Nhậm Ngã Tiếu càng là không biết chạy đi đâu.
Bây giờ nên làm gì?
Tùy ý Ma Tổ này ngưng tụ nhục thân?
Những tiếng kêu thảm thiết kia càng ngày càng yếu ớt, Ma Ảnh cũng bắt đầu thu nhỏ, toàn thân đều là huyết nhục đang vặn vẹo, vô cùng buồn nôn.
Cùng lúc đó…
Trong Huyền Đương đại thế giới.
Quần sơn liên miên, vạn dặm không mây, một ngọn núi cao bỗng nhiên vỡ nát, ngay sau đó một tia sáng từ lòng đất bắn ra, trực chỉ vân tiêu, cấp tốc bay ra Huyền Đương đại thế giới, lao về phía sâu trong tinh không.
Ầm ầm...
Ma khí cuồn cuộn tràn ngập mấy tỷ dặm Tinh Không, làm cho đám người Tần Quân không ngừng lui lại.
- Bây giờ nên làm gì?
Lý Nguyên Bá cắn răng hỏi, nếu là thường ngày, hắn khẳng định phấn đấu quên mình xông lên.
Nhưng sau khi thành Thánh, hắn thông minh hơn nhiều, hiện tại xông đi lên, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Không có người trả lời hắn, mạnh như Bồ Đề Tổ Sư, Như Lai, giờ phút này cũng thúc thủ vô sách.
- Tù Mệnh! Ngươi chờ đó cho ta!
Ma Ảnh còn gào thét, nhục thể của hắn cũng sắp triệt để ngưng tụ, nhục thân cao tới vạn trượng, như là thân thể lột da.
Rất nhanh, phần lưng hắn mọc ra mười cánh tay, dần dần mọc ra da thịt.
Ma Tổ tái hiện!
- Bệ Hạ, rút lui trước đi!
Đắc Kỷ nhìn Tần Quân nói, tu vi của Tần Quân ở chỗ này lộ ra quá yếu, tiếp xuống rất dễ dàng có nguy hiểm tính mạng.
Tần Quân cắn răng, không có trả lời.
Hắn rút lui chỗ nào?
Hắn đi, Đại Tần thiên đình nên làm cái gì?
Huyền Đương vũ trụ nên làm cái gì?
Về phần lưu lại Chư Thánh chiến đấu, hắn làm không được.
Hắn tình nguyện chiến tử, cũng không muốn sống tạm.
Kiếp trước lúc hắn thân là Thánh Đình Chiến Thần Cơ Vĩnh Sinh, cũng ngạo cốt như vậy.
Địch nhân mạnh hơn cũng không sợ!
Hưu...
Đúng lúc này, một vệt sáng từ phương hướng Huyền Đương đại thế giới chạy nhanh đến, khí thế cực mạnh, mọi người cả kinh nhao nhao quay đầu nhìn lại.
Chùm sáng lướt qua trước mặt bọn hắn, đánh tới Ma Tổ.
Ma Tổ tựa hồ cảm ứng được cái gì, không còn gào thét, mà quay đầu nhìn về phía chùm sáng chạy nhanh đến.
Một quyền vung ra, muốn nện tán.
Ánh sáng bỗng nhiên tiêu tán, lộ ra một bóng người.
Hắn mặc quần áo cũ nát, tóc như cỏ dại lộn xộn, hai tay hai chân còn có xích sắt quấn quanh.
Đối mặt nấm đấm của Ma Tổ, hắn không có né tránh, ngược lại đâm đầu vào.
Phịch một tiếng!
Ma Tổ cao vạn trượng vậy mà bay rớt ra ngoài, thoát ly Tù Mệnh ngục.
Người thần bí kia cao không đến một trượng, lại đụng bay Ma Tổ, làm đám người Tần Quân trợn mắt hốc mồm.
- Cái này…
Phục Hi run giọng nói, thần thức của hắn quét tới, không cách nào thấy rõ tu vi của người thần bí này.
Trong Huyền Đương vũ trụ còn có cường giả như vậy?
- Tu vi của hắn…
Cái trán của Bồ Đề Tổ Sư tràn ra mồ hôi lạnh, cảnh tượng như thế này làm sao có loại cảm giác đã từng quen biết?
Lúc trước Thái Sơ Ma Tổ tứ ngược, Nhậm Ngã Tiếu ra sân, cùng hiện tại có chút tương tự.
Chỉ khác là Nhậm Ngã Tiếu ăn mặc hoa lệ, mà người này giống như ăn mày.