Sắp nổ sao?
Tần Quân hết hồn muốn thoát ra nhưng thân thể không theo kiểm soát vẫn dán chặt với Liễu Nhược Lai.
Liễu Nhược Lai mở mắt ra, đôi mắt vô thần nhìn Tần Quân, thì thào:
- Đại đạo sinh ra, vận mệnh vô thường, ngô chưởng vận mệnh, siêu thoát vạn thiên . . .
Tần Quân nổi da gà, uy áp khó thể tưởng tượng ập đến làm hắn suýt xỉu.
Tần Quân lo lắng hỏi thầm:
- Hệ thống, chuyện gì thế này?
Một chuyện tốt đẹp sắp gây thành tai họa?
Hệ thống đáp nhanh:
- Túc chủ đừng lo, cứ đợi kết quả.
Tần Quân thầm bực.
Liễu Nhược Lai lẩm bẩm đọc, nguồn nhiệt trong người nàng liên tục truyền vào Tần Quân, rất nhanh hắn cảm giác pháp lực dâng lên.
Giây sau pháp lực tăng vọt.
Ôi mợ!
Tần Quân trợn to mắt, trong mắt tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.
Sắp đột phá sao?
Xưa có hoàng đế ngày ngự ba ngàn nữ, ban ngày phi thăng, nay có Tần Thánh Đế đêm ngự thánh phi, tu vi tăng vọt?
Tuy trong lòng các loại càu nhàu nhưng thật ra Tần Quân rất lo cho Liễu Nhược Lai.
Nghe Vận Mệnh Chi Tử là biết không đơn giản rồi, sau này Liễu Nhược Lai sẽ đi hướng con đường thế nào?
Tần Quân thầm lo lắng.
Trời dần sáng, ánh sáng đỏ trên người Liễu Nhược Lai mờ dần, nàng không lảm nhảm nữa, nguồn nhiệt qua lại thân thể hai người cũng tan biến.
Tần Quân muốn nói lại thôi, nếu tiếp tục thì không chừng hắn sẽ lại đột phá.
Rèm mi Liễu Nhược Lai rung rung từ từ mở ra, đôi mắt mờ mịt.
Tần Quân yêu thương ôm Liễu Nhược Lai vào lòng, dùng vải mềm che lấp thân thể mềm mại.
Liễu Nhược Lai mờ mịt lẩm bẩm:
- Chuyện gì xảy ra? Sao cảm giác trong đầu có thêm nhiều thứ . . .
Tần Quân phát hiện Liễu Nhược Lai đã đột phá đến Hóa Hư cảnh tứ trọng.
Từ Thuế Phàm cảnh cửu trọng bay vọt đến Hóa Hư cảnh tứ trọng! Chỉ trong một đêm! Và không dẫn động thiên kiếp!
Tần Quân sững sờ, gian lận hơi bị lố đi?
Tần Quân hồi hộp hỏi:
- Thêm cái gì?
Không lẽ Liễu Nhược Lai nhớ lại ký ức Thủ Tâm kiếp trước? Vì Mệnh Vận Chi Luân nên Tần Quân xuyên đến vạn năm trước kết bạn với Thủ Tâm, hại nàng đau buồn mà chết, trong lòng hắn tràn ngập áy náy với nàng.
Tần Quân không dám đối diện Thủ Tâm.
Lúc trong thân thể Hắc Hải Vương Kình đối phó Bạch Cốt Mệnh Quân, hắn còn hại Thủ Tâm phải vận dụng lực lượng vận mệnh cưỡng ép đốt tuổi thọ Liễu Nhược Lai. Mọi chuyện khiến Tần Quân nợ Liễu Nhược Lai và Thủ Tâm.
Thủ Tâm tìm kiếm Tần Quân hai ngàn năm không có kết quả, sau khi chết trong vòng luân hồi nàng vẫn tìm hắn, mãi đến vạn năm sau cơ hội ngẫu nhiên Tần Quân gặp Liễu Nhược Lai.
Giờ ngẫm lại Tần Quân cũng thấy khó tin.
Phải cố chấp đến mức nào khiến Thủ Tâm luôn tìm kiếm trong mấy chục lần luân hồi?
Liễu Nhược Lai nghiêng đầu, nhíu chân mày thanh tú nói:
- Thêm chút công pháp, thần thông, chỉ có thể hiểu chứ không giải thích được. Trước kia tu hành không hiểu giờ thì rộng mở trong sáng.
Tần Quân thầm tặc lưỡi:
- Lợi hại dữ vậy?
Xem ra thân phận của Vận Mệnh Chi Tử cũng rất bá, không thua gì huyết mạch Cực Viêm Ma Thần của hắn.
Liễu Nhược Lai vênh váo huơ nắm tay, cười nói:
- Hi hi, đúng vậy, ta cảm giác sau này sẽ vượt qua ngươi!
Tần Quân bực bội xoa tóc nàng, lo lắng hỏi:
- Nàng có thấy khó chịu chỗ nào không?
Liễu Nhược Lai hưng phấn nói:
- Khó chịu? Không, cảm giác linh lực, không, pháp lực trong người liên tục không ngừng.
Sau khi đột phá Hóa Hư cảnh thì linh lực sẽ chuyển biến thành pháp lực, giờ Liễu Nhược Lai như mở ra cánh cửa thế giới mới.
Tần Quân nghe vậy yên lòng, cười gian nói:
- Nếu đã khỏe rồi, hơn nữa nàng phấn khởi như vậy thì chúng ta chiến thêm mấy hiệp đi!
Liễu Nhược Lai hét lên:
- A?
Đáng tiếc vô ích, Tần Quân đã chồm người lên đè nàng xuống.
Mây mưa oanh ca không ngừng.
***
Thiên hạ vốn náo động bỗng bị tin bom tấn khuấy động gió mây.
Diệt Thế Yêu Đế đột nhiên tấn công Thiên Tuyển Phủ!
Tin lan ra, các phương thế lực chấn động, bao gồm Thiên Mệnh Điện.
Dãy núi vòng quanh, sương tiên khuếch tán, trên một đỉnh núi.
Thiên Mệnh Đại Đế mặc áo đỏ nhíu mày hỏi:
- Cái gì? Diệt Thế Yêu Đế tấn công lén Thiên Tuyển Phủ?
Thị nữ gật đầu đáp ngay:
- Đúng vậy! Chiến đấu rất ầm ĩ, mấy chục vực xung quanh đều cảm nhận đất rung rinh.
Thiên Mệnh Đại Đế giận run người, khí chất ung dung thường ngày bay biến hết:
- Ngu xuẩn!
Thiên Mệnh Đại Đế hít sâu, hỏi:
- Rồi kết cục thế nào?
Khuôn mặt điển trai đầy nét giận, Thiên Mệnh Đại Đế thận trọng từng bước không ngờ giữa đường chạy ra Diệt Thế Yêu Đế, y rất muốn một bàn tay đập chết gã.
Thị nữ dè dặt nói:
- Thiên Tuyển Phủ chết mấy trưởng lão, nhiều đội hộ pháp. Diệt Thế Yêu Đế bị thương nặng chạy trốn, nghe nói . . .
Thiên Mệnh Đại Đế nhíu mày hỏi:
- Nghe nói sao?
Mắt Thiên Mệnh Đại Đế lóe tia khinh thường, y vốn tưởng Diệt Thế Yêu Đế mạnh dữ lắm ai ngờ gục ngã trước Thiên Tuyển Phủ.
- Nghe nói có thần tiên ra tay, không thì Diệt Thế Yêu Đế có thể hủy Thiên Tuyển Phủ rồi.
Thị nữ nói xong câu đó hút không khí.
Hai chữ thần tiên khiến người mơ màng vô hạn.
Bọn họ không chết, sống mãi mãi, cường đại, khống chế tất cả.
Sinh linh trên cõi đời bước lên đường tu luyện là vì sống lâu, thành thần tiên cũng là con đường dắt đến trường sinh.
Dù tu vi cao bao nhiêu cũng có giới hạn tuổi thọ, người tu vi cao sống lâu hơn, lâu đến mức đối với người thường tựa như sống mãi mãi.
Thần tiên là thiên đạo tạo nên, chấp chưởng ý trời.
Thiên Mệnh Đại Đế nhíu mày nói:
- Thần tiên ra tay?
Thiên Mệnh Đại Đế biết tình hình nghiêm trọng, hận Diệt Thế Yêu Đế muốn chết.
Cái đồ ngu đó bị nhốt mười vạn năm càng nhốt càng đần sao?
Không trách Thiên Mệnh Đại Đế không tôn trọng tiền bối. Y đã sớm sắp đặt kế hoạch, cửu đế thiên hạ hay Thiên Tuyển Phủ đều nằm trong mắc xích kế hoạch, không ngờ giữa đường nhảy ra khiêu khích Thiên Tuyển Phủ, quan trọng nhất là kinh động thần tiên.
Thị nữ cẩn thận hỏi:
- Tiếp theo nên làm gì . . . bệ hạ?
Đã vạn năm rồi thị nữ chưa từng thấy Thiên Mệnh Đại Đế tức giận như vậy, cũng hiểu lý do tại sao.
Vì Thiên Mệnh Đại Đế muốn rời khỏi thiên địa này lâu rồi, y vô địch cõi đời nên rất cô đơn, muốn đuổi theo con đường mạnh hơn nữa. Tuy nhiên Thiên Mệnh Đại Đế không thể chống lại thần tiên, vì vậy định tụ tập cửu đế thiên hạ cùng nhau phá trời.
Trước khi phá trời tuyệt đối không thể đụng vào Thiên Tuyển Phủ, vì sẽ dẫn đến nhiều thần tiên giáng lâm thiên địa này, bi kịch mười ba vạn năm trước rất có thể lại xảy ra.
Đó là lý do tại sao Thiên Mệnh Đại Đế tức giận như vậy.