- Không đúng! Tam hoàng tử không phải là bị giáng chức sao...
Trình Chiến bỗng nhiên nghĩ đến tin tức gần đây nghe được. Hắn vừa muốn mở miệng, đạn mang theo âm thanh phá không kéo tới, trực tiếp xuyên thủng đầu hắn.
Trình gia đệ nhất gia tộc Thanh Đàn Thành, gia chủ Trình Chiến, chết!
- Đinh! Giết chết Trình Chiến tu sĩ Trúc Cơ Cảnh tầng bốn, thu được 499 giá trị kinh nghiệm!
- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ phụ nhổ cỏ nhổ tận gốc giết chết Trình Chiến, thu được 800 giá trị kinh nghiệm!
Liên tục hai tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Tần Quân nhất thời cảm giác sảng khoái vô cùng.
Sau khi tu sĩ khách khanh và thành viên Trình gia xung quanh nhìn thấy được Trình Chiến chết bất đắc kỳ tử, mỗi người đều há hốc mồm.
- A, chạy mau!
Một tu sĩ khách khanh hít vào một hơi khí lạnh, sau đó xoay người chạy trốn. Các tu sĩ khách khanh còn lại cũng vậy. Bọn họ chỉ là tới Trình gia làm công, cũng sẽ không bán mạng cho Trình gia.
Các thành viên Trình gia cũng bắt đầu chạy trốn tứ phía. Đương nhiên cũng có một vài người tính cách cương liệt tức giận lao về phía Tần Quân.
Đáng tiếc phần lớn bọn họ đều là tu vi Luyện Khí Cảnh. Tần Quân dựa vào Desert Eagle liền dễ dàng đoạt được tính mạng của năm người.
- Đinh! Giết chết tu sĩ Luyện Khí Cảnh tầng tám! Thu được 81 giá trị kinh nghiệm!
- Đinh! Giết chết tu sĩ Luyện Khí Cảnh tầng sáu! Thu được 65 giá trị kinh nghiệm!
...
Thoải mái!
Một khẩu súng ở trong tay, thiên hạ ta có!
Tần Quân nhìn các thành viên ở Trình gia xung quanh đã bị khiếp sợ tới vỡ mật. Hắn cười khúc khích. Hắn cố nén kích động soát quái, kêu:
- Nếu như có ai dám phản kháng, lại xử quyết. Gia chủ của các ngươi cũng không phải là đối thủ của chúng ta. Các ngươi còn muốn chống lại sao?
- Cho các ngươi thời gian mười hơi thở để chạy thoát thân!
Lời vừa nói ra, tất cả thành viên Trình gia đang bao vây xung quanh đám người Tần Quân tất nhiên là cây đổ bầy khỉ tan, đều bỏ chạy về phía cửa lớn. Cục diện kết thúc rất đồ sộ.
Trước cửa lớn của phủ đệ đã tập trung thành hơn trăm ngàn bách tính và tu sĩ tạo thành một vòng tròn, chiếm cả con đường. Tuy rằng bọn họ đều rất tò mò, nhưng không có ai dám vào xem náo nhiệt.
Lúc này, từng tên tu sĩ khách khanh chật vật trốn tới, đồng thời còn mang theo một tin tức, Trình Chiến bị giết!
Ầm!
Trình Chiến bị giết?
Trình Chiến ở Thanh Đàn Thành đủ để đứng vào hàng trước ba. Đó là cường giả Trúc Cơ Cảnh tầng bốn!
- Trình gia tuyệt đối là chọc tới thiết bản!
- Chà chà, Trình Chiến vừa chết, Trình gia xem như là kết thúc hơn phân nửa!
- Sao có thể chỉ như vậy được. Các ngươi nhìn những khách khanh này đều chạy thoát. Thực lực chỉnh thể của Trình gia xem như là hoàn toàn suy sụp!
- Đối phương rốt cuộc là thần thánh phương nào? Hi vọng không phải là tai ương đối với chúng ta...
- Ha ha ha, đáng đời Trình gia! Bọn họ mạnh mẽ trưng thu phí dụng ra khỏi thành và vào thàn. Mấy năm nay không biết mò được bao nhiêu lợi lộc.
Dân chúng bàn luận ầm ĩ. Phần lớn mọi người là vỗ tay tỏ ý vui mừng. Các thế lực gia tộc thế trong lòng lại cảm thấy sợ hãi. Bọn họ rất sợ sau khi Trình gia ngã xuống, kẻ gặp tai ương kế tiếp chính là bọn họ.
Rất nhanh, các tộc nhân của Trình gia cũng hoảng sợ từ bên trong phủ đệ chạy ra. Thấy tình cảnh này, cả con đường càng thêm sôi trào.
Với tiết tấu này... Trình gia thật sự phải suy sụp!
...
- Thế nào còn không có nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành vậy?
Tần Quân nghi ngờ nghĩ. Rõ ràng bốn phía xung quanh đã không còn ai. Trình gia xem như là tan rã. Nhưng hắn vẫn không có nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống.
Chẳng lẽ là phải hủy cả phủ đệ này sao?
Nghĩ tới đây, hắn nhìn Đát Kỷ ở phía sau lưng, hỏi:
- Nnàng có thể phá hủy cả tòa phủ đệ này hay không?
- Không thành vấn đề. Chỉ có điều công tử các ngươi nên rời đi trước, để tránh bị ngộ thương.
Đát Kỷ gật đầu nói. Tuy rằng theo Tần Quân thấy, diện tích phủ đệ Trình gia rất lớn, nhưng đối với Đát Kỷ mà nói, lại rất nhỏ.
Cường giả Hóa Hư Cảnh phá núi phá đất cũng rất nhẹ nhàng.
Tần Quân gật đầu. Sau đó hắn dẫn theo Thường Thiến Thiến và Thường Hạo đi về phía cửa lớn của phủ đệ. Hạo Thiên Khuyển lại tiến đến trước mặt Đát Kỷ, kinh ngạc nghi ngờ nói:
- Thật không ngờ, nàng cũng là Yêu tộc!
Lúc trước Đát Kỷ cũng không thật sự lộ ra yêu khí. Nhưng vừa rồi, khi nàng cùng Trình gia đánh một trận, trong lúc vô tình đã lộ ra một chút. Tuy rằng chỉ có một chút, nhưng bị Hạo Thiên Khuyển nhạy cảm bắt được.
- Suỵt.
Đát Kỷ đặt ngón trỏ ở bên miệng. Nàng còn không có tiết lộ thân phận chân chính của mình với Tần Quân. Nàng lại không biết trong lòng Tần Quân đã biết từ lâu.
Tuy rằng Hạo Thiên Khuyển nghi ngờ không biết tại sao Đát Kỷ lại hoàn toàn che giấu được yêu khí của mình, nhưng nó cũng không tiện truy hỏi.
Mặc dù đều là Hóa Hư Cảnh, ngay từ lúc đầu Hạo Thiên Khuyển cũng cho rằng Đát Kỷ là Nhân tộc.
Nó rất hâm mộ. Bởi vì nó có thể áp chế yêu khí của mình, lại không thể hoàn toàn che giấu được. Cường giả ngoài Kim Đan Cảnh đều có thể nhìn ra nó là một con yêu thú. Chỉ có điều rất khó đoán được tất cả thực lực của nó.
Bởi vì một khi nó toàn lực bạo phát, vậy chính là thực lực khủng khiếp của Địa Tiên Cảnh!
Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Thuế Phàm, Hóa Hư, Địa Tiên!
Người mạnh nhất trong vương quốc Càn Nguyệt chỉ mới là Thuế Phàm Cảnh mà thôi!
- Thật sự phải hủy phủ đệ đẹp như vậy sao?
Thường Thiến Thiến không đành lòng, nhìn về phía Tần Quân hỏi.
- Mắc mớ gì tới nàng.
Tần Quân tức giận nói. Thường Thiến Thiến tức giận đến giương nanh múa vuốt, muốn đánh về phía hắn. Đáng tiếc nàng lại bị một tay hắn đè đầu lại.
Cảnh tượng hai người đùa giỡn rơi vào trong mắt Thường Hạo lại vô cùng chói mắt. Hắn thậm chí có cảm giác dường như mình bị tiểu sư muội phản bội.
Hắn lại không biết, đại sư huynh bị tiểu sư muội vứt bỏ là định luật mãi mãi không thay đổi!
- Hừ!
Thường Hạo hừ lạnh một tiếng. Sau đó hắn bước chân nhanh hơn, đi ở trước mặt hai người Tần Quân, không muốn đi nhìn cảnh tượng hai người bọn họ đùa giỡn ác tục.
Đúng lúc này, Tần Quân bị hai tay Thường Thiến Thiến đánh tới, tay phải thoáng trượt đi, từ trên đầu của nàng rơi tới chỗ ngực của nàng.
Ầm!
Tần Quân chỉ cảm thấy trong đầu chợt nổ tung. Giờ phút này hắn chỉ có một cảm giác, thật là mềm.
Thường Thiến Thiến cũng ngừng lại. Hai mắt nàng trợn tròn, vẻ mặt không dám tin nhìn Tần Quân. Trong nháy mắt hai người rơi vào trong sự trầm mặc xấu hổ.