Một màn này làm đám người Tần Quân kinh sợ không thôi.
- Thái Sơ Ma Tổ! Trẫm muốn ngươi chết!
Tần Quân đỏ hồng cả mắt mắng, hắn tốn hao một lần cực hạn giác tỉnh cho Như Lai, nếu để cho Thái Sơ Ma Tổ giết Như Lai, hắn có thể nào tiếp nhận?
Thái Sơ Ma Tổ đột nhiên quay đầu, ánh mắt dữ tợn nhìn về phía Tần Quân.
Tần Quân chỉ cảm thấy sát khí vô tận như sóng biển diệt thế đánh tới, thân thể lắc lư, kém chút ngã nhào trên đất.
Lâm Ngọc Kỳ ở bên cạnh càng bị dọa đến tê liệt ngã xuống đất.
Cơ Bất Bại cấp tốc ngăn ở trước mặt Tần Quân, lạnh giọng nói:
- Lão Bất Tử! Muốn thương tổn con ta, trước từ trên thi thể ta bước qua đi!
Đang khi nói chuyện, Cơ Bất Bại trực tiếp biến thành hình thái hoàn toàn của Cực Viêm Ma Thần, tựa như dung nham nhập vào thân, khí thế trong nháy mắt tăng vọt.
Dương Tiễn, Lý Nguyên Bá, Phục Hi, Hậu Thổ, Tử Đạo, Tôn Ngộ Không tất cả đều ngăn ở trước mặt Tần Quân, ngay cả Chúc Cửu Âm, Ngọc Đỉnh chân nhân cùng Thao Thiết cũng run rẩy bước ra.
Hiện tại là thời điểm sống còn, bọn hắn chỉ có đồng tâm hiệp lực, mới có một chút hi vọng sống.
Thái Sơ Ma Tổ kinh nghi nói:
- Cực Viêm Ma Thần? Thế gian còn có vị Cực Viêm Ma Thần thứ hai?
Ánh mắt của hắn lần nữa nhìn về phía Tần Quân, con mắt không khỏi chớp chớp, trong lòng buồn bực nói:
- Làm sao cảm giác tiểu tử này nhìn quen mắt nhỉ?
- Giống như gặp qua ở đâu.
Nghĩ xong, Thái Sơ Ma Tổ dạo bước đi về phía đám người Tần Quân.
Bồ Đề Tổ Sư từ phía bên phải đánh tới, tay phải quấn quanh lấy pháp lực, muốn chụp chết hắn, nhưng hắn nhẹ nhàng vung tay áo, Bồ Đề Tổ Sư liền bay trở về.
Thực lực của bọn hắn hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Tốc độ của Thái Sơ Ma Tổ rất nhanh, khoảng cách cùng đám người Tần Quân càng lúc càng ngắn.
Áp lực của mọi người tăng gấp bội, trên trán đều là mồ hôi lạnh to như hạt đậu.
- Liều mạng với ngươi!
Lý Nguyên Bá cắn răng nói, đang khi nói chuyện, muốn dẫn theo Càn Khôn Xích giết tới, nhưng bị Tử Đạo ngăn lại.
- Đừng hành động thiếu suy nghĩ, tìm đúng thời cơ!
Tử Đạo trầm giọng nói, toàn bộ bọn hắn cùng tiến lên, cũng khó đánh bại Thái Sơ Ma Tổ, chỉ có thừa dịp lúc Thái Sơ Ma Tổ thư giãn, lại phát động công kích.
- Cực Viêm Ma Thần, thật là Cực Viêm Ma Thần, hơn nữa hai người các ngươi đều là!
- Nói, các ngươi cùng Hoang Thần có quan hệ như thế nào?
- Thành thật khai báo, nếu không ta để cho các ngươi sống không bằng chết, lấy hồn phách của các ngươi chăn nuôi ma tử ma tôn của ta!
Thái Sơ Ma Tổ ép hỏi, để Cơ Bất Bại cùng Tần Quân liếc nhau, Thái Sơ Ma Tổ nhận ra huyết mạch của bọn hắn.
Bọn hắn có thể mượn nhờ cái thân phận này chấn nhiếp Thái Sơ Ma Tổ!
Cơ Bất Bại vừa mới chuẩn bị mở miệng, đúng lúc này, một cỗ hàn phong thấu xương từ phía đông thổi tới.
- Làm gì khi dễ một đám hài tử.
Một tiếng cười khẽ truyền đến, tất cả mọi người cả kinh quay đầu nhìn lại, bao quát Thái Sơ Ma Tổ.
Chỉ thấy ở cuối chân trời, trong bụi đất cuồn cuộn đi tới một bóng người.
Hắn mặc trường bào Hắc Văn màu máu, những Hắc Văn kia giống như Long Phượng, rất sống động, tử ngoa dưới chân vô cùng thần tuấn, mỗi bước ra một bước, điện quang quanh quẩn.
Hai chân của hắn cũng không có tiếp xúc mặt đất, mà ở tầng trời thấp dạo bước, mỗi một bước đều có thể giẫm ra từng cơn sóng gợn, phối hợp với thân thể quấn quanh điện quang, khí thế cả người siêu nhiên.
Tóc đen tùy ý rối tung, trên trán có một lọn tóc bạc nhẹ nhàng phiêu động, dài tới lồng ngực, ngũ quan hoàn mỹ, hai mày rậm tựa như tiểu đao, da thịt trắng nõn, khóe môi nhếch lên như ẩn như hiện ý cười, lại thêm đôi mắt thâm thúy tự tin, phảng phất như vạn vật không vào pháp nhãn của hắn.
Sau lưng vạt áo bồng bềnh, hai tay áo phấp phới, tuy đi thảnh thơi, nhưng hắn vừa xuất hiện, tiêu điểm của toàn bộ Thiên Địa phảng phất như rơi ở trên người hắn.
- Ngươi là ai?
Thái Sơ Ma Tổ nhíu mày hỏi, thậm chí bước chân cũng dừng lại, có thể thấy được người đến không đơn giản, đưa tới hắn kiêng kị.
Đám người Tần Quân nhìn về phía nam tử thần bí kia.
- Ta là ai không trọng yếu, trọng yếu là, ngươi có thể lăn.
Nam tử thần bí cười khẽ nói, ánh mắt rơi vào trên người Tần Quân, giống như có thâm ý.