Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1021: Chương 1021: Mục tiêu Trung Hoang




Người đời đều cho rằng Cửu U Âm Đế là chủ Âm phủ, không biết thật ra có một người thật sự khống chế Âm phủ.

Lúc trước Cửu U Âm Đế ngẫu nhiên được truyền thừa Cửu U Chi Địa, không thì gã làm sao có thành tựu như hôm nay?

Thanh âm trong bia đá bất mãn hỏi:

- Phương thiên địa còn có sinh linh mà ngươi không thể đánh bại?

Uy áp to lớn bùng nổ khiến Cửu U Âm Đế như bị búa tạ đập ngã xuống đất. Cửu U Âm Đế dù gì là siêu cường giả Đại La Thủy Tiên cảnh sơ kỳ, nhưng bị thanh âm đó đè ép không thể nhúc nhích.

Thanh âm uy nghiêm lại vang lên:

- Cổ Tiên giới đã phong tỏa Huyền Đương đại thế giới của các ngươi, dù bản tôn muốn xen vào cũng rất rắc rối, chỉ có thể ban cho ngươi một ít lực lượng.

Cửu U Âm Đế mừng như điên, nhưng không dám ngẩng đầu nhìn bia đá.

Chủ Cửu u thật sự đến từ thiên ngoại!

Cảnh giới đến độ cao Cửu U Âm Đế khó thể tưởng tượng.

- Nếu ngươi còn làm bản tôn thất vọng thì bản tôn sẽ phế ngươi!

Cửu U Âm Đế kinh sợ bảo đảm:

- Tuyệt đối sẽ không!

Một luồng sáng đỏ bay ra từ bia đá chui vào người Cửu U Âm Đế.

Bùm!

Hơi thở kinh khủng bộc phát từ cơ thể Cửu U Âm Đế, chấn động nguyên cung điện.

Cửu U Âm Đế cảm nhận lực lượng liên miên không ngớt ùa vào thân thể, gã cười như điên.

Cửu U Âm Đế quát to:

- Nhan Đế, bổn tọa muốn khiến ngươi nợ máu trả bằng máu!

Vô số âm binh, âm tướng lo lắng cho Cửu U Âm Đế, họ sợ gã vì lần thua này mà tẩu hỏa nhập ma.

***

Đại chiến hai giới Âm Dương truyền nhanh khắp thiên hạ, mấy trăm vực đều thảo luận việc này.

Nhan Vương Điện chôn mấy trăm vạn binh sĩ xong bắt đầu di chuyển.

Nguyên Yêu Khư hầu như bị hủy hết, Nhan Vương Điện chỉ có thể chọn địa bàn mới. Theo Lý Tư đề nghị Tần Quân điều khiển Nhan Vương thành bay hướng vực thuộc quyền Minh Vương điện.

Trong đình viện, Tần Quân dặn dò Diêm La Vương:

- Đến Âm phủ hãy tìm Chung Quỳ, các ngươi liên hợp chắc sẽ nhẹ nhàng hơn.

Vóc dáng Diêm La Vương cao to, mặt đen thui, đứng dưới bóng cây cực kỳ rùng rợn, như một lệ quỷ, còn là quỷ vương.

Diêm La Vương gật đầu cười nói:

- Ta sẽ cố gắng nhanh chóng lớn mạnh Hoàng Tuyền cung, bệ hạ chờ quân đến Cửu U đi!

Nói xong Diêm La Vương lắc người như làn khói chui vào mặt đất biến mất.

Tần Quân lắc đầu cười, Diêm La Vương có tu vi Đại La Chí Tiên cảnh, đặt ở Âm phủ cũng là cường giả đỉnh cao, cộng với thủ đoạn khi gã làm Diêm Vương, Tần Quân rất tin tưởng gã.

Tần Quân bắt đầu suy tư:

- Trong tay còn ba lần cơ hội Thần Ma đỉnh cao, nên đưa cho ai đây?

Nhan Vương thành bay vào địa bàn Minh Vương điện rồi nhưng không ngừng lại, vì mục tiêu của Tần Quân là Trung Hoang.

Bá chiếm Trung Hoang bằng với khống chế mệnh mạch của Minh Vương điện.

Nhan Vương thành to lớn biết bao, bay nhanh kéo theo gió to làm sinh linh dọc đường nó đi liên tục kinh kêu.

Nhìn Nhan Vương thành, các sinh linh than thở thay cho Minh Vương điện:

- Thành trì to quá, nó biết bay nữa!

- Bị ngu à? Đó là Nhan Vương thành!

- Nhan Vương thành? Ui, Nhan Đế sắp đánh lén Minh Vương điện? Cách đại chiến hai giới Âm Dương mới qua hai ngày!

- Yêu Khư nát bét rồi, không lẽ kêu Nhan Vương Điện ở trên trời. Cục đất mềm gần đây chỉ có Minh Vương điện là thích hợp nhất.

- Tội ghê, Minh Vương điện dù gì là một trong sáu điện ba địa giờ rơi vào kết cục mặc người xâm lược.

Một số tu sĩ thuộc Minh Vương điện vội vàng truyền tin tức trở lại.

Nhan Đế sắp tấn công Trung Hoang!

Tuy bây giờ binh lực của Nhan Vương Điện không ra gì nhưng không chịu nổi nó có nhiều siêu cường giả.

Tần Quân đến tường thành, gió to thổi vù vù. Như Lai, Dương Thiền đứng cạnh hắn.

Như Lai vẫn đội mặt nạ màu vàng cười khẽ:

- Chuyến này bệ hạ không cần ra tay Minh Vương điện cũng sợ bay mất hồn vía.

Trải qua đại chiến hai giới Âm Dương Như Lai hoàn toàn chịu phục, mặc dù việc Nhiên Đăng khiến lòng y lấn cấn nhưng Tần Quân có thể chiêu đến Thái Thượng Lão Quân khiến y cực kỳ khâm phục.

Điều này phải chăng chứng minh Tần Quân và Thánh Nhân Lão Tử có quan hệ?

Có Thánh Nhân chống lưng thì khác hẳn.

Tần Quân không hề khiêm tốn cười nói:

- Tất nhiên rồi.

Minh Vương điện đã không đáng lọt vào mắt Tần Quân.

Chắc Minh Mộng Ma Tôn không dám chống đối hắn, nếu biết điều chủ động đầu hàng Tần Quân sẽ suy xét đối xử tốt với họ, còn dám chống cự thì hắn sẽ không chút nương tình.

Một bóng người bay ra khỏi thành, là Bạch Trạch. Nàng đeo mạng che mặt cũng vì giấu tai mắt người.

Bạch Trạch chưa bay đến gần lưng Tần Quân đã truyền âm:

- Bệ hạ, Thiên Đình Đại Tần xảy ra chuyện!

Tần Quân vội xoay người lại, thấy Bạch Trạch thì sắc mặt khó xem.

Có thể khiến Bạch Trạch tự mình đến thông báo chắc chắn là việc lớn.

Tần Quân trầm giọng nói:

- Độ Ác, Nhan Vương thành nhờ vào ngươi bảo vệ, trẫm có việc trở về một chuyến.

Không đợi Như Lai phản ứng Tần Quân đã bay hướng Bạch Trạch.

Dương Thiền là số ít người biết thân phận thật của Tần Quân nên không thắc mắc.

Như Lai nhìn bóng dáng Bạch Trạch, thầm suy tư. Là chuyện gì khiến Bạch Trạch tự mình đến?

Nhưng nhớ tới Bồ Đề Tổ Sư, Thái Thượng Lão Quân khiến Như Lai lười nghĩ nhiều. Có hai ông trùm tọa trấn, ai dám đối địch với Tần Quân là tự tìm chết. Phương thế giới này đã không ai có thể ngăn cản bước chân của Tần Quân.

Tần Quân vừa mang theo Bạch Trạch bay hướng giữa thành vừa hỏi nhỏ:

- Chuyện gì xảy ra?

Bạch Trạch đáp nhanh, mắt đầy kinh sợ:

- Là Liễu thánh phi xảy ra chuyện!

Tim Tần Quân rớt cái bịch, hỏi dồn:

- Thật ra xảy ra chuyện gì!?

Không lẽ thọ mệnh của Liễu Nhược Lai có vấn đề?

Bạch Trạch ngập ngừng mấp máy môi:

- Không phải . . . Nàng . . . Nói không rõ, bệ hạ trở về xem liền biết!

Tần Quân càng lo lắng hơn, nếu Liễu Nhược Lai bị gì thì hắn không chịu nổi. Hắn đã có lỗi với Thủ Tâm, không thể có lỗi với Liễu Nhược Lai.

***

Nam Vực Thiên Thế Giới.

Thánh thành phồn hoa nay đầy mùi thuốc súng. Đám chiến tướng Hậu Nghệ, Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, Dương Tiễn lơ lửng trên trời, nghiến răng nghiến lợi.

Một bóng dáng yểu điệu lơ lửng đối diện họ, áo xanh bay theo gió, mái tóc đen nhánh xõa ra, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng khiến chúng sinh không dám đến gần. Đặc biệt đôi mắt đẹp lạnh băng.

Là Liễu Nhược Lai.

Lúc này Liễu Nhược Lai khác với ngày xưa, nhiều kiến trúc bên dưới đã sụp đổ, hiển nhiên lúc trước đã xảy ra chiến đấu.

Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai hỏi:

- Làm sao đây? Chúng ta không thể thương tổn thánh phi!

Thánh phi là thân thiên kim, bọn họ không đụng vào được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.