trên đỉnh phong của hoàng triều, không ngờ vì một vị thiên tài lại kích động như thế. Nếu như bị truyền đi, khẳng định sẽ có rất nhiều người không tin.

Cứ như vậy, trưởng lão Thần Kiếm Đường đầu tiên là bị Tần Quân kinh diễm, cuối cùng vì Lý Nguyên Phách điên cuồng. Nếu như Tần Quân biết, cũng không biết sẽ nên khóc hay nên cười.

...

- Thu được đánh giá lục tinh!



Tần Quân thở ra một hơi dài. Trên trán hắn đều là mồ hôi lạnh. Hiện tại hắn mới phát hiện, đồng thời đối mặt với chín bức tượng hình người Kim Đan Cảnh tầng ba cũng không đáng sợ. Đáng sợ chính là xa luân chiến.

Cửa ải thứ sáu trước mắt tương đương với để cho hắn chiến đấu cùng hai mươi mốt vị cao thủ Kim Đan Cảnh tầng ba. Mặc dù đối phương ngốc nghếch, nhưng cũng rất mất sức lực.

- Chỉ có điều lão tử chí ít cũng hơn được gia hỏa tên Phong Dật Hiên kia!

Trong miệng Tần Quân hùng hùng hổ hổ nói. Hiển nhiên hắn vẫn bởi vì chuyện Giả Tuân đánh giá thấp hắn, mà canh cánh trong lòng.

Chiến quyết!

Nhìn thấy được bảy bức tượng hình người đột nhiên xuất hiện, tinh thần Tần Quân phấn chấn trực tiếp xông lên phía trước.

Hắn không chỉ muốn đánh giá lục tinh, còn muốn đánh giá thất tinh!

Đánh giá bát tinh!

Đánh giá cửu tinh!

Đánh nổ tất cả!

Mang theo một niềm tin như vậy, Tần Quân trực tiếp phát động thuật kích thước như ý, thân hình tăng vọt, trong chớp mắt liền đạt được cao tới độ cao hai trượng. Theo tu vi của hắn tăng cao, cực hạn hình thể của hắn có thể tăng trưởng đã tăng cao. Bảy bức tượng hình người cũng sẽ không sợ hãi, vẫn phấn đấu quên mình lao vọt về phía Tần Quân.

Tần Quân vung vẩy Ngân Long Tru Hồn đảo qua, trực tiếp đánh nát bốn bức tượng hình người, bá đạo đến cực điểm.

Ba bức tượng hình người còn lại tuy rằng không sợ, nhưng bắt đầu né tránh ở xung quanh. Đáng tiếc bàn cờ có lớn như vậy, bọn họ căn bản cũng trốn không được bao xa.

Không được một phút, ba bức tượng hình người còn lại cũng bị hắn đánh nổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.