Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 132: Chương 132: Mệnh Cơ Các không bộc lộ bản thân (1)




Giả Tuân cất cao giọng nói. Vũ hội Tiềm Long cũng không chỉ có hoàng thất của vương quốc Càn Nguyệt tham gia, Thái tử vương quốc Thương Lam Chu Dịch Thế và một ít quan nhị đại cũng muốn tham gia. Cho nên trước đó Càn Hoàng Đế liền cùng hoàng đế Thương Lam đạt được hiệp nghị, không ngăn cản.

Đừng thấy thực lực một nước của vương quốc Thương Lam mạnh mẽ hơn so với vương quốc Càn Nguyệt, nhưng Càn Hoàng Đế là một con chó điên. Nếu như chọc tới, hắn thậm chí dám đánh cược tính mạng bách tính của toàn quốc cùng vương quốc Thương Lam quyết một trận tử chiến.

Huống hồ sau khi tổn thất Tiêu Bắc Long, vương quốc Thương Lam mặc dù có căm hận vương quốc Càn Nguyệt, cũng không dám xé rách da mặt cùng vương quốc Càn Nguyệt. Bởi vì quanh thân còn có các vương quốc khác giống như hổ đói nhìn chằm chằm vào.

Xung quanh vẫn lưu truyền một câu lời nói đùa. Hoàng đế vương quốc Càn Nguyệt không có một người nào không bị điên. Đương nhiên hiện nay vương quốc Càn Nguyệt chỉ có hai vị hoàng đế.

- Các ngươi có thể quản được nó sao?

Một tên binh sĩ chỉ vào Thương Quân Lang cảnh giác hỏi. Hình thể của Thương Quân Lang quá mức khổng lồ. Nếu như nó phát cuồng, thương tổn đến bách tính thì phải làm thế nào?

Nghe vậy, Tần Quân trực tiếp xoay người nhảy lên lưng Thương Quân Lang, cười nói:

- Nó là vật cưỡi của ta. Yên tâm đi. Nuôi trong chuồng, không dã tính.

Khóe miệng các cấm vệ co quắp, nhưng không có ai sẽ ngốc đến mức mở miệng vạch trần.

- Da mặt của hoàng huynh thực sự là càng ngày càng dầy. Thật hâm mộ...

Tần Vân cảm thán nghĩ, khuyết điểm lớn nhất của hắn là dễ dàng nói thật, hơn nữa đầu óc quá ít.

Thấy vậy, các binh sĩ liền không nói thêm gì nữa. Giả Tuân dẫn đầu đi đến trước cửa thành, lấy ra thư thông quan do Càn Hoàng Đế tự tay viết xuống. Mặt còn có con dấu ngọc tỷ của vương quốc Càn Nguyệt.

Đại khái tốn thời gian một nén hương, đội ngũ mới chính thức thông qua vùng sát cổng thành.

Đi qua biên quan liền nhìn thấy được thảo nguyên vô tận. Muốn đi tới thành trì gần đây còn phải đi thêm nửa ngày.

- Chờ một chút! Các ngươi ai là Việt Vương Tần Quân?

Vào lúc này, tường thành truyền đến một tiếng quát. Ngay sau đó một tiểu tướng áo bào trắng cầm theo trường kiếm nhảy xuống, bước đi ở trên hư không, rất nhanh liền hạ xuống phía trước đội ngũ.

Ngồi ở lưng Thương Quân Lang, Tần Quân nhíu mày hỏi:

- Ngươi tìm ta có chuyện gì?

Nhanh như vậy đã có người tới tìm phiền toái?

- Bởi ngươi đánh bại Trác Tuấn Kiệt, hiện tại ngươi đã thay thế Trác Tuấn Kiệt ở thứ tự Nhân Bảng, ta muốn khiêu chiến với ngươi!

Tiểu tướng áo bào trắng ngôn từ chính nghĩa nói. Dưới mày kiếm, hai mắt hắn tràn ngập ý chí chiến đấu.

Đánh bại Trác Tuấn Kiệt!

Tiến vào Nhân Bảng?

Năm người Diệp Hiên quá sợ hãi. Ngay cả Chúc Nghiên Khanh ánh mắt cũng sáng quắc nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tần Quân, không nghĩ tới hắn thật sự là thiên tài như thế.

Tần Quân lạnh lùng nói:

- Ngươi tính thứ gì? Bất kỳ con chó con mèo nào tới khiêu chiến, ta đều phải nhất định tiếp nhận sao?

Tiểu tướng áo bào trắng quẫn bách, sau đó giọng điệu sốt ruột nói:

- Ta lại là thiên tài đứng hàng thứ hai trong vương quốc Thương Lam, Tống Ngọc Phong!

Thiên tài đứng hàng thứ hai?

Tần Quân không khỏi quan sát Tống Ngọc Phong. Hắn giống như Trác Tuấn Kiệt, là tu vi Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong. Chỉ là trên thân có thêm một phần khí thế thiết huyết của quân nhân.

Tần Quân quay đầu lại nhìn liếc mắt những binh sĩ với vẻ mặt trêu tức trên tường thành, trong lòng hắn thoáng động. Sau đó hắn thả người từ trên thân của Thương Quân Lang nhảy xuống. Tay phải một lật cái. Ngân Long Tru Hồn Thương uy vũ liền đột nhiên xuất hiện ở trên tay hắn.

- Đinh! Phát động một nhiệm vụ phụ... Đánh bại Tống Ngọc Phong! Nhiệm vụ hoàn thành thưởng 5000 giá trị kinh nghiệm!

A, không ngờ có thể phát động một nhiệm vụ phụ!

Xem ra thiên tài có danh vọng quả thực không bình thường.

- Đến đây đi, tốc chiến tốc thắng!

Hiện tại đã đạt được Kim Đan Cảnh tầng hai, Tần Quân không có lý do gì phải sợ hãi Tống Ngọc Phong. Hơn nữa nhìn thần sắc các binh sĩ ở biên quan, tất cả đối với Tống Ngọc Phong tràn ngập lòng tin. Nếu như có thể ở trước mắt bao nhiêu người đánh bại hắn, nói không chừng có thể tổn thương nặng nề sĩ khí của biên quan.

Tiêu Bắc Long chết khiến cho tất cả tướng sĩ vương quốc Thương Lam đều hận thấu xương đối với vương quốc Càn Nguyệt. Đồng thời trong lòng bọn họ cũng có một phần sợ hãi mà chính bọn họ không muốn thừa nhận.

Tiêu Bắc Long được bọn họ coi là thần, bị người một đao chém chết trong giây lát. Trong tiềm thức bọn họ đã không dám coi thường vương quốc Càn Nguyệt nữa.

Sau khi nghe được Tần Quân đáp ứng, ánh mắt Tống Ngọc Phong nhất thời sáng lên. Tay phải hắn chợt vỗ một cái vào vỏ kiếm. Trường kiếm trực tiếp bay ra. Kiếm quang lập lòe. Chân trái hắn giẫm một cái, chợt xông về phía Tần Quân. Đồng thời tay phải hắn nhanh chóng tiếp nhận thanh trường kiếm từ khoảng không rơi xuống.

- Thật nhanh!

Diệp Hiên khẽ quát một tiếng, mắt nhìn chằm chằm vào Tống Ngọc Phong. Thật không nghĩ tới vương quốc Thương Lam còn có thiên tài như thế.

Dương Lan, Mộ Dung Huyền, Tông Ngạn cũng có chút kinh ngạc. Sắc mặt Chúc Nghiên Khanh vẫn bình tĩnh. Hình như Tống Ngọc Phong không lọt được vào pháp nhãn của nàng.

Đối mặt với t Tống Ngọc Phong xông tới hung hãn, Tần Quân vung Ngân Long Tru Hồn Thương lên múa, sau đó liền đập tới phía trước. Trường thương nặng năm nghìn cân vung lên múa, rất có thế thái sơn ép đỉnh. Tống Ngọc Phong tuy rằng cũng nhận thấy được Ngân Long Tru Hồn Thương có thể có hơi nặng, nhưng tuyệt đối không ngờ được nó có thể nặng đến năm nghìn cân.

Tu sĩ Trúc Cơ Cảnh muốn vung vũ khí năm nghìn cân lên như bình thường, tuyệt đối rất khó. Chỉ có số rất ít người thân thể thiên phú dị bẩm mới có thể làm được. nếu không phải Tần Quân dựa vào phương pháp thổ nạp Tiên Thiên do Hạo Thiên Khuyển đưa cho, hắn cũng không có cách nào ở trong khoảng thời gian ngắn, lực lượng tăng gấp bội như vậy.

- Dám đấu lực lượng với ta!

Trong mắt Tống Ngọc Phong hiện lên một tia khinh thường. Dù sao hắn là binh sĩ, phương diện lực lượng, mạnh hơn tu sĩ cùng giai nhiều. Cho nên nhìn thấy Tần Quân muốn trực tiếp cứng đối cứng với hắn, hắn tất nhiên vui mừng nhảy nhót giống như chim sẻ.

Đáng tiếc Tần Quân cũng không phải là tu sĩ Trúc Cơ Cảnh.

- Keng...

Ngân Long Tru Hồn Thương nện ở trên trường kiếm. Lực lớn khó có thể tưởng tượng được trong nháy mắt khiến cho trường kiếm của Tống Ngọc Phong bị đập gẫy. Sắc mặt hắn biến đổi kịch liệt, nhưng đã không kịp trốn tránh.

Một tiếng răng rắc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.