Trên đỉnh núi, gió lớn nổi lên, hô hô mà đến, cuốn lên mây đen vô biên vô tận.
Khổng Tử đứng thẳng ở trên đỉnh núi, trường bào bay phất phới, trong tay cầm Xuân Thu Bút, ngửa đầu nói:
- Nay, Khổng Khâu ta lấy Xuân Thu Bút thề, sáng lập Nho Giáo, truyền thụ thương sinh Lễ Pháp, truyền lý niệm nhân nghĩa đạo đức, giáo hóa chúng sinh, dẫn dắt chúng sinh từ trong lạc lối đi ra, Đại Đạo làm chứng, chí nguyện này mãi mãi không thay đổi!
Âm vang hữu lực, cực kỳ khí phách!
Chính khí theo lời nói mà ra, khắc sâu vào trong dòng sông lịch sử, vĩnh hằng bất diệt!
Ầm ầm...
Một tiếng sét vang lên, lôi đình vạn quân, như có băng thiên hiện ra.
Ngay sau đó, một đạo quang hoa bắn thủng Vân Hải, chiếu vào trên người Khổng Tử, quang mang vạn trượng, trên đời vô song.
Đại Đạo cho phép hắn lập giáo!
Còn rất ủng hộ, đặc biệt bạn Đại Đạo công đức!
Trên mặt Khổng Tử lộ ra vẻ vui mừng, hắn có thể cảm giác được tu vi của mình đang tăng vọt.
Rất nhanh, hắn đột phá Thánh Nhân cảnh!
Công đức quấn thân, không có Lôi Kiếp!
Làm người thứ nhất lập giáo, có Đại Nguyện rộng rãi, Đại Đạo ân trạch, tu vi của Khổng Tử còn điên cuồng tăng lên.
Thánh uy quét sạch Hỗn Độn đại địa, để vô số sinh linh hãi hùng khiếp vía.
Lúc này, thề ngôn của Khổng Tử vang lên lần nữa, được Đại Đạo mở rộng, vang vọng Hỗn Độn đại địa, dẫn đến vô số sinh linh xôn xao.
- Khổng Khâu là ai?
- Nho Giáo?
- Người này thành Thánh rồi?
- Đã thành Thánh! Cái này chẳng lẽ giống như Thiên Đế nói tới Công Đức Thành Thánh?
- Chậc chậc, lại một người thành Thần, khi nào Ma Cảnh Thương thành Thánh a?
- Đầu tiên là Huyết Phệ Ma Thần mất tích, sau đó Khổng Khâu thành Thánh, thời cuộc náo động a!
Hỗn Độn đại địa, các ngõ ngách, phàm là địa phương có sinh linh đều đang nghị luận việc này.
Chung quanh Thiên Đế Thạch Điện cũng lâm vào oanh động, nơi này cách chỗ Khổng Tử thành Thánh gần nhất, cảm thụ Thánh uy rõ ràng nhất.
Bởi vì Khổng Tử đến Thiên Đế Thạch Điện đã nhiều ngày, khiến cho chung quanh có một ít sinh linh biết hắn, bây giờ nghe hắn thành Thánh, đều có loại cảm giác nằm mộng.
Các sinh linh nhận biết Khổng Tử cấp tốc truyền tin tức ra, rất nhanh, các sinh linh ở chung quanh Thiên Đế Thạch Điện đều biết, lập tức phấn chấn.
Chẳng lẽ Khổng Tử thành Thánh có quan hệ tới Thiên Đế?
Vừa nghĩ như thế, nhất là các sinh linh Hiển Thánh lập tức hô hấp dồn dập, ánh mắt nhìn về phía Thiên Đế Thạch Điện tràn đầy sốt ruột.
Trong đại điện, Tần Quân cười nói:
- Thủ hạ của trẫm rốt cục ra một vị Thánh Nhân.
Hi Linh, Hoắc Khứ Bệnh, Cụ Lưu Tôn, Thập Nhị Thánh Tướng… nhao nhao chúc mừng, nhưng trong lòng bọn họ lại tràn đầy hâm mộ, bởi vì bọn hắn cũng muốn thành Thánh.
Tần Quân thu thần sắc của bọn hắn vào trong mắt, cười nói:
- Yên tâm đi, ngày sau các ngươi cũng có thể thành Thánh, thậm chí siêu việt Thánh Nhân?
Siêu việt Thánh Nhân?
Chúng bộ hạ tâm thần rung mạnh, chẳng lẽ Bệ Hạ đã nhìn trộm đến pháp môn siêu việt Thánh Nhân?
- Bệ Hạ, lời ấy là thật?
- Siêu việt Thánh Nhân? Này sẽ là cảnh giới gì?
- Chẳng lẽ Thánh Nhân Bất Tử Bất Diệt cũng không phải là điểm cuối cùng?
- Khó có thể tưởng tượng, quả nhiên như Bệ Hạ nói, tu luyện chi lộ, vĩnh viễn không có điểm dừng.
Bọn hắn nghị luận ầm ĩ, lộ ra rất hưng phấn.
Tần Quân ngồi ở trên Chí Tôn Long Ỷ, bày ra tư thái lười biếng, cười nói:
- Quân vô hí ngôn, các ngươi đi bày tiệc chúc mừng Khổng Tử đi, trẫm phải tiếp tục tu luyện.
Chúng bộ hạ đành phải chắp tay rời đi, đối với Tần Quân chăm chỉ, bọn hắn từ đáy lòng bội phục, không dám quấy nhiễu, đồng thời bọn hắn cũng muốn hỏi thăm Khổng Tử sự tình thành Thánh.
Một bên khác, trong Ma Tổ điện.