Thiên Mịch cuồng nhiệt hét to:
- Lên đi Mệnh Quân!
Trong Thi Hoàng Điện, Mệnh Quân là thi nô tối cao vô thượng, lần này nếu không phải vì xử Nhan Vương Điện thì Thiên Mịch, Thiên Khô không có cơ hội điều khiển Mệnh Quân chiến đấu.
Hai Mệnh Quân bò ra từ lỗ đen nhanh chóng lên cao ngàn trượng. Mặc dù so với Hư Không Lang Ma còn khá nhỏ bé nhưng Mệnh Quân phát ra hơi thở âm u khiến vô số sinh linh sợ hãi.
Hư Không Lang Ma không sợ Mệnh Quân, vung nắm đấm đánh ra quyền lực khủng bố nổ nát không gian dọc đường đi. Nhưng hai Mệnh Quân không né tránh, giơ móng vuốt xương lên định đón đỡ.
Bùm bùm!
Nắm đấm thịt của Hư Không Lang Ma đụng vào cốt trảo, hai bên đụng độ dấy lên từng vòng sóng gió. Thiên Mịch, Thiên Khô bị gió hất bay.
Hai Hư Không Lang Ma đụng độ hai Mệnh Quân, một bên thì bá lực vô song, một bên có tốc độ siêu tuyệt, bốn vật khổng lồ đấu túi bụi trong Nhan Vương thành.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất rung bần bật, cuồng phong tàn phá thiên địa, dù là Thiên Mịch, Thiên Khô cũng không dám đến gần chiến trường.
Hư Không Lang Ma vô cùng cuồng bạo, không có cảnh giới chính xác, lực lượng có thể tổn thương Đại La Chí Tiên cảnh trung kỳ. Lúc trước Yêu Tổ suýt bị Hư Không Lang Ma diệt.
Nền đất nứt ra những cái khe to như sơn cốc, vì Mệnh Quân xuất hiện khiến quy mô trận chiến này vượt xa lúc trước.
Vạt áo Chân Võ Đại Đế bị gió thổi phần phật, gã cau mày thầm thắc mắc Mệnh Quân là vật gì.
Mệnh Quân toát ra hơi thở cực kỳ tà ác, khủng bố còn hơn Hư Không Lang Ma.
Lý Tư hỏi Chân Võ Đại Đế:
- Còn một Hư Không Lang Ma, có nên sử dụng không?
Tuy Nhan Vương Điện lấy Lý Tư dẫn đầu, nhưng Chân Võ Đại Đế có tu vi cao nhất, nhìn rõ chiến trường hơn.
Chân Võ Đại Đế nhẹ giọng nói:
- Đừng hoảng.
Hai Hư Không Lang Ma tạm thời không bị rơi vào thế yếu, không cần phái ra Hư Không Lang Ma thứ ba.
Cùng lúc đó, Tần Quân, Bạch Trạch bay ra khỏi thành. Như Lai đã tán tu vi nên chỉ có thể đi bộ. Nhan Vương thành siêu lớn, đủ cho Như Lai đi mấy canh giờ.
Tần Quân đã thay áo trắng, khuôn mặt thay đổi vì bảo bối thiên diện.
Tần Quân chưa đến tường thành đã thấy hai Mệnh Quân đánh nhau với Hư Không Lang Ma, ánh mắt trở nên sắc bén:
- Bạch Cốt Mệnh Quân!
Nếu không phải tại chiến đấu với Bạch Cốt Mệnh Quân thì Thủ Tâm đâu cần thiêu đốt thọ mệnh của Liễu Nhược Lai?
Những việc sau đó hầu như đều do trận chiến ấy. Dù cuối cùng Tần Quân thắng lớn nhưng mỗi lần nhớ lại thảm cảnh khi đó là lòng hắn dâng trào sát ý.
Tần Quân trầm giọng ra lệnh:
- Bạch Trạch, nổ nát chúng cho trẫm, sau đó bắt lấy cường giả dẫn đầu Thi Hoàng Điện!
Bạch Trạch không rõ lý do nhưng vẫn làm theo, bay đi với tốc độ cao nhất.
Đám trưởng lão Đại La đứng trên tường thành cảm giác có gió mạnh từ phía sau ập đến, chưa kịp phản ứng đã thấy một bóng trắng xông hướng chiến trường.
Lý Tư kinh kêu:
- Đó là cái gì!?
Đám nhân viên cao tầng như Long Đế, Vương Tiễn, Mông Điềm, Dương Nhâm đều rất ngạc nhiên. Chân Võ Đại Đế không thấy rõ bộ mặt thật của bóng trắng vừa rồi.
Chưa đầy hai giây Bạch Trạch như tiên nữ đáp xuống đỉnh đầu Hư Không Lang Ma, vỗ chưởng hướng hai Mệnh Quân dữ tợn âm u.
Ầm ầm!
Hai Mệnh Quân cách không khí nổ tung, thân xương cao ngàn trượng thành vô số xương vụn rơi như mưa, vô số sinh linh trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Thiên Mịch, Thiên Khô vẻ mặt như gặp quỷ, hai người không phát hiện Bạch Trạch, chỉ thấy hai Mệnh Quân bỗng nhiên nổ tung.
Bạch Trạch chưa ngừng lại, lập tức vỗ chưởng xuống. Trăm vạn thi tu, thi nô bị cách không đè nổ banh xác, nền đất trong mười dặm vỡ nát, như núi lửa phun trào, tiếng gầm rú khủng bố át hết mọi thanh âm trong thiên địa.
Chỉ một chưởng đã tiêu diệt quân đội trăm vạn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nền đất trong phạm vi mười dặm sụp xuống, đá bay lên cao ngàn trượng, như bị đá to đập xuống đất, trăm vạn xác chết bị chôn vùi. Thiên Mịch, Thiên Khô vã mồ hôi như tắm nhìn.
Uy áp từ trên trời giáng xuống khiến hai người rợn tóc gáy, may mà họ trốn nhanh không thì đã bị thương nặng.
Bạch Trạch bỗng xuất hiện sau lưng Thiên Mịch, Thiên Khô, vỗ hai chưởng vào lưng họ.
Hai người cùng hộc máu:
- Phụt!
Thiên Mịch, Thiên Khô bay tới đập thủng tường thành rớt vào con phố trong thành, không rõ sống chết.
Chân Võ Đại Đế vội nhảy xuống tránh cho Thiên Mịch, Thiên Khô ở trong thành tổn thương người.
Khi Chân Võ Đại Đế đến trước mặt hai người thì lộ biểu tình ngạc nhiên. Thiên Mịch, Thiên Khô nằm trong vũng máu, thân thể có nhiều chỗ gãy xương, đã mất ý thức, khóe mắt chảy máu. Có thể thấy chưởng lực của Bạch Trạch khủng bố cỡ nào, một chưởng làm Đại La Chí Tiên mất sức chiến đấu.
Chân Võ Đại Đế ngước nhìn Bạch Trạch lơ lửng ngoài thành, vẻ mặt khó tin thì thào:
- Hơi thở đó là . . .
Tất cả sinh linh trên tường thành xôn xao.
- Đó là một nữ yêu?
- Mạnh quá.
- Sao có thể như vậy? Hai vị kia là Đại La Chí Tiên!
- Sao trước kia ta chưa gặp nàng bao giờ?
- Ta bị hoa mắt?
Theo thời gian trôi qua trong Nhan Vương thành đông yêu thú hơn, ban đầu xảy ra nhiều ma sát với trăm vạn tu sĩ bên Tần. Rất nhanh các trưởng lão dùng thủ đoạn thiết huyết trấn áp hết bạo động.
Bạch Trạch nhanh chóng đeo mạn che mặt không cho người thấy.
Trước kia còn đỡ, Nhan Vương Điện mới thành lập, không ai biết nàng. Nhưng giờ Thiên Đình Đại Tần và Nhan Vương Điện đã nổi tiếng, Bạch Trạch cần chế tạo hai thân phận.
Đáng nhắc tới là lúc trước Hạng Vũ xuất thế trận chiến đầu tiên ngay trước Nhan Vương thành, bị Yêu Hoàng trông thấy nhưng gã không nghĩ nhiều. Dù sau này Hạng Vũ nổi tiếng trong cuộc chiến ở Tây Vực vẫn không khiến Yêu Hoàng hoài nghi.
Hết cách, Thiên Đình Đại Tần đã xem như kỳ tích, sao Tần Thánh Đế có thể tạo dựng thêm một đại thế lực? Như thế là trái với lẽ thường.
Tiếc rằng không ai biết về hệ thống, cùng lắm bọn họ đoán Nhan Vương Điện và Thiên Đình Đại Tần có quan hệ gì đó nên mới phái Hạng Vũ đến giúp. Họ không dám liên tưởng Nhan Vương và Tần Thánh Đế là cùng một người.
Tần Quân bay tới.
Chân Võ Đại Đế nhìn sang, vội nửa quỳ dưới đất chắp tay quát:
- Tham kiến bệ hạ!
Tần Quân đáp xuống, xem xét Thiên Mịch, Thiên Khô. Hai người thê thảm không còn uy phong lúc trước.
Mất hai Đại La Chí Tiên, Nhan Vương Điện và Thi Hoàng Điện xem như không chết không ngừng.
Nhưng Tần Quân không lo lắng chút nào, trận chiến Tây Vực có Thi Hoàng Điện nhúng tay, Từ Trọng Sinh càng muốn bắt hắn, Tần Quân luôn ghim trong lòng.
Tần Quân nhẹ gật đầu nói:
- Đừng đa lễ, giữ mạng họ lại tra khảo đi.