Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1460: Chương 1460: Ngộ Không điên dại (2)




- Tu vi của con khỉ này…

Tử Đạo nuốt một ngụm nước bọt.

Hắn phát hiện mình hoàn toàn nhìn không thấu Tần Quân, Tần Quân đến cùng còn có bao nhiêu át chủ bài?

Người có tâm tình giống như hắn còn có Cơ Bất Bại, thân là cha của Tần Quân kiếp trước, hắn vậy mà nhìn không thấu Tần Quân.

- Trong 200 ngàn năm này, hắn đến cùng đã trải qua cái gì?

Cơ Bất Bại phức tạp nhìn Tần Quân.

Trong lòng của hắn có loại cảm giác bị thất bại, nguyên lai Tần Quân cũng không nhất định cần hắn.

Các Thần Ma ở chung quanh Tần Quân cũng bị rung động.

- Quá mạnh.

- Trách không được Bệ Hạ bình tĩnh như thế, nguyên lai Tôn Ngộ Không đã mạnh tới mức này.

- Thật là đáng sợ, hắn là Nhập Ma a, có thể ngay cả chúng ta cũng giết hay không?

- Yên tâm đi, có Bệ Hạ ở đây, Ngộ Không sẽ không tổn thương chúng ta.

- Quả nhiên là hậu sinh khả úy.

Các Thần Ma nghị luận ầm ĩ, dù là Đông Hoàng Thái Nhất cùng Doanh Chính cũng chỉ giữ trầm mặc, như Tôn Ngộ Không, bọn hắn hoàn toàn không biết đối địch sẽ có hậu quả khủng bố như thế nào.

Tần Quân thì bình thản ung dung, không sợ hãi chút nào.

Tôn Ngộ Không là thiên tài chiến đấu, hiện tại cảnh giới đạt tới Thánh Nhân cảnh viên mãn, nói không khoa trương, tất cả Thánh Nhân trong tiểu vũ trụ cộng lại, cũng không phải đối thủ của hắn.

Cùng lúc đó, Tôn Ngộ Không ra quyền như gió, bắt đầu hành hung Nam Dạ Tinh.

Quyền của hắn nhanh đến cực hạn, phảng phất như ức vạn nấm đấm ở trong một giây rơi vào trên người Nam Dạ Tinh.

Oanh...

Thánh Cốt của Nam Dạ Tinh vỡ vụn, nhục thân gánh không được đả kích, trong nháy mắt bạo liệt, hóa thành huyết vụ, phiêu tán ở trên không trung.

Một đạo bạch quang từ trong huyết vụ thoát ra, rõ ràng là nguyên thần của Nam Dạ Tinh.

Nhìn về phía Tôn Ngộ Không không ai bì nổi, trong mắt của hắn tràn đầy vẻ sợ hãi.

- Đáng giận.

Nam Dạ Tinh nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng vẫn lựa chọn bỏ chạy, hắn thi triển bí thuật, ở trong điện quang hỏa thạch Phá Toái Hư Không, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Toàn bộ quá trình, nhanh đến dưới Thánh Nhân, không người có thể sử dụng con mắt nhìn được.

Trong mắt tuyệt đại đa số sinh linh, nguyên thần của Nam Dạ Tinh phảng phất như tính cả nhục thân cùng một chỗ bị đánh nát.

Oanh sát nhục thân của Nam Dạ Tinh, tắm rửa trong huyết vụ, Tôn Ngộ Không trở nên càng thêm điên cuồng, hắn uốn lượn lấy thân thể, thở hổn hển, Yêu khí ngập trời còn tăng vọt, tứ ngược toàn bộ chiến trường.

Hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Vô Cực đạo tổ cùng với bốn Thánh khác, cách xa mấy chục tỉ dặm, liền để đám người Vô Cực đạo tổ dọa sợ nổi da gà.

- Mau trốn!

- Thánh Quân đại nhân cũng không phải đối thủ của nó, chúng ta không thể chịu chết!

- Đáng giận! Bát Hầu này là từ đâu xuất hiện?

- Không tốt! Hắn đến rồi!

Bốn Thánh ở sau lưng Vô Cực đạo tổ kinh sợ, chỉ thấy Tôn Ngộ Không xách bổng đánh tới.

Phục Hi, Tử Đạo, Hậu Thổ vội vàng thối lui, sợ bị Tôn Ngộ Không ngộ thương.

Tốc độ của Tôn Ngộ Không cực nhanh, lúc Chư Thánh chuẩn bị thi triển Thần thông đào tẩu thì đã trễ.

Dù sao bọn hắn không có tu vi như Nam Dạ Tinh, có thể nào từ dưới mí mắt của Tôn Ngộ Không thoát đi?

- Chết đi....

Tôn Ngộ Không nổi giận gào thét làm cho cả tiểu vũ trụ vặn vẹo càng thêm kịch liệt, hắn quét ngang đến một gậy, trực tiếp cắt đứt Vô Cực đạo tổ.

Ngay sau đó, hắn quay người vung một gậy, đánh nổ nhục thân của một tên Thánh Nhân, huyết nhục tràn ngập, khiến cho hình ảnh trở nên vô cùng kinh dị.

Vô Cực đạo tổ mất đi nửa thân thể mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, nửa người trên không ngừng run rẩy, giờ khắc này, tim của hắn lâm vào trong tuyệt vọng cùng sợ hãi trước nay chưa có.

- Hắc hắc, các ngươi đều phải chết.

Tôn Ngộ Không cười gằn, quơ gậy đập về phía ba Thánh khác, dọa đến ba Thánh vội vàng thôi động pháp lực, cùng nhau công kích Tôn Ngộ Không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.