- Vân Thành Ma cũng hận ta, chắc hẳn muốn tìm ta trả thù. Nàng có thể giúp ta sao?
Tần Quân nói ngay vào điểm chính. Ban đầu còn tưởng rằng có thể bắt Vân Thanh áp chế Vân Thành Ma. Hiện tại thì hay rồi, Vân Thanh cũng muốn giết Vân Thành Ma.
Mấy ngàn năm chấp nhất này được hội tụ thành oán hận thế nào?
- Không thành vấn đề. Một khi ngươi gặp phải hắn, lại xé nát tấm bùa này. Đến lúc đó ta liền có thể trong khoảng thời gian ngắn trở lại dương gian giúp ngươi!
Vân Thanh gật đầu nói. Trong khi nói chuyện, nàng lấy ra một tấm phù màu vàng đưa cho Tần Quân. Phía trên viết đầy phù văn huyết sắc thần bí.
Hắc Vô Thường bỗng nhiên mở miệng cười nói:
- Vân Thanh gần đây cũng đột phá Địa Tiên Cảnh. Đến lúc đó cũng là một trợ lực không nhỏ.
Tần Quân mừng rỡ nhận lấy tấm hoàng phù. Một cường giả Địa Tiên Cảnh trợ lực tất nhiên không thể cự tuyệt. Hơn nữa Vân Thành Ma muốn khôi phục đỉnh phong, chắc hẳn cần phải mất mười năm tám năm. Chỉ sợ hắn không kìm chế được sát ý, sớm động thủ, ma cũng hỉ nộ vô thường.
- Nếu ngươi có thể giúp ta giết chết Vân Thành Ma, ta sẽ báo đáp ngươi!
Vân Thanh vẻ mặt trịnh trọng nhìn Tần Quân nói.
Tần Quân không khỏi nhíu mày. Đây là tiết tấu phát động một nhiệm vụ phụ!
- Yên tâm! Cứ bao ở trên người ta!
Tần Quân vỗ ngực bảo đảm nói. Có Sa Tăng ở bên cạnh, thật ra đã không cần Vân Thanh ra tay. Chỉ có điều nếu nàng muốn, vậy Tần Quân liền thuận nước giong thuyền. Mấy ngàn năm chấp niệm, cho dù là hắn, cũng bị chấn động.
Vân Thanh cảm kích gật đầu. Lấy tu vi của nàng, tạm thời vẫn không có năng lực đến dương gian. Dù sao nàng không có luyện tập được âm dương độn pháp giống như Hắc Bạch Vô Thường.
- Ta kể cho ngươi một chút về phương thức chiến đấu và dấu hiệu thời điểm xuất hiện của hắn.
Vân Thanh tiếp tục nói. Ngay sau đó nàng liền nói ra tất cả tin tức có liên quan đến Vân Thành Ma mà nàng biết được.
Tần Quân không khỏi có chút thất vọng. Ngược lại không phải là những tin tức này vô dụng, mà là không phát động một nhiệm vụ phụ!
Đợi sau khi Vân Thanh nói xong, nàng mới nhìn về phía Hắc Bạch Vô Thường chắp tay nói:
- Cảm ơn hai vị để cho ta có hi vọng kết thúc nguyện vọng lâu nay!
Nàng và Hắc Bạch Vô Thường vốn không quen biết. Nhưng Hắc Bạch Vô Thường đột nhiên tìm đến nàng, nhắc tới chuyện của Vân Thành Ma khiến cho nàng không có cách nào lại giữ được sự bình tĩnh.
- Không khách khí, cũng là đang giúp điện hạ của chúng ta thôi.
Hắc Vô Thường lắc đầu cười.
Sau đó Tần Quân cũng không nhiều nói. Bọn họ và Vân Thanh từ biệt, liền rời khỏi khách sạn quỷ này.
Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, Vân Thanh thì thào tự nói:
- Hai vị quỷ thần không ngờ gọi một người ở dương gian là điện hạ. Chẳng lẽ vị thiếu niên này kiếp trước từng là chủ nhân của bọn họ?
Muốn tu thành quỷ thần khẳng định cần phải trải qua năm tháng khá dài. Cho nên nàng nhận định Tần Quân ở một đời trước đây thật lâu từng là chủ công của Hắc Bạch Vô Thường. Hai người sau khi chết, luyện thành quỷ thần, hiện tại lại tới hồi báo Tần Quân. Dù sao chuyện như vậy ở cõi âm nhìn mãi quen mắt.
Đi ở trên đường quỷ, Tần Quân không khỏi hỏi:
- Các ngươi có thể truyền tin tức cho ta, vì sao cần phải để cho ta xuống cõi âm?
Bạch Vô Thường giải thích:
- Chúng ta trước đó cùng nàng không quen biết. Nàng nói phải nhìn thấy điện hạ mới bằng lòng nói ra.
Người sống tới cõi âm, đây chính là chuyện lạ. Đủ để cho Vân Thanh tin phục.
Tần Quân bừng tỉnh. Sau đó hắn liền không hỏi thêm nữa. Tâm tư của hắn lại đặt ở trên người Sa Tăng. Không biết vị hòa thượng Thiên Tiên Cảnh tầng chín này có thể mang đến cho hắn chấn động thế nào.
...
Sáng sớm hôm sau, Giả Tuân liền tới gõ cửa, kéo Tần Quân từ trong việc tu luyện quay về hiện thực.
Hắn đứng dậy mở rộng cửa cho Giả Tuân, hỏi:
- Chuyện gì?
- Vừa nhận được tin tức, vũ hội Tiềm Long lần này, mỗi người tham gia thi đấu được phép mang theo một người hầu đến Hoàng Đô. Cho nên đại tiên bọn họ đang thương nghị ai sẽ đi cùng ngươi tới Hoàng Đô.
Giả Tuân vui vẻ nói. Gần đây Tần Quân đắc tội rất nhiều người. Hắn cũng lo lắng Tần Quân đi tới Hoàng Đô lại không về. Cho nên nghe được tin tức này nhất thời hắn vui mừng bất ngờ.
Tần Quân vừa nghe, chân mày cũng giãn ra.
Lúc này hắn liền cùng Giả Tuân đi xuống lầu.
Lúc này tu sĩ ở khách sạn Du Long đều đang bàn luận về chuyện này.
- Không ngờ có thể dẫn một tên thủ hạ. Rất không hợp lý!
- Nghe nói là bởi vì gần đây luôn luôn có người tham gia thi đấu chết đi. Các nước đều có câu oán hận. Mặt mũi hoàng triều cũng không giữ nổi.
- Đúng vậy. Chỉ riêng Lạc Yên Thành chúng ta liền chết rất nhiều người. Hơn nữa còn là ở trong thành.
- Chung quy cảm giác phía sau có âm mưu. Các ngươi suy nghĩ lại một chút lúc trước xuất hiện ma tu.
- Đừng dọa ta, có khoa trương như vậy sao?
Tần Quân nghe hết những tiếng nghị luận này vào trong tai.
Trong lòng hắn thoáng động. Những vụ án giết người trong Lạc Yên Thành lại không hoàn toàn là do hắn gây nên. Không nghĩ tới thành trì khác cũng phát sinh tình huống tương tự.
Chẳng lẽ thật sự có chuyện lớn sắp phát sinh?
Chỉ có điều lấy nội tình của hoàng triều, quả thực không sợ người tham gia thi đấu của vương quốc dẫn một bảo tiêu tiến vào hoàng triều. Không phải mọi người đều giống như Tần Quân, thủ hạ là một đống cường giả. Vương quốc tối đa có thể lấy ra lực lượng Hóa Hư Cảnh. Hơn nữa còn là số ít vương quốc. Vương quốc nhỏ giống như vương quốc Càn Nguyệt, chiến lực mạnh nhất chỉ mới là Thuế Phàm Cảnh.
Đi tới một góc tầng một, Thái Bạch Kim Tinh, Lý Bạch, Lý Nguyên Phách, Pháp Hải, Đát Kỷ, Tiểu Ly đang đang bàn luận. Tần Vân đứng ở phía sau vẻ mặt hâm mộ. Chúc Nghiên Khanh lại tự mình uống trà không tham dự. Một đám cấm vệ thủ ở xung quanh.
Sau khi nhìn thấy được Tần Quân đi tới, Lý Nguyên Phách dẫn đầu nói:
- Điện hạ, không cần bọn họ hỗ trợ, có ta là được!
- Không được. Tuy rằng thực lực của Nguyên Phách ngươi rất mạnh, nhưng vẫn là càng nhiều người càng thêm bảo đảm.
Thái Bạch Kim Tinh lắc đầu nói.
- Tần Quân ca ca để cho ta đi cùng ca ca đi!
Tiểu Ly lại gần làm nũng nói. Chúc Nghiên Khanh ở bên cạnh thấy vậy khẽ nhíu mày.
Trước đây nàng thật ra không cảm thấy cái gì. Nhưng hiện tại, sau khi tiếp nhận Tần Quân, nàng liền không nhịn được phát sinh ghen tuông.
Tần Quân nhún vai cười nói:
- Đừng làm ồn. Lần này ta dự định dẫn theo một người khác đi. Các ngươi lại an tâm ở chỗ này chờ đi!