Tù Mệnh ngục lớn như vậy, giống như một viên Hằng Tinh ở trong vũ trụ mạnh mẽ đâm tới, không kiêng kỵ chút nào.
Trưởng Tham Thương cao 100 ngàn trượng như Tinh Không cự nhân, ngăn ở trước Tù Mệnh ngục, hình ảnh rung động nhân tâm, tốc độ tiến lên của bọn hắn cực nhanh, trong chớp mắt lướt qua nghìn vạn dặm.
Bồ Đề Tổ Sư nhíu mày, lúc này, Như Lai xuất hiện ở bên cạnh hắn.
- Xảy ra chuyện gì?
Như Lai trầm giọng hỏi, toàn bộ Huyền Đương vũ trụ đều ở trong thần trí của bọn hắn, nơi nào có gió thổi cỏ lay, bọn hắn đều có thể cảm ứng được.
Bởi vì trận chiến với Thái Sơ Ma Tổ, khiến cho hiện tại thương thế của Như Lai còn không có khỏi hẳn, cho nên tới trể một bước.
Không cần Bồ Đề Tổ Sư giải thích, Tù Mệnh ngục đã đánh tới.
Lúc này Như Lai vỗ tới một chưởng, chưởng ảnh kim sắc hóa thành trăm vạn trượng, Trưởng Tham Thương cả kinh vội vàng né tránh.
Chưởng ảnh rơi vào trên Tù Mệnh ngục, đánh chết không ít hung thú ở trên đảo, từng tòa núi cao sụp đổ, từng cây từng cây đại thụ đột ngột từ mặt đất mọc lên, ở trên đảo tựa như tận thế hàng lâm.
Thần kỳ là Tù Mệnh ngục từ bên ngoài nhìn, cũng không có vỡ nát, đối cứng lực lượng của Thiên Đạo Chí Thánh!
- A?
Như Lai trừng to mắt, có chút không dám tin tưởng.
Tuy tốc độ tiến lên của Tù Mệnh ngục chậm lại, nhưng vẫn chống đỡ lấy chưởng ảnh kim sắc tiến lên, cái này làm Như Lai bị dọa sợ.
Mặc dù một chưởng này của hắn không phải toàn lực, nhưng cũng có bốn năm phần, tiểu vũ trụ bình thường là không cách nào gánh vác, nhưng Tù Mệnh ngục sửng sốt không có phá nát.
Bồ Đề Tổ Sư gắt gao nhìn chằm chằm Tù Mệnh ngục, tâm lý tràn đầy không hiểu.
- Tù Mệnh! Ta muốn để ngươi hình thần câu diệt! Vạn kiếp bất phục!
Tiếng gầm gừ lúc trước lần nữa từ chỗ sâu trong Tù Mệnh ngục truyền ra, trong thanh âm xen lẫn oán hận vô tận.
Như Lai cùng Bồ Đề Tổ Sư ngẩn người, Tù Mệnh?
Không phải là Tù Mệnh Đế Tôn chứ?
Đây chính là Viễn Cổ Đại Năng.
Oanh...
Chưởng ảnh kim sắc của Như Lai bỗng nhiên vỡ nát, Tù Mệnh ngục lần nữa dùng tốc độ khó mà tin nổi lao đi.
Hai Thánh cả kinh vội vàng tránh ra.
- A cái hướng kia là…
Bồ Đề Tổ Sư khẽ di một tiếng, một giây sau, biểu lộ kinh biến, gọi nói:
- Huyền Đương đại thế giới!
Huyền Đương đại thế giới là căn cơ của Đại Tần thiên đình, nếu bị Tù Mệnh ngục đụng nát, Tần Quân nhất định tức giận, Đại Tần thiên đình cũng sẽ hao tổn mặt mũi.
Sắc mặt của Như Lai cũng khó coi, hắn nhìn Trưởng Tham Thương hỏi:
- Bên trong cất giấu ai?
Trưởng Tham Thương chưa tỉnh hồn nói:
- Ta cũng không biết.
Vừa nghĩ tới Tù Mệnh ngục mà mình ở mấy trăm vạn năm, bên trong cất giấu yêu ma kinh thiên, hắn liền không rét mà run.
Để hắn khó hiểu không thôi, vì sao Tù Mệnh ngục sẽ ở thời điểm này bạo động?
Như Lai cùng Bồ Đề Tổ Sư liếc nhau, cấp tốc biến mất tại nguyên chỗ, truy đuổi Tù Mệnh ngục.
Một giây sau, bọn hắn liền bay tới trước Tù Mệnh ngục, hai vị Thiên Đạo Chí Thánh đồng thời xuất thủ, một tay đặt ở trên Tù Mệnh ngục, lực lượng cường đại đến khó có thể tưởng tượng để Tù Mệnh ngục trong nháy mắt dừng lại.
Áp lực cuồng bạo quấy linh khí chung quanh, hình thành từng khí lãng như trường long, ở trong tinh không không ngừng vặn vẹo.
Ác Oán chi khí trong Tù Mệnh ngục bắt đầu phun trào, lượn lờ thành một thân ảnh màu đen cao tới mấy chục vạn trượng, cực kỳ khủng bố.
Trưởng Tham Thương chạy đến trợ giúp dọa đến dừng lại, nhìn qua Ma Ảnh này, hắn lại có loại cảm giác đã từng quen biết.
- Cỗ khí tức này tại sao giống như Thái Sơ Ma Tổ vậy?
Trưởng Tham Thương liên tưởng đến ở trong Bát Hoang gặp phải Thái Sơ Ma Tổ, lưng hắn không khỏi bốc lên hơi lạnh.
Thái Sơ Ma Tổ là tồn tại Như Lai, Bồ Đề Tổ Sư liên thủ cũng không đối phó được.
Nếu không có Nhậm Ngã Tiếu kịp thời xuất hiện, bọn hắn có khả năng đều đã bị Thái Sơ Ma Tổ ăn!
Hiện tại gặp được một Ma Vật có thể so với Thái Sơ Ma Tổ, hắn làm sao có thể không sợ mất mật?
Như Lai cùng Bồ Đề Tổ Sư cũng liên tưởng đến Thái Sơ Ma Tổ, sắc mặt bọn hắn âm trầm đến phảng phất như nhỏ ra nước.