Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 819: Chương 819: Lục Nhĩ cường đại




Nhưng Hồng Hài Nhi có dùng Thần Ma đỉnh cao cũng khó vượt qua Thái Ất Kim Tiên cảnh.

Thôi sau này tính đi.

Tần Quân vứt bỏ tạp niệm, bắt đầu ngồi xếp bằng tu luyện.

Lớn mạnh bản thân mới là căn bản.

***

Trong đại điện u ám.

Tôn Như Đạo sắc mặt âm trầm ngồi trên ghế chủ, bên dưới đứng mấy chục người áo đen. Hắc Điệp Tiên Tử ngồi trên ghế báu bên trái, có bảy người cùng hàng với nàng. Tám người ngồi phía đối diện, hơi thở không tầm thường, rõ ràng là cao tầng của Thần Điện.

Tôn Như Đạo nghiến răng hỏi:

- Bên dưới Thần Vực thật sự xuất hiện cường giả Đại La chiến đấu?

Cái gọi là Thần Vực tức là tiểu thế giới chỗ Thần Điện.

Người áo đen đứng đằng trước nhất chắp tay nói:

- Đúng vậy!

Một nam nhân vạm vỡ tức giận nói:

- Điện chủ còn chờ cái gì? Đối phương đánh nhau bên dưới Thần Vực rõ ràng là cố ý làm cho chúng ta xem!

Đầu trọc đầy sẹo và khuôn mặt dữ tợn khiến người sợ.

Mười sáu người ngồi trước mặt Tôn Như Đạo đều có tu vi Thái Ất Huyền Tiên cảnh, một nửa là trưởng lão, những người khác nắm giữ quyền lực lớn nhất trong các bộ.

Mười sáu Thái Ất Huyền Tiên, trong đó Hắc Điệp Tiên Tử cao sâu khó dò e rằng không chỉ là Thái Ất Huyền Tiên cảnh. Cộng với Tôn Như Đạo, Thần Vô Cơ, đây là sức chiến đấu đỉnh cao cho Thần Điện trấn áp mấy chục vực.

Không phải tất cả vực đều giống Đông Phương Vực có mấy Thái Ất Huyền Tiên. Đa số vực không có Thái Ất Huyền Tiên, nhiều vực không có cả Thái Ất Tán Tiên.

Sức chiến đấu cao nhất của Nam Vực ngày xưa mới chỉ có Thái Ất Kim Tiên, đẳng cấp tiểu cảnh giới rất thấp.

Tôn Như Đạo cười trào phúng:

- Chờ cái gì? Chẳng lẽ các ngươi muốn đi chiến đấu? Đó là Đại La, các ngươi có giỏi thì đi đi!

Nam nhân vạm vỡ xanh mặt, không dám cãi lại.

Một đám ngu muội!

Tôn Như Đạo thầm khinh thường, lúc trước gã từ tầng chót Thần Điện lớn lên, không có hảo cảm với đám cao tầng.

Vì để Thần Điện nhanh chóng vươn lên, Thần Vô Cơ lôi kéo tán tu mạnh từ khắp nơi, không quá chú trọng nhân phẩm. Điều này khiến không khí lớp giữa và cấp thấp Thần Điện khá tệ, thậm chí có thể nói là ác liệt. Thường nghe tin sứ giả Thần Điện lằm xằng làm bậy trong các vực, Thần Vô Cơ chỉ có thể mắt mở mắt nhắm, tuy gã có tu vi Đại La Kim Tiên cảnh nhưng làm sao được? Giết hết kẻ tác phong bại hoại sao? Làm vậy sẽ khiến Thần Điện suy sụp hơn một nửa.

Hắc Điệp Tiên Tử mở miệng nói:

- Bọn họ đánh nhau chắc vì xảy ra mâu thuẫn, chúng ta có thể dùng kế.

Hắc Điệp Tiên Tử cảm nhận được Lục Nhĩ Mi Hầu và Bắc Sư Vương chiến đấu, bình chướng không gian Thần Vực không cản lại hơi thở Đại La Kim Tiên đánh nhau được.

Không chỉ có Hắc Điệp Tiên Tử, Tôn Ngộ Không và La Sĩ Tín cũng cảm nhận được. Tôn Như Đạo mới đột phá Đại La Kim Tiên, chưa ổn định cảnh giới nên không nhận ra.

Bên kia.

Tôn Ngộ Không và La Sĩ Tín đứng trong đại đường, hai người liếc nhau toát ra tia uy hiếp.

Tôn Ngộ Không trầm giọng nói:

- Ta đi xem, ngươi ở lại bảo vệ bệ hạ!

Hơi thở của Lục Nhĩ Mi Hầu và Bắc Sư Vương làm Tôn Ngộ Không rất hưng phấn.

La Sĩ Tín kiên quyết từ chối:

- Dựa vào cái gì?

La Sĩ Tín cũng là một kẻ cuồng chiến đấu, muốn đi tham gia đánh nhau.

- Chỉ bằng vào kinh nghiệm của ta lâu hơn ngươi!

- Dẹp đi, ngươi chỉ đầu bái trước ta có vài ngày!

- Ta có chiến công, tôn phong Tề Thiên Đại Thánh, quan hàm cao hơn ngươi.

- Xì, ta không thuộc quyền ngươi quản lý!

Hai người đấu võ mồm, có xu hướng đánh nhau.

Tần Quân đi ra từ hành lang, hùng hổ nói:

- Ra thể thống gì, các ngươi ồn ào gì hả?

Tần Quân hơi hối hận mang hai người theo, tính cách nóng nảy như nhau. Tần Quân rất nhớ Nhị Lang Chân Quân và Viên Hồng của mình.

Tôn Ngộ Không nhe răng cười nói:

- Bệ hạ, bên dưới tiểu thế giới này có cường giả Đại La Kim Tiên đang đánh nhau.

Tần Quân nhướng mày.

Mau vậy đã có Đại La Kim Tiên đến tấn công?

Không đúng, bọn họ đang đánh nhau, không lẽ thế lực quân địch bắt đầu nội đấu?

Tần Quân sờ cằm suy nghĩ sâu xa.

La Sĩ Tín sốt ruột hỏi:

- Bệ hạ có cần ta đi thăm dò không?

Tôn Ngộ Không trợn to mắt nói:

- Để ta đi!

Tần Quân tức giận nói:

- Biến, hai ngươi ở yên đó! Chúng ta chỉ đến hỗ trợ, không đến lúc bất đắc dĩ không thể ra tay!

Tôn Ngộ Không, La Sĩ Tín thầm bực, cảm nhận hơi thở chiến đấu đó làm hai người rục rịch khó nhịn.

Tần Quân hỏi:

- Đối phương đều là yêu?

La Sĩ Tín gật đầu nói:

- Ừ, yêu khí rất kinh người.

Tần Quân gật gù:

- Xem ra là người của Yêu Tổ và Yêu Hoàng đụng độ nhau.

La Sĩ Tín còn bướng bỉnh hỏi:

- Tôn Như Đạo nhờ chúng ta hỗ trợ, thật sự không đi?

Tần Quân lườm La Sĩ Tín, cười mắng:

- Quên lúc trước trẫm nói gì với các ngươi sao? Mục tiêu của chúng ta không phải giúp Thần Điện mà là con thần thú!

Thân thế La Sĩ Tín xem ra kéo thấp chỉ số thông minh của Kỳ Lân Chi Tổ.

La Sĩ Tín đã hiểu, thì ra Tần Quân định đâm dao sau lưng Thần Điện.

Nếu Tần Quân dùng cách xem thấu suy nghĩ của La Sĩ Tín sẽ chửi gã thúi đầu.

Cái gì gọi là đâm dao sau lưng? Nói khó nghe quá, cái này gọi là sách lược!

Tần Quân dặn dò:

- Tiếp theo các ngươi hãy yên phận ở bên cạnh trẫm, không có mệnh lệnh của trẫm thì không được tham gia chiến đấu!

Tiểu Chúc Long thức tỉnh, về sau sẽ có nhiều cuộc chiến.

Tần Quân rất tò mò Yêu Tổ, Yêu Hoàng phái cường giả nào đến, còn thế lực nào sẽ nhúng tay?

Lục Nhĩ Mi Hầu khiêng cây gậy thép nhe răng cười nói:

- He he, ngươi giỏi lắm, hôm nay ngừng tại đây.

Áo trên giáp người Lục Nhĩ Mi Hầu dính máu, có nhiều vết thương, nhưng cười rất vui vẻ. Lục Nhĩ Mi Hầu lơ lửng trên cao nhìn xuống Bắc Sư Vương càng thê thảm hơn.

Bắc Sư Vương nửa quỳ dưới đất dựa vào búa to chống người, lông trắng nhuộm đỏ vô cùng thê lương. Bắc Sư Vương đầy kiêng dè nhìn Lục Nhĩ Mi Hầu.

Núi sông trăm dặm bị san bằng, bụi bay mù mịt, cây cối ngã trái ngã phải, có nhiều yêu thú chết thảm, hoang tàn như tận thế.

Lục Nhĩ Mi Hầu cười với Ngưu Ma Vương sắc mặt âm trầm, thân thể run rẩy đứng gần đó, rồi xoay người bay đi.

- Quá mạnh . . .

Ngưu Ma Vương siết chặt hai nắm đấm, mắt thiêu đốt ngọn lửa có tên là không cam lòng.

Bắc Sư Vương chậm rãi đứng dậy, hít sâu, thân hình khôi ngô như núi nhỏ phập phồng theo hô hấp.

Bắc Sư Vương nhìn hướng Lục Nhĩ Mi Hầu rời đi, lẩm bẩm:

- Con khỉ này rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.