Danh xưng vạn cổ yêu nghiệt mạnh nhất, Quý Long Uyên đã trở thành tồn tại hoành hành vô kỵ trong Nội vũ trụ, địa vị không kém Cửu Thánh Quân chút nào.
- Hoắc Thánh Quân! Bảo bối này, ta muốn!
Thanh âm của Quý Long Uyên truyền đến, vô cùng bá đạo, hoàn toàn không để Hoắc Trấn Dư ở trong lòng.
Quý Long Uyên?
Tần Quân nghe được Hoắc Trấn Dư gọi, trong lòng nghi hoặc, cái này lại là người nào?
- Quý Long Uyên? Chẳng lẽ là vị vạn cổ yêu nghiệt mạnh nhất kia?
Phục Hi kinh nghi nói, hiển nhiên nghe qua cái tên này.
Tử Đạo biến sắc, năm đó hắn đến Nội vũ trụ xông xáo, tên tuổi của Quý Long Uyên đã như mặt trời giữa trưa, như là Hạo Nhật, quang mang vạn trượng, hiện nay càng trở thành cường giả hạng nhất.
Lâm Ngọc Kỳ trừng mắt nhìn, từ khi đi theo Tần Quân, nàng phát hiện nhân vật trong truyền thuyết đều liên tiếp xuất hiện, loại cảm giác này rất kỳ diệu.
Rất nhanh, Quý Long Uyên đi tới trên không Hoắc Trấn Dư, lần này, hắn thay đổi áo bào màu đen, bão cát hô hô thổi tới, áo bào phần phật, Phượng Vũ trên đầu cũng lay động, hắn nhìn Hoắc Trấn Dư, tựa như đang nhìn một hạt cát.
Hoắc Trấn Dư làm sao có thể giao ra?
Hắn cố nén phẫn nộ, trầm giọng nói:
- Quý Long Uyên, ngươi nhất định phải bá đạo như vậy sao?
- Ừm? Không giao sao?
Quý Long Uyên khinh miệt hỏi, dư quang liếc nhìn đám người Tần Quân, chuẩn xác mà nói là rơi vào trên người Bồ Đề Tổ Sư.
Tuy bọn người Cơ Bất Bại, Tử Đạo là Thánh Nhân, nhưng không cách nào gây nên hứng thú của hắn, ngược lại là Bồ Đề Tổ Sư để hắn nhìn không thấu.
- Không phải là Thiên Đạo Chí Thánh chứ?
Quý Long Uyên thầm nghĩ, cho dù là Thiên Đạo Chí Thánh, hắn cũng không sợ.
Hoắc Trấn Dư không nói gì, bên ngoài thân biến thành kim sắc, Ngưu Giác kim trượng xuất hiện, trên vai, bắp thịt phồng lên, trong nháy mắt tiến vào trạng thái lâm chiến.
- Hừ! Không biết tự lượng sức mình! Cho dù là Triệu Hàn Dao trong Cửu Thánh Quân, cũng không phải là đối thủ của ta, ngươi có tư cách gì có thể thắng?
Quý Long Uyên khinh miệt cười nói, để sắc mặt của Hoắc Trấn Dư càng thêm khó coi.
Triệu Hàn Dao, chính là tồn tại mạnh nhất trong Cửu Thánh Quân, nghe nói tùy thời có thể siêu việt Thánh Nhân cảnh.
Vì bảo vệ Thương Võ châu, Hoắc Trấn Dư xuất thủ trước.
Hai tay huy quyền mà ra, hai đạo Kim Long gào thét, phát động bão cát cuồn cuộn, muốn thôn phệ Quý Long Uyên.
Thân hình của Quý Long Uyên thoắt một cái, trong nháy mắt đi tới sau lưng Hoắc Trấn Dư, tốc độ nhanh đến để đồng tử của Hoắc Trấn Dư phóng đại.
- Hoắc Trấn Dư, lá gan của ngươi càng lúc càng lớn a!
Ánh mắt của Quý Long Uyên băng lãnh, mơ hồ lóe ra hàn mang.
Đang khi nói chuyện, hắn nhấc chân dùng đầu gói đâm vào trên lưng Hoắc Trấn Dư, lực lượng kinh khủng để xương sống lưng của Hoắc Trấn Dư đứt gãy, nhục thân bay tới đằng trước, đâm vào vòng kim quang, làm đám người Cơ Bất Bại, Tử Đạo, Phục Hi trừng to mắt.
Tốc độ thật nhanh!
Cơ Bất Bại nắm chặt song quyền, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm Quý Long Uyên.
- Thánh Nhân cảnh viên mãn, nhưng thực lực đã siêu việt Thánh Nhân cảnh!
Bồ Đề Tổ Sư híp mắt nói, đây chính là thực lực của vạn cổ yêu nghiệt mạnh nhất sao?
Hoắc Trấn Dư nổi giận, quay người muốn lao về phía Quý Long Uyên, nhưng mà, Quý Long Uyên đã đi tới sau lưng hắn, tay trái nhô ra, ấn đối phương xuống, thuận khe hở, hai mắt của Hoắc Trấn Dư tràn đầy hoảng sợ.
Quý Long Uyên từ trên nhìn xuống hắn, ánh mắt tràn đầy khinh miệt.
Một tay của Hoắc Trấn Dư đặt ở trên vòng kim quang, không thể động đậy, tư thái bá khí của Quý Long Uyên chấn nhiếp đám người Cơ Bất Bại.
- Gia hỏa này thật mạnh.
Phục Hi trầm giọng nói, song quyền nắm chặt, hắn uể oải phát hiện, cho dù thành Thánh, hắn cũng không thể vì Tần Quân ngăn cản hết thảy địch nhân.