Tần Quân nhíu mày trầm giọng hỏi, giơ tay ngăn Lý Nguyên Bá lại:
- Ngươi là ai?
Trư Bát Giới lúc trước còn hăm hở bỗng chốc héo. Lại là Đại La Kim Tiên, Trư Bát Giới mếu.
Minh Mộng Ma Tôn cười khúc khích:
- Ta là ai không quan trọng, nhưng hôm nay ngươi đừng hòng giành đảo Hồ Vương!
Cuồng quá xá!
Tần Quân thu tay phải lại, thả Lý Nguyên Bá đi chiến.
Thì ra Bạch Trạch nói biến cố là nàng ta. Nhưng Đại La Kim Tiên thì sao? Hắn có đến ba Đại La, sợ khỉ gì!
Lý Nguyên Bá cuồng cười lao vào Minh Mộng Ma Tôn:
- Ha ha ha! Mụ đàn bà thối, hãy ăn một chùy của gia gia ngươi!
Đám người Tần Quân khóe môi co giật, tên này không hiểu phong tình gì hết, độc thân chắc luôn.
Mắt Minh Mộng Ma Tôn lóe tia sáng lạnh, rút ra lưỡi liềm đỏ rực, lưỡi dao dài một trượng rất khoa trương, lấp lóe tia sáng lạnh dưới ánh mặt trời.
Đối diện Lý Nguyên Bá thế không thể đỡ Minh Mộng Ma Tôn giơ tay chém đao xuống. Ánh sáng rực rỡ làm mọi người phản xạ nhắm mắt lại, trừ Tôn Ngộ Không.
Keng!
Vang tiếng nổ điếc tai, ánh sáng chói lòa tán đi.
Tần Quân nhìn kỹ thì thấy Minh Mộng Ma Tôn cản lại Kim Bằng Thần Chuy của Lý Nguyên Bá.
Lực lượng của Lý Nguyên Bá khủng bố biết bao, nàng là nữ tu mà chặn lại được.
Tần Quân thầm tặc lưỡi, đám người Trư Bát Giới trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Lý Nguyên Bá khẽ kêu:
- A, pháp bảo của ngươi khá quá!
Lời ngầm là ngươi yếu xìu.
Minh Mộng Ma Tôn mắt lóe tia sáng, đột nhiên vung lưỡi kiếm đỏ, ma khí cuồn cuộn bay ra hất văng Lý Nguyên Bá.
Minh Mộng Ma Tôn hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Minh Mộng Ma Tôn lao vào Lý Nguyên Bá đang bay ngược đi, Tần Quân cau mày nhìn. Tình hình chiến đấu kkhác với hắn tưởng tượng, Lý Nguyên Bá bị rơi vào thế yếu.
Mắt Bạch Trạch sáng rực nói:
- Nàng ta chỉ mới vào Đại La Kim Tiên cảnh, căn cơ không ổn định. Nàng ta dựa vào liêm đao trong tay, ít nhất là tiên thiên linh bảo.
Tiên thiên linh bảo!
Tần Quân nhíu chặt mày. Tiên thiên linh bảo lợi hại vậy sao? Tần Quân có hai thứ vượt qua tiên thiên linh bảo đặt trong trữ vật giới, đó là Thiên Thủy Ngọc và Thâm Uyên Kim Trạc, đều lấy từ Thâm Uyên Môn.
Hồng Hài Nhi từng bị hai món pháp bảo áp chế không có sức đánh lại.
Nhưng Tần Quân mãi không tìm ra cách sử dụng hai món linh bảo.
Phẩm cấp pháp bảo từ thấp đến cao gồm có: Hậu thiên pháp bảo, tiên thiên pháp bảo, hậu thiên linh bảo, tiên thiên linh bảo, hậu thiên chí bảo, tiên thiên chí bảo.
Thất Tinh Kiếm của Tần Quân cũng là tiên thiên linh bảo, lợi khí giúp hắn khiêu chiến vượt cấp, độ cứng không thua gì Kim Cô Bổng, nhưng không bá đạo bằng tiên thiên linh bảo của Minh Mộng Ma Tôn.
Tần Quân dở khóc dở cười thầm nghĩ:
- Không lẽ trẫm cầm tiên thiên linh bảo giả?
Tần Quân không lo Lý Nguyên Bá sẽ thua, đùa, Kim Sí Bằng Điểu rất mạnh.
Trận chiến này nhắc nhở Tần Quân phải nghiên cứu kỹ pháp bảo mình cất chứa, dù không thích hợp bản thân cũng có thể tặng cho những Thần Ma mức độ trung thành đến cực hạn.
Minh Mộng Ma Tôn huơ liêm đao đỏ rực tấn công Lý Nguyên Bá dồn dập, nhưng nàng chậm hơn gã một chút, rất nhanh Lý Nguyên Bá đã thích ứng.
Lý Nguyên Bá rống to:
- Biến!
Lý Nguyên Bá giơ chùy đập Minh Mộng Ma Tôn, lại bị liêm đao đỏ rực cản lại nhưng lần này người bay ngược là Minh Mộng Ma Tôn.
Xích Xà Yêu Vương ở trên đảo Hồ Vương nhìn mà tim đập chân run.
Lý Nguyên Bá hay Minh Mộng Ma Tôn phát ra hơi thở đều làm Xích Xà Yêu Vương sợ.
Lòng Xích Xà Yêu Vương dậy sóng dữ, hoàn toàn không hiểu nổi:
- Tu vi của họ rốt cuộc đến cảnh giới cỡ nào?
Minh Mộng Ma Tôn cũng rất giật mình. Dù gần đây Tần Thánh Đế nổi tiếng xa gần, có tin Thiên Đình Đại Tần đánh bại Thần Vô Cơ nhưng trong mắt Minh Mộng Ma Tôn thì Thiên Đình Đại Tần mạnh đến đâu cũng có mức độ, ai ngờ cảnh giới của Lý Nguyên Bá cao hơn nàng.
Nếu không nhờ vào Minh Vương Liêm e rằng nàng đã bị Lý Nguyên Bá hạ gục trong tích tắc.
Minh Mộng Ma Tôn nhảy người lên như chim ưng bay lượn bầu trời, vung Minh Vương Liêm, ma khí cuồn cuộn quanh người thổi vạt áo đen bay bay.
Lý Nguyên Bá nhếch mép cười nhạt, ném chùy trái vụt qua mấy ngàn thước mang theo lực lượng vạn quân đập hướng Minh Mộng Ma Tôn.
Đối diện Kim Bằng Thần Chuy định đập nát trời, ánh mắt Minh Mộng Ma Tôn bình tĩnh thả lỏng tay trái, Minh Vương Liêm tự động xoay tròn, ma khí tràn ra hình thành vòi rồng khủng bố che trước mặt Minh Mộng Ma Tôn.
Đám người Tần Quân ngửa cổ nhìn vòi rồng ma khí trên bầu trời, bọn họ cảm nhận áp lực khiến người da đầu tê dại.
Rầm!
Kim Bằng Thần Chuy đập vào vòi rồng ma khí, kình phong màu đen tàn phá, lôi điện tứ giăng cuối cùng bị Kim Bằng Thần Chuy đánh bật về.
Minh Mộng Ma Tôn biết cứ tiếp tục thế này rất có thể sẽ bị tìm ra sơ hở, vì bên cạnh Tần Quân còn có cường tướng chưa ra tay. Minh Mộng Ma Tôn cảm giác Tôn Ngộ Không phát ra hơi thở cuồng bạo hơn Lý Nguyên Bá, như tùy thời sẽ hủy diệt thế giới.
Giọng Minh Mộng Ma Tôn lạnh băng coi rẻ thương sinh:
- Hãy cảm nhận lực lượng này đi!
Tần Quân cau mày.
Giây sau hai tay Minh Mộng Ma Tôn đè xuống dưới.
Vòi rồng ma khí cao mấy trăm thước đột nhiên tăng vọt giáng xuống Lý Nguyên Bá.
Vòi rồng ma khí cao hơn ngàn thước, giống như trời sập.
Tôn Ngộ Không siết chặt nắm đấm phải chuẩn bị ra tay, nhưng thấy Lý Nguyên Bá hưng phấn gầm rú xông lên thì cố kiềm nén cảm xúc.
Tần Quân nhìn trời cao thì thào:
- Hắn có thể thắng không?
Bạch Trạch đứng bên cạnh nhẹ giọng nói:
- Không thành vấn đề!
Dù Minh Mộng Ma Tôn lai lịch bí ẩn nhưng Tần Quân đã khác xưa, cường giả dưới tay nhiều như mây, sao có thể bị một người đột nhiên nhảy ra hành thảm?
Chỉ có Như Lai mới làm được!
- Grít!
Lưng Lý Nguyên Bá giương đôi cánh vàng, tay phải vung nhanh, Kim Bằng Thần Chuy vù vù xé gió mang theo lực lượng không gì sánh bằng bay ra.
Bầu trời đang khóc, biển cả kêu gào.
Đảo Hồ Vương rung bần bật, Xích Xà Yêu Vương ngó trân trân, quỳ dưới đất như đã mất hồn. Lúc này dã tâm của Xích Xà Yêu Vương bị đập nát, Lý Nguyên Bá và Minh Mộng Ma Tôn đánh nhau khiến gã nhận ra mình nhỏ yếu.
Hèn gì Thanh Hồ Vương chết, vì Nam Tận Hải đã thành địa bàn cho cường giả mà Xích Xà Yêu Vương không thể tưởng tượng đánh nhau.
Bùm!
Tiếng nổ làm thiên địa nhạt nhòa, sóng gió cuồng bạo đè ép biển cả hõm xuống đường kính vài dặm, hình ảnh vô cùng đồ sộ, dường như đảo Hồ Vương cũng chìm xuống.
Sóng biển từ bốn phương tám hướng dâng lên sóng biển mấy trăm trượng.
Gió lớn thổi tóc đen Tần Quân bay rối, mắt tím nhìn chằm chằm bầu trời. Ma khí tứ giăng, thân hình gầy yếu của Lý Nguyên Bá như chiếc lá trong bão tố.