Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 477: Chương 477: Ma hồn nhiễu thành




Ầm một tiếng nổ vang, Na Tra rơi sầm xuống căn nhà như một quả đạn pháo, khiến nó đổ sụp, bụi đất bùng lên tận mấy chục thước.

Đồng tử của Hoàng Phong Đại Vương rụt lại, không dám đánh giáp lá cà, mà quẳng cái Tam Cổ Cương Xoa trong tay ra, Tam Cổ Cương Xoa chứa đựng sức mạnh của cả vạn quân, thế không thể đỡ.

Ngay lúc Tam Cổ Cương Xoa sắp đâm thủng thượng cổ chi hồn, thì thượng cổ chi hồn bỗng nhiên tung về một chưởng, nhẹ nhàng đẩy Tam Cổ Cương Xoa đi như phẩy một con ruồi.

Cảnh này khiến tất cả mọi người đứng xem không khỏi trợn tròn mắt.

Hoàng Phong Đại Vương chính là vị cường giả đáng sợ đánh bại được cả Bình Thiên Yêu Tôn, thế mà còn có thứ có thể chống lại được gã!

Tần Quân cũng hít sâu một hơi đầy khiếp sợ, cái đệch, sao thượng cổ chi hồn lại mạnh như thế?

Hắn vội vàng quay sang hô với Dịch lão đầu đang đứng xem cuộc vui bên cạnh:

- Ngươi mau ra tay đi! Chuyện này là do ngươi tự rước lấy mà!

Dịch lão đầu bị tiếng gầm gừ này của hắn làm cho sợ run lên, vậy nên bèn vỗ vỗ bả vai, tiến lên trước.

Đát Kỷ, Tiểu Ly, Vọng Tuyết, Du Phượng Hoàng, Trình Nghị, Đan Minh Tử cùng những người khác càng lúc càng tụ tập đông tại viện nội mà Tần Quân đang ở, khi trông thấy thượng cổ chi hồn, tim các nàng không khỏi run lên.

Nguyên nhân là bởi, cái vẻ ngoài y hệt khói đen của thượng cổ chi hồn nom thật đáng sợ.

- Chính người, trộm đồ của Thánh Đình, phải chết!

Thượng cổ chi hồn nhìn về phía Dịch lão đầu, lạnh giọng nói, nếu là người khác, bị nó nhìn chằm chằm như vậy chắc chắn sẽ sợ hết hồn, nhưng Dịch lão đầu vẫn bình tĩnh ngoáy mũi, bày ra cái vẻ khinh miệt.

- Hừ! Ngươi là cái thá gì! Giờ đã không còn là thời đại của ngươi nữa, cô hồn dã quỷ thì phải siêu độ đi thôi!

Dịch lão đầu hùng hổ nói, cuồng phong dâng lên từ dưới chân lão, thổi cho bộ đồ rách rưới lão mặc trên người bay phấp phới, dòng khí thế đúng kiểu ta là thứ hai thì ai là thứ nhất tỏa ra từ cơ thể lão, Tần Quân thấy vậy, không khỏi trợn tròn mắt.

Thế này là định chơi lớn đấy hả?

Tư duy của thượng cổ chi hồn khiến người ta khó lòng phỏng đoán, dù là cái xác không hồn, nhưng phản ứng cực nhanh, một nhoáng đá vọt về phía Dịch lão đầu.

Trong nháy mắt, Dịch lão đầu đột nhiên nâng tay phải lên, chưởng về trước, trời long đất lở, cường quang lao ra, thiên địa rung chuyển, luồng gió mạnh khó lòng tưởng tượng khiến Tần Quân hoàng hốt, vội lấy tay che mắt theo bản năng.

Ầm rầm rầm ——

Tiếng đại địa rung chuyển vang dội như tận thế ập tới, giữa cơn mơ hồ, Tần Quân nhìn thấy chưởng khí của Dịch lão đầu như cột trụ trời bọc lấy thượng cổ chi hồn, chưởng khí dâng lên tận trời, ngay cả Na Tra và Hoàng Phong Đại Vương đều phải trố mắt.

Không ngờ lão già này lợi hại như vậy!

Mãi đến lâu sau, cường quang tiêu tán, bấy giờ mọi người mới nhìn rõ cảnh tượng trước mắt, một thứ có hình dáng như vỏi rồng đi từ viện nội chọc tới trời cao, ngẩng đầu thì thấy tầng mây thủng một lỗ lớn hình bàn tay, cả tòa thành này, ai nấy đều thấy rõ lỗ thủng ấy.

- Ôi chao —— ấy là thần tích sao?

- Trời ạ, chưởng pháp của ai mà có thể xuyên qua cả tầng mây!

- Nó xuất phát từ thành chủ phủ!

- Chẳng nhẽ có kẻ địch xâm lấn?

Mọi người nhìn lên chưởng ấn trên Vân Điện, không khỏi xôn xao, ngay cả Trình Nghị cùng các quan viên của Thủ Sát Thành cũng vậy.

Bốn nàng, bao gồm Đát Kỷ, nhìn nhau, quả nhiên những người đi theo Tần Quân, không có ai là đơn giản, trước đây họ còn nghi hoặc không biết sao Tần Quân lại dẫn theo một lão khất nhi, còn không tắm cho Dịch lão đầu, thì ra người này chính là tuyệt thế cường giả.

Ánh mắt Na Tra nhìn Dịch lão đầu đột nhiên nóng bỏng, chiến đấu cuồng ma khi gặp được cường giả, việc đầu tiên nghĩ tới là khiêu chiến.

Hoàng Phong Đại Vương thì thoáng có chút sợ hãi, đừng thấy gã dám đấu Ngưu Ma Vương thì tức là gã can đảm, ấy là bởi đó là lần đầu quy phục Tần Quân, đi bắt nạt kẻ yếu là chuyện thường tình, ở trong Tây Du Ký, Hoàng Phong Đại Vương bắt được Đường Tăng mà không dám ăn là bởi sợ phật môn sau lưng Đường Tăng, dù gã từng thắng Tôn Ngộ Không, nhưng khi đối mặt với các bậc đại năng chân chính, gã vẫn sợ hãi vô cùng.

- Thượng cổ chi hồn đâu? Bị ngươi giết rồi sao?

Tần Quân vui sướng hỏi, không ngờ cái lão không đứng đắn này cũng có thể khí phách như thế.

Cái chưởng vừa rồi quả là không thể ngầu hơn được nữa!

Dịch lão đầu không hề nở nụ cười, mà ngược lại, nhìn chằm chằm lên trời cao, nói:

- Ở trên đó, kẻ này lại biến cường!

Lời này nói ra khiến Tần Quân không khỏi bất an, hắn vội vàng ngẩng lên, thì thấy một chấm đen nhỏ càng lúc càng lớn, hiển nhiên là thượng cổ chi hồn đang rớt xuống.

- Ba người các ngươi cùng xông lên, liên thủ giết chết nó!

Tần Quân nghiến răng nghiến lợi nói, Dịch lão đầu, Na Tra, Hoàng Phong Đại Vương gật đầu, sau đó liền bay vút lên, lao về phía thượng cổ chi hồn.

Thượng cổ chi hồn lộ rõ sát niệm với Tần Quân, hắn đương nhiên không thể giữ lại mạng sống cho nó.

Nhóm ba người của Na Tra bay với tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã giao đấu với thượng cổ chi hồn, bọn họ như ba vệt sao băng, luân phiên đụng tới thượng cổ chi hồn, đánh tới độ thượng cổ chi hồn chỉ có thể phòng ngự.

Cứ thế này, chẳng mấy chốc mà thượng cổ chi hồn sẽ thua.

Nhưng nỗi bất an trong lòng Tần Quân càng lúc càng mãnh liệt, giống như lưỡi hái tử thần cách cổ hắn càng lúc càng gần.

- Bệ hạ, ấy là thứ gì?

Tiểu Ly chạy tới hỏi, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, hiển nhiên, đây là lần đầu nàng trông thấy thứ như thượng cổ chi hồn.

- Đó là hồn phách sống sót từ thời Ma Đạo hoàng triều, rất mạnh.

Tần Quân nhìn chằm chằm vào thượng cổ chi hồn, nói, những người còn lại nghe thấy không khỏi hít sâu một hơi đầy sợ hãi.

Tất cả những thứ tồn tại ở thời thượng cổ đều vượt xa thời đại này, hoàng triều khi ấy cường gấp mấy trăm lần hiện tại, bởi khi ấy chưa có Thánh Triều, các hoàng triều phải tranh đấu để tồn tại, đương nhiên sẽ buộc phải càng lúc càng mạnh.

So với thời đại thượng cổ, hiện nhân tộc ở Nam Vực, dưới sự quản lý của Thánh Triều, đang chung sống vô cùng hòa bình.

Rầm ——

Đúng lúc này, thượng cổ chi hồn đột nhiên vung tay, đẩy lui Na Tra, Hoàng Phong Đại Vương, cùng Dịch lão đầu.

- Sức mạnh đáng sợ quá!

Dịch lão đầu lắc lắc hay cánh tay có chút run run, lẩm bẩm nói, sắc mặt nghiêm trọng, Na Tra và Hoàng Phong Đại Vương cũng không chịu nổi, khí huyết trào lên, cả hai vội vã vận công điều tức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.