Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 528: Chương 528: Ma Hoàng buồn bực (1)




Một yêu vương hoành hành không biết sợ hãi, thậm chí còn không thèm thu liễm khí tức của mình lại, đây rõ ràng là đang tuyên chiến cùng Thánh Triều mà!

- Yêu khí này thật là mạnh không tưởng…

- Chẳng lẽ là sư yêu đã đánh Thần Tướng Cung trọng thương?

- A? Quả thật rất có khả năng!

- Hắn đây là bay về phía Thánh Thành sao?

- Chà chà, chẳng lẽ là thủ hạ của Bình Thiên Yêu Tôn?

Các tu sĩ đều ồn ào bàn tán, phần lớn mọi người không hề sợ hãi, chỉ cần không phải là Bình Thiên Yêu Tôn thì bọn họ sẽ không sợ gì hết, bên trong yêu tộc ở Nam Vực này, cũng chí có Bình Thiên Yêu Tôn là có thể áp chế được Thánh Hoàng mà thôi.

Đương nhiên đối với điểm này, ở Thánh Triều là điều cấm kỵ, mọi người đều biết rõ, nhưng không thể nói ra được.

Về phần làm sao biết được đây không phải là Bình Thiên Yêu Tôn thì người ở Thánh Triều luôn nhận được tin tức rõ ràng và nhanh chóng hơn người ở vương quốc và hoàng triều nhiều, bọn họ đều biết Bình Thiên Yêu Tôn là một con ngưu yêu.

Bên kia, mấy người Tần Quân đã bay ra ngoài hơn trăm dặm.

- Đứng lại!

Một tiếng hét mang theo cảm giác cực kỳ áp bách truyền tới từ phía trước, chỉ thấy một đạo thân ảnh phát ra ánh sáng chói lóa đang đứng cản lại ở cách bọn họ hơn ngàn mét, không khí xung quanh đều bị khí thế của gã xoắn lại thành từng đạo sóng gợn, bao vây ở xung quanh.

Cửu Linh Nguyên Thánh vội vàng dừng lại, gã nhíu mày nói:

- Kim Tiên cảnh ngũ trọng!

Kim Tiên cảnh ngũ trọng gã đương nhiên không thèm đặt vào mắt, nhưng ở Thánh Triều thậm chí là Thiên Bảng tuyệt đối sẽ có địa vị cực cao, không thể nào đột nhiên xuất hiện được, lẽ nào là do Thánh Hoàng phái tới?

Gã vô thức quay đầu lại nhìn về phía Tần Quân. Chờ Tần Quân ra lệnh, chỉ cần Tần Quân mở miệng thì dù có sai gã tiêu diệt toàn bộ Thánh Triều cũng không thành vấn đề!

- Mặc kệ hắn!

Tần Quân thản nhiên nói, một Kim Tiên cảnh nho nhỏ mà cũng dám cản đường hắn!

Được rồi!

Hắn có chút ngông cuồng rồi!

- Ta chính là Thiên Tứ Tả Tướng dưới trướng Thánh Hoàng, nếu như các ngươi không đi theo ta thì chớ trách song quyền của ta vô tình!

Thân ảnh kim quang kia tức giận quát lớn, sóng âm chấn động trời cao, cũng may xung quanh nơi này không có phi đảo, ở đây gã có thể toàn lực chiến đấu.

Tần Quân nheo mắt nhìn qua, kim quang chói lóa thật đấy, không thể nhìn rõ hình dạng của vị Thiên Tứ Tả Tướng này gì hết, quả nhiên là làm màu đủ chói mắt.

Cửu Linh Nguyên Thánh tiếp tục thôi động yêu phong đi tới, trực tiếp không ngó tới tên Thiên Tứ Tả Tướng kia.

Một màn này triệt để chọc giận Thiên Tứ Tả Tướng nọ!

Dám không nể mặt gã!

Rầm!

Song quyền của Thiên Tứ Tả Tướng va vào nhau, thân thể nhanh chóng biến to hơn, nháy mắt liền biến thành cao hơn ngàn mét, kim quang chói lọi, chắn ngang trước mặt mấy người Tần Quân như một vầng thái dương.

Nào ngờ tốc độ của Cửu Linh Nguyên Thánh lại cực nhanh, trực tiếp xẹt qua vai của gã, yêu phong xẹt qua mặt gã, giống như rạch mặt, khiến cho gã vừa khiếp sợ lại vừa thẹn vừa giận.

- Đáng chết!

Thiên Tứ Tả Tướng lại càng tức giận hơn, từ lúc xảy ra chuyện ở Phù Không Thành xong, thành chủ Phù Không Thành lập tức liền báo cáo tin tức này về cho Thánh Hoàng, sau đó lúc Thần Tướng Cung chấp hành nhiệm vụ gặp phải Cửu Linh Nguyên Thánh chặn ngang, khiến cho sự việc trở nên nghiêm trọng hơn nữa, Thánh Hoàng buộc lòng phải phái Thiên Tứ Tả Tướng ra.

Không thể không nói, Thánh Hoàng quả thực khống chế Thánh Triều triệt để trong tay, thánh thượng của hoàng triều cũng chưa chắc đã nắm quyền triệt để được như vậy.

Đương nhiên chủ yếu vẫn là Thánh Triều có nhiều pháp khí và pháp bảo, tốc độ truyền tin lại vượt xa hoàng triều và vương quốc.

Mệnh lệnh Thánh Hoàng ban ra cho Thiên Tứ Tả Tướng chính là:

- Dốc sức cản lại.

Hai chữ dốc sức trực tiếp bị Thiên Tứ Tả Tướng bỏ qua.

Thân là siêu cấp cường giả Kim Tiên cảnh ngũ trọng của Thánh Triều, toàn bộ Nam Vực này rất ít người có thể khiến gã sợ hãi, dù cho đánh không thắng nổi thì gã cũng có thể trốn được!

- Trở về đây cho ta!

Thiên Tứ Tả Tướng xoay người giơ tay trái lên, giống như một con cự long há miệng rộng, cắn về phía yêu phong.

- Không biết tự lượng sức mình!

Hằng Nga xoay người nhẹ nhàng lay động tay áo, trong nháy mắt liền có một cổ lực lượng vô hình xuyên qua yêu phong, trực tiếp đánh lên tay trái của Thiên Tứ Tả Tướng, mặc dù gã đã biến lớn ra hơn ngàn mét, nhưng cũng bị cổ lực lượng này đánh cho thổ huyết bay ngược ra ngoài.

Cự nhân cao hơn ngàn mét bị đánh bay ra ngoài.

Cảnh tượng ngoạn mục, vô số tầng mây bị thổi bay đi, máu tươi đổ xuống ào ào như mưa.

- Làm sao có thể … mạnh quá…

Thiên Tứ Tả Tướng ôm lấy cánh tay bị đánh gãy của mình giật mình kêu to, một kích tùy ý của đối phương liền có thể đánh gãy tay của gã, vừa rồi gã thậm chí còn cảm nhận được khí tức tử vong, khiến gã cảm thấy đờ đẩn đứng ngây ra đó, kinh hồn chưa tỉnh.

Rốt cuộc tu vi của đối phương cao tới cỡ nào đây?

Thiên Tứ Tả Tướng sợ tới mức không dám đuổi theo nữa, bắt đầu cảm thấy hoài nghi vào nhân sinh.

Tự tin lắm lắm đi ra muốn trừ yêu, nhưng còn chưa kịp nhìn rõ mặt mũi của đối phương ra sao thì đã bị dọa cho sợ tới mức không dám tiến lên.

Ngay cả gã cũng cảm thấy uất ức muốn chết…

Vừa nhớ tới cảm giác sởn tóc gáy khi nãy, gã cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân mình:

- Thôi vậy, thôi vậy.

….

- Chậc chậc, thật là nhát gan!

Tần Quân nhìn vào thân ảnh của Thiên Tứ Tả Tướng ngày càng nhỏ dần, trong miệng không khỏi cảm thán nói.

Tên thanh niên áo vải kia há hốc mồm, to tới mức có thể nhét vừa một quả trứng gà, đây chính là Thiên Tứ Tả Tướng đó! Cư nhiên bị một chiêu đánh bại, lại còn sợ tới mức không dám hó hé thêm tiếng nào!

Nói không chút khoa trương thì Thiên Tứ Tả Tướng chính là thần hộ mệnh trong mắt của người ở Thánh Triều.

Hai vị thuộc hạ mà Thánh Hoàng tin tưởng nhất chính là Thiên Tứ Tả Tướng và Thiên Tứ Hữu Tướng.

Dịch lão đầu nhún vai nói:

- Xem ra Thánh Triều chẳng có thứ gì nên hồn, do nó thống lĩnh, thực lực của tu sĩ ở Nam Vực thật sự là thụt lùi quá nhiều.

Lúc lão thống trị Nam Vực thì Kim Tiên cảnh cũng không ít ỏi như vậy, thậm chí ngay cả tu sĩ Thái Ất Kim Tiên cảnh cũng có không ít.

Hơn vạn năm trôi qua, quả thật là thương hải tang điền.

- Yên tâm đi, sau này trẫm sẽ khiến cho nhân tộc ở Nam Vực cường đại hơn nữa, thậm chí còn cường đại hơn so với lúc ngươi vẫn còn làm Ma Hoàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.