Tần Quân vênh váo cười nói:
- Nói nhảm, trẫm là thiên tài!
Tiểu Ly đầy tôn sùng nhìn Tần Quân, trong mắt chỉ có hắn, Hắc Long Vương cũng bị nàng làm lơ.
Nữ nhi lớn không giữ trong nhà được!
Hắc Long Vương đau buồn thầm nghĩ. Tần Quân vừa xuất hiện là Tiểu Ly không thèm nhìn gã cái nào.
Liễu Nhược Lai hừ mũi tỏ vẻ mình khinh thường dáng vẻ đắc ý của Tần Quân:
- Hừ!
Tiếc rằng Tần Quân phớt lờ nàng, Tiểu Ly thì lơ đẹp nàng.
Khương Tử Nha vuốt râu cười nói:
- Long Vương, chúng ta không phải kẻ địch vậy có thể mời chúng ta đi vào ngồi một chút không?
Khương Tử Nha thầm giật mình, theo như Tần Quân nói thì chẳng phải là nguyên Long Cung đều về dưới tay hắn? Rốt cuộc Tần Quân giữ bao nhiêu con bài chưa lật?
Liên tưởng đến Khoa Phụ làm Khương Tử Nha thầm cười khổ. Dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết, hiện giờ có vẻ như Tần Quân không cần lão, khiến lòng tự tôn của Khương Tử Nha bị đả kích.
Hắc Long Vương gật đầu, đuổi bầy rồng trên trời đi, dẫn đám người Tần Quân vào Long Cung.
Nhìn tu vi của Tần Quân khiến Hắc Long Vương hết ghét hắn, cộng thêm quan hệ giữa Tiểu Bạch Long và hắn càng làm gã không dám có ý xấu.
Đời này Hắc Long Vương kính sợ nhất là sư phụ của mình, Tiểu Bạch Long, nay được gọi là Long Đế.
Tần Quân, Tiểu Ly, Dương Tiễn, Cửu Đầu Trùng, Khương Tử Nha, Đường Tam Tạng, Trư Bát Giới, Liễu Nhược Lai đi theo Hắc Long Vương vào đại điện Long Cung. Pháp thuyền thì đậu ở mép đảo rồng.
Hắc Long Vương đã ra lệnh không cho rồng đi quấy nhiễu pháp thuyền, cho dù gã không ra lệnh thì Tần Quân không lo gì, vì trên thuyền có Đế Thính và Khoa Phụ.
Vào đại điện, Tần Quân nắm tay Tiểu Ly tự mình ngồi xuống hai chiếc ghế thủy tinh, những người khác cũng tự nhiên chọn chỗ.
Hắc Long Vương ngồi trên ghế cao chủ nhà, nhìn Tiểu Ly tươi cười hạnh phúc là gã lại thấy tức ngực. Nữ nhi sắp gả đi rồi.
Hắc Long Vương thấm thía nói:
- Đầu tiên là thiên phú của Tiểu Ly xuất sắc, trụ cột thế hệ này của long tộc, còn thức tỉnh huyết mạch Tổ Long nên phải tiềm tâm tu luyện trong Long Cung, không thể chậm trễ.
Lần đầu tiên trông thấy Tần Quân thì Hắc Long Vương có ấn tượng khá tốt. Bộ dạng điển trai, thiên phú yêu nghiệt hơn Tiểu Ly, thế lực khủng bố, gã biết đi đâu tìm nữ tế như vậy?
Nhưng Hắc Long Vương vẫn khó chịu, gả nữ nhi cảm giác như bị cắt thịt.
Hắc Long Vương cưng chiều Tiểu Ly còn hơn nhi tử ruột, không muốn nàng chịu chút khổ nào.
Tần Quân nắm tay Tiểu Ly cười nói:
- Nếu đúng vậy thì trẫm không cưỡng cầu, ngày sau có nhiều thời gian phong hoa tuyết nguyệt.
Hai người nhìn nhau tràn đầy tình yêu, làm Liễu Nhược Lai tâm tình bực bội.
Hắc Long Vương thở phào nhẹ nhõm, gã nhìn ra được đám thuộc hạ của Tần Quân đều rất khủng bố, gã muốn ngăn hắn cũng không làm được, may mắn hắn hiểu lý lẽ.
Tần Quân chỉ thật lòng quan tâm Tiểu Ly, còn với người khác thì hắn không theo lý lẽ.
Tần Quân quay đầu hỏi Hắc Long Vương:
- Huyết mạch Tổ Long là cái gì?
Hắc Long Vương hơi do dự, Tần Quân cáu kỉnh hừ mũi:
- Ngươi không nói thì trẫm sẽ đi hỏi sư phụ của ngươi, khi đó càng lúng túng.
Khóe môi Hắc Long Vương co giật:
- Được rồi . . .
Hắc Long Vương không chất vấn thân phận của Tần Quân, vì có Thiết Kình Thiên tự mình làm bảo đảm, gã cũng có nghe về truyền thuyết vạn năm trước. Có lẽ Tần Quân là hậu bối của đại nhân vật đó.
Thiết Kình Thiên không nói Tần Quân là sư phụ của mình, vì truyền ra ngoài nghe rợn cả người.
Hắc Long Vương cuồng nhiệt như đang nói về tín ngưỡng của mình:
- Tổ Long là con rồng thứ nhất trong thiên địa, sáng tạo long tộc nên gọi là Tổ Long, cũng là con rồng mạnh nhất. Qua vô số năm tháng xói mòn ngày càng ít rồng có huyết mạch của Tổ Long. Tiểu Ly thì đã thức tỉnh huyết mạch Tổ Long, chờ nàng hoàn toàn chuyển hóa thành huyết mạch Tổ Long thì tu vi sẽ tiến bộ rất mau.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không ngờ Nam Tận Hải nho nhỏ mà cất giấu long tộc có thiên phú như vậy.
Khương Tử Nha cảm thán rằng:
- Dù ở thiên địa nào thì con rồng thứ nhất trong thiên địa đều là tồn tại mạnh nhất một thời.
Trong thần thoại Hoa Hạ cũng có Tổ Long.
Tần Quân thầm nghĩ Tiểu Ly là công chúa long tộc chính thống trong thần thoại, có lẽ vì thân phận này nên mới có huyết mạch Tổ Long. Nhưng huyết mạch Tổ Long của nàng không phải đến từ thế giới này mà là thế giới thần thoại. Tổ Long của hai thế giới không biết ai càng lợi hại hơn.
Tần Quân đổi đề tài:
- Tiếp theo có thể liên lạc sư phụ của ngươi giúp trẫm không?
Tổ Long là việc liên quan cơ mật trung tâm của long tộc, có hỏi tiếp chắc chắn Hắc Long Vương sẽ không chịu nói. So với Tổ Long thì Tần Quân càng muốn biết tin Tiểu Bạch Long.
Vạn năm đã qua, dường như Tiểu Bạch Long trở nên rất ghê gớm.
Hắc Long Vương gật đầu nói:
- Có thể, nhưng phải chờ một thời gian, vì ta cũng không biết gia sư ở đâu, chỉ có thể truyền tấn bằng phép thuật.
Tần Quân gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Tần Quân quay đầu dặn dò Đường Tam Tạng:
- Ngươi mang theo Khương Tử Nha đi Nam Vực trước, báo lại cho trẫm tình hình gần đây của Nam Vực.
Đường Tam Tạng, Khương Tử Nha không có ý kiến:
- Tuân lệnh!
Trư Bát Giới vòi vĩnh:
- Ta cũng muốn đi!
Tần Quân kiên quyết từ chối:
- Không được, ngươi phải theo trẫm!
Bây giờ hắn đắc tội rất nhiều thế lực, Thần Điện, Yêu Tổ, Đông Phương gia tộc, Phật Môn Tây Vực, nên phải có đầy đủ nguồn nhân tài quanh mình.
Đường Tam Tạng là tồn tại siêu nhiên Thái Ất Huyền Tiên cảnh trung kỳ, có gã quay về đủ định Càn Khôn. Khương Tử Nha thì phụ trợ Thiên Đình Đại Tần mạnh mẽ lên.
Đường Tam Tạng, Khương Tử Nha nhận lệnh lập tức đứng dậy rời đi, rất là nhanh nhẹn dứt khoát.
Hắc Long Vương đứng lên cười nói:
- Ta đi sắp xếp chỗ ở cho các ngươi.
Đã là người trong nhà thì nên xóa bỏ ân oán cũ.
Tần Quân chắp tay cười nói:
- Làm phiền.
Cứ thế đám người Tần Quân vào ở trong Long Cung.
Chờ bọn họ rời khỏi đại điện, một con rùa tinh từ cửa hông đi vào sốt ruột nói:
- Đại vương, Hắc Diện Phong Yêu đến Nam Tận Hải!
- Hắc Diện Phong Yêu?
Nụ cười trên mặt Hắc Long Vương biến mất, cái tên này gã nghe như sấm bên tai.
Hắc Diện Phong Yêu xuất hiện đại biểu cho giết chóc.
Hắc Long Vương trầm giọng hỏi:
- Mục tiêu của hắn là gì?
Hắc Diện Phong Yêu và Thanh Hồ Vương là đại yêu chung trận doanh. Long Đế đã mấy năm không trở về, yêu tộc ngày càng không e ngại gì long tộc. Lúc này Hắc Diện Phong Yêu đến Nam Tận Hải sợ là chĩa kiếm vào long tộc.