Tần Quân lại dẫn theo Lôi Chấn Tử và Viên Hồng bay về phía thần giáo Hắc Nhiên.
- Cũng không biết thần giáo Hắc Nhiên có thể phối hợp hay không.
Tần Quân ngồi xếp bằng ở trên đám mây mù, cảm thán nói.
Hắn thật ra không muốn đánh. Đáng tiếc rất nhiều chuyện vẫn phải ra tay. Hắn lại không muốn nói chuyện.
- Chắc hẳn sẽ không phối hợp. Phân đà Thâm Uyên Môn có thể di chuyển đến trong thần giáo Hắc Nhiên, đã nói rõ bọn họ thông đồng một mạch. Thậm chí có thể là thế lực phụ thuộc.
Viên Hồng lắc đầu nói. Bất luận là Thâm Uyên Môn hay thần giáo Hắc Nhiên cũng không được hắn để vào trong mắt.
Thần giáo Hắc Nhiên mạnh nhất cũng không vượt quá Chân Tiên Cảnh. Giáo chủ hắn còn bị Hồng Hài Nhi đánh cho đến mẹ cũng không nhận ra. Đương nhiên tình hình thực tế này, đám người Tần Quân còn không biết tới.
Tần Quân còn không biết Cổ tiền bối lúc đầu Bắc Cung Tổ mời tới, chính là giáo chủ của thần giáo Hắc Nhiên Cổ Đăng.
hai tay Lôi Chấn Tử khoanh ở trước ngực, cười nói:
- Ma đạo có chín tôn. Nếu chúng ta ngay cả một vị trong đó cũng đánh không lại, còn xưng bá ở Nam Vực thế nào được?
Tần Quân vừa nghe, thấy đúng là có lý. Thâm Uyên Môn ở trong chín tôn ma đạo xếp thứ hạng bao nhiêu, hắn tạm thời không được biết, làm có thể chống lại chín tôn ma đạo. Chính đạo khẳng định cũng có mấy vị quái vật khổng lồ.
Mà ở trên hai đạo chính ma còn có thánh triều.
Hiện tại hắn lại nghe đến phật môn Tây Vực tồn tại. Tây Vực...
Con đường tu luyện của hắn vẫn còn xa!
Khoảng cách giữa bốn thần tông và thần giáo Hắc Nhiên rất xa. Bởi vì địa vị hai bên, bọn họ phân bố phía nam và phía bắc của mảnh đất vô chủ, nước giếng không phạm nước sông. Mấy trăm năm qua rất ít sinh phát sinh cuộc chiến đấu trên quy mô lớn. Cho tới bây giờ, sự cân bằng và ăn ý này mới bị Tần Quân mạnh mẽ phá tan.
Bốn thần tông vừa bị tiêu diệt, thần giáo Hắc Nhiên tất nhiên không có khả năng xem như không có việc gì phất sinh.
Không có thiên binh vệ kéo lại, Lôi Chấn Tử toàn bộ bay nhanh. Dự tính chưa tới một canh giờ là có thể chạy tới thần giáo Hắc Nhiên.
Bất luận là bốn thần tông, hay thần giáo Hắc Nhiên, cũng đều sẽ không ẩn nấp vị trí thế lực, cũng không nhất thiết phải làm vậy. Cho nên Tần Quân vừa sai người hỏi ở Thủ Sát Thành liền có thể mua được địa đồ.
...
Thần giáo Hắc Nhiên.
Một tòa pháo đài cổ khổng lồ nằm ở trên cánh đồng hoang vu vô tận. Đây cũng là Hắc Nhiên Thành, bóng ma của toàn bộ mảnh đất vô chủ.
Giờ khắc này ở trong đại điện tầng cao nhất của Hắc Nhiên Thành, một nam tử trẻ tuổi đang cởi trần, ngồi xếp bằng luyện công. Khuôn mặt hắn bình thường, thuộc về loại người ném vào biển người sẽ rất khó tìm ra. Nhưng hắn lại có quyền lực làm cho tất cả mọi người ở mảnh đất vô chủ điên cuồng. Bởi vì hắn chính là giáo chủ của thần giáo Hắc Nhiên Cổ Đăng.
Bởi vì bị Hồng Hài Nhi đốt cháy hủy hoại thân thể, hắn chỉ có thể đoạt xác trùng tu.
Cũng may hắn vốn là tu vi Chân Tiên Cảnh tầng hai, lại chiếm thân thể trùng tu ở trong khoảng thời gian ngắn cũng trở về đến Hóa Hư Cảnh. Đương nhiên nguyên thần của hắn vẫn là Chân Tiên Cảnh. Cho nên hắn giết chết tu sĩ Địa Tiên Cảnh dễ như trở bàn tay. Đương nhiên nếu đối mặt với cường giả Thiên Tiên Cảnh lại khó làm.
Vù...
Một trận âm phong thổi vào trong đại điện. Ngay sau đó huyễn hóa thành một người mặc áo đen, bước chậm về phía Cổ Đăng. Thông qua áo bào đen dán sát thân, phác họa ra đường cong uyển chuyển và phong thái bước đi, đó rõ ràng là một nữ tử.
- Có chuyện gì không, ma tôn Minh Mộng.
Cổ Đăng mở miệng hỏi, ánh mắt lại không mở ra.
Nữ nhân mặc áo bào đen cười duyên nói:
- Không hổ danh là giáo chủ của thần giáo Hắc Nhiên. Phát sinh chuyện lớn như vậy, ngươi vẫn đang tu luyện?
- A? Chuyện gì?
Cổ Đăng mở mắt hỏi. Hắn nhíu mày. Vị ma tôn Minh Mộng trước mắt này có lai lịch cũng không nhỏ. Hắn tôn trọng, xem như là khách quý.
- Bốn thần tông bị tiêu diệt. Bị Tần Đế tiêu diệt.
Ma tôn Minh Mộng giống như đang nói về một chuyện không mấy quan trọng nguy cấp. Mấu chốt nhất chính là nàng không ngờ có thể nói ra thân phận thật sự của Tần Quân.
Chỉ có điều, thế lực chân chính có nội tình đều có thể tra ra thân phận của Tần Quân. Dù sao hắn không che mặt, chỉ là đổi tên mà thôi.
- Cái gì? Bốn thần tông bị tiêu diệt?
Cổ Đăng nhất thời không bình tĩnh được. Bốn thần tông tuy rằng yếu hơn thần giáo Hắc Nhiên, nhưng chênh lệch cũng không lớn. Hắn vội vàng hỏi:
- Hồng Hài Nhi hay Lôi Chấn Tử ra tay?
- Là một hầu yêu gọi là Viên Hồng, chắc hẳn còn mạnh hơn Lôi Chấn Tử.
Âm thanh của Ma tôn Minh Mộng tuy rằng vẫn đang cười, nhưng tràn ngập cảm giác lạnh lẽo, khiến người ta giống như rơi vào trong hầm lạnh.
Viên Hồng...
Cổ Đăng không nhịn được trầm mặc. Cái tên này hắn từng nghe nói qua. Ngay cả bốn thần tông Ngũ Phách và ác búa đều chết ở dưới côn của Viên Hồng.
Ngay từ lúc đầu hắn còn không để ý. Bây giờ nghe nói Viên Hồng có khả năng mạnh hơn Lôi Chấn Tử, hắn lại đứng ngồi không yên.
Chỉ một vị Hồng Hài Nhi đã khiến cho da đầu hắn tê dại. Hiện tại thủ hạ của Tần Quân lại thêm Lôi Chấn Tử và Viên Hồng mạnh hơn, hắn không khỏi trở nên tuyệt vọng.
Thế này còn báo cừu làm sao?
- Tiếp theo Tần Đế chắc hẳn sẽ để mắt tới phân đà Thâm Uyên Môn trong thần giáo Hắc Nhiên các ngươi. Ngươi tốt nhất là duy trì trạng thái bỏ mặc, không nên lộ ra dấu vết. Bằng không ta muốn cứu ngươi cũng rất khó khăn. Bởi vì ta không thể để lộ hành tung.
Ma tôn Minh Mộng dường như có thâm ý nói:
- Thâm Uyên Môn và chúng ta, ngươi nên làm ra lựa chọn.
Sắc mặt Cổ Đăng thâm trầm. Hắn không nghĩ tới Tần Quân lớn lên nhanh như vậy. Trước đây, khi lần đầu tiên nhìn thấy Tần Quân, Tần Quân ở trong mắt hắn chính là một loài bò sát tiện tay có thể bóp chết. Hiện tại vừa nghĩ tới Tần Quân, hắn lại hãi hùng khiếp vía. Hắn sợ tất nhiên là lực lượng Tần Quân nắm giữ trong tay.
- Tự giải quyết cho tốt.
Ma tôn Minh Mộng bỏ lại một câu nói này, sau đó liền hóa thành làn khói đen tiêu tan, dường như tới từ tương lai. Trong đại điện còn lại một mình Cổ Đăng, yên lặng đến đáng sợ.
...
- Bệ hạ, trước mặt chính là Hắc Nhiên Thành.
Lôi Chấn Tử nhắc nhở, khiến cho Tần Quân đang luyện công không khỏi mở hai mắt ra. Hắn đi về phía trước nhìn. Chỉ thấy phía đường chân trời là một tòa thành cực lớn có thể so sánh với ngọn núi cao. Bầu trời trời u ám, khiến cho quang cảnh vùng này có vẻ rất u ám.