Nhưng ở vương quốc thậm chí trong hoàng triều, mười vạn thiên binh tuyệt đối là một đội quân vô địch!
Tu sĩ Thuế Phàm Cảnh sao có thể cam tâm tòng quân?
Mười vạn cường giả Thuế Phàm Cảnh, quét ngang mảnh đất vô chủ và hoàng triều Nam Trác tuyệt đối dễ dàng!
Năng lực lĩnh binh của Thác Tháp Lý Thiên Vương không tốt. Nhưng Bạch Khởi lại không giống vậy.
Sát thần Bạch Khởi lại thêm mười vạn Thiên Binh?
Hình ảnh thật đẹp, không thể còn muốn hơn được nữa!
Tần Quân suy nghĩ một chút liền kích động. Nhưng để cho Bạch Khởi chỉ có Hóa Hư Cảnh thống lĩnh mười vạn Thiên Binh rõ ràng không hiện thực. Có lẽ phải cho Lý Tồn Hiếu theo trợ giúp.
Lý Tồn Hiếu lại thêm Bạch Khởi thống lĩnh mười vạn Thiên Binh, đội hình hoành tráng như vậy đơn giản là người bình thường không dám tưởng tượng.
- Thủ Sát Thành xem ra không thể để cho Nam Minh Thánh Giáo các ngươi thể hiện.
Khóe miệng Tần Quân cong lên. Hắn vốn chỉ muốn kiếm chút lợi ích theo tháng, lười đi quản Thủ Sát Thành. Nhưng bây giờ có Bạch Khởi và mười vạn Thiên Binh, dã tâm của hắn liền không nhịn được liền bành trướng ra.
...
Thời điểm hắn trở lại Thủ Sát Thành, màn đêm dĩ nhiên đã hạ xuống.
Lúc đám người Tần Quân trở lại trước phủ đệ, đúng lúc nhìn thấy được ở trước cửa lớn có người gây sự.
Đan Minh Tử và một đám tu sĩ Nam Minh Thánh Giáo chặn đường một nam tử oai hùng thân mặc áo bào trắng. Nam tử này khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, so với Kim Vô Hối Tần Quân gặp phải lúc trước còn muốn lạnh lùng hơn. Toàn thân hắn trên dưới lộ ra một sát khí như có như không, khiến cho các tu sĩ Nam Minh Thánh Giáo khẩn trương không thôi.
- Không cho phép được gây sự! Nơi này chính là phủ đệ của Quân Thanh công tử!
Đan Minh Tử trầm giọng quát, trên mặt đầy vẻ không tốt. Tên nam tử trước mặt này lạnh lùng nghiêm nghị khiến cho hắn cảm giác áp bách thật sự quá mạnh mẽ, khiến cho hắn không nhịn được cảm thấy khiếp sợ.
- Ta tên là Bạch Khởi, đặc biệt tới bái nhập Quân Thanh công tử. Hi vọng ngươi dàn xếp một chút.
Bạch Khởi nhẹ giọng nói, nhưng cảm giác lạnh lẽo trong giọng nói khiến người ta cảm giác hắn không phải tới bái nhập, mà là tìm đến cặn bã.
- Ngươi nói bái nhập thì bái nhập sao?
Một tu sĩ Nam Minh Thánh Giáo khó chịu nói. Hắn không quen nhìn phong thái này của Bạch Khởi.
Vừa dứt lời, Bạch Khởi liền híp mắt nhìn về phía hắn. Sát ý uy nghiêm đáng sợ giống như nước thủy triều lao vọt về phía hắn, ép tới hắn không thở nổi.
Lúc này, đám người Tần Quân từ trên trời hạ xuống.
- Thành chủ!
Đám người Đan Minh Tử vừa nhìn thấy, liền vội vàng hành lễ.
Tần Quân không để ý đến bọn họ, mà ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Bạch Khởi. Ánh mắt cực nóng khiến Bạch Khởi nhìn thấy, sắc mặt đang lạnh lùng nghiêm nghị cũng có chút không được tự nhiên.
- Mạt tướng Bạch Khởi! Đặc biệt tới bái nhập chủ công!
Bạch Khởi quì một gối chắp tay nói.
Đám người Lý Tồn Hiếu liếc mắt quan sát hắn, liền mất đi hứng thú. Bởi vì Bạch Khởi mới tu vi Hóa Hư Cảnh tầng ba ở trong mắt bọn họ không tính là cái gì cả.
- Ha ha, ta chờ ngươi đã lâu. Đứng lên đi. Chúng ta đi vào bên trong lại nói tiếp!
Tần Quân nâng Bạch Khởi lên, cười nói. Đám người Đan Minh Tử thấy vậy, há hốc mồm. Hóa ra Bạch Khởi thật đúng là có quen biết với Tần Quân.
Đám người Lưu Bá Ôn đều kinh ngạc nhìn về phía Bạch Khởi. Trong đó Viên Hồng và Lôi Chấn Tử cau mày. Bởi vì bọn họ cảm nhận được sát khí trên người Bạch Khởi thật sự quá mức nồng đậm.
Người này không đơn giản!
Cứ như vậy, Tần Quân lôi kéo Bạch Khởi thân thiết đi vào bên trong phủ đệ, lưu lại đám người Đan Minh Tử đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt đều có chút xấu hổ.
...
Trăng lặn mặt trời lên.
Tần Quân lộ ra vẻ mặt buồn bực đi ra khỏi phòng. Tối hôm qua, kỹ năng truyền thừa khiến cho hắn rất khó chịu. Bởi vì truyền thừa chính là thuật điều khiển sương mù đằng vân. Bên trong Thiên Cương Tam Thập Lục Biến đã có, cho nên trực tiếp trung hòa, tương đương với không có cơ hội lần này.
- Hệ thống, công năng mới đã ra chưa?
Tần Quân vừa lấy ra Ngân Long Tru Hồn Thương vừa nói. Sáng sớm mỗi ngày, luyện thương rất thoải mái.
- Còn có một canh giờ nữa. Hệ thống đang đổi mới tư liệu.
Hệ thống nhanh chóng đáp lại. Chỉ có điều Tần Quân thế nào lại cảm giác nó càng lúc càng nhân tính hóa. Trong âm thanh lại có một tia dao động tình cảm, không lạnh như băng giống như trước đây.
Nếu hệ thống là một vị Lolita mềm mỏng đang yêu, thật tốt biết bao?
Lúc hắn vừa mới chuẩn bị múa thương, phía cửa thành bỗng nhiên truyền đến tiếng hét hò kinh thiên. Hắn không khỏi nhíu mày. Lý Tồn Hiếu, Viên Hồng, Lôi Chấn Tử, Lưu Bá Ôn cùng với Bạch Khởi cũng từng người từ trong phòng đi ra.
- Có kẻ địch. Số lượng không ít, chừng hơn mười vạn người!
Lôi Chấn Tử trầm giọng nói, trên mặt mặc dù có chút kinh ngạc nghi ngờ, nhưng không hoảng loạn.
- Chúng ta đi qua xem một chút!
Tần Quân nói xong liền phóng người nhảy lên, bay về phía phương hướng âm thanh truyền tới. Những người khác theo sát phía sau.
Cùng lúc đó, trên cửa thành phía nam Thủ Sát Thành, binh sĩ mới nhậm chức đều hoảng sợ nhìn vè phía đường chân trời. Chỉ thấy kẻ địch đông nghịt kéo tới. Tất cả đều đang chạy gấp, thanh thế lớn, giống như dòng nước lũ.
Dẫn đầu là một nam nhân đầu trọc khoác trọng khải màu đen. Hắn giơ cao một thanh búa lớn, dưới thân cưỡi một con Hắc Hổ vai rộng ba thước, khiến người ta một loại cảm giác áp bách không thể chống đỡ.
- Quân Thanh công tử tính là thứ gì! Người phía trên quá cẩn thận. Còn cần lão tử phải ra tay!
Nam nhân đầu trọc cười lạnh giọng nói. Trên mặt hắn lộ ra vẻ trêu tức và cuồng nhiệt, dường như đã công phá Thủ Sát Thành.
- Đó không phải là Trịnh Pha ác búa của bốn thần tông sao?
Trên tường thành, một tu sĩ Nam Minh Thánh Giáo cao giọng kinh ngạc kêu lên. Cái tên ác búa vừa truyền ra, khiến cho tất cả binh sĩ trên tường thành đều kinh ngạc ồ lên.
Binh sĩ thủ thành phía dưới vội vàng đóng cửa thành lại. Mấy chục vạn đại quân lao nhanh đến là cảnh tượng đồ sộ tới mức nào. Các binh sĩ khiếp sợ đến mức thiếu chút nữa suy sụp, tiểu ra quần.
Vèo! Vèo! Vèo...
Đám người Tần Quân liên tục bay đến trên lầu cao của trạm canh gác tại tường thành, nhìn mấy chục vạn đại quân kéo tới. Viên Hồng nâng cao Tấn Thiết Côn chuẩn bị đánh tới một côn.
- Đừng nóng vội. Tốcđộ của bọn họ đang chậm lại. Nếu như thật sự muốn tập kích thành, chắc hẳn phải trực tiếp đánh tới mới đúng. Sao lại tạo ra âm thanh lớn như vậy?
Tần Quân ngăn cản hắn nói. Mọi người cũng chú ý tới tốc độ quân địch đi đang giảm bớt. Tuy rằng nhìn thế xông tới vẫn không thể đỡ.