Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1662: Chương 1662: Nguyên Sơ Đại Đế (2)




- Từ nay về sau, ta tên Nguyên Sơ!

Tiếng gầm cuồn cuộn, vang vọng dưới Lôi Vân.

Đại Đạo phảng phất như công nhận tên của hắn, tiếng sấm lớn hơn.

- Nguyên Sơ? Giống như ở nơi nào nghe qua a?

Tần Quân nhíu mày nghĩ, cái tên này rất giống Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, nhưng hắn luôn cảm giác mình ở địa phương khác từng nghe nói.

Rất nhanh, sắc mặt hắn kịch biến, móa!

Sau khi hắn vào ở Tần tiên giới, nhìn qua không ít cổ tịch Viễn Cổ Thần Thoại, trong đó có đề cập qua Nguyên Sơ Đại Đế.

Nguyên Sơ Đại Đế, lại được xưng Nguyên Sơ Đạo Tôn, đó là một trong những nhân vật Viễn Cổ truyền thuyết.

Không chỉ Huyền Đương vũ trụ, trong Nội vũ trụ cũng có lưu truyền truyền thuyết của hắn, nhưng cái gì, không người biết được, chỉ biết niên đại của hắn còn dài hơn Tô Đế.

Khó nói Ngân Lộc hóa hình này đúng là Nguyên Sơ Đại Đế trong truyền thuyết?

Tần Quân không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Nếu như thật như thế, như vậy trong Hỗn Độn sinh linh còn lại sẽ cất giấu bao nhiêu Đại Năng?

Vị nào là Cực Viêm Ma Thần Thuỷ Tổ?

Vị nào là Tô Đế?

Vị nào là Huyền Đương?

Vị nào lại là Tù Mệnh Đế Tôn?

Tần Quân nháy nháy mắt, đột nhiên cảm giác Vận Mệnh Chi Luân mới là tồn tại ngưu bức nhất.

Lập tức để địa vị của hắn cao hơn tất cả mọi người.

Sau khi Độ Kiếp thành công, Nguyên Sơ thận trọng bay tới trước Tần Quân, nhìn thấy hắn trần trùng trục, mặt mũi Tần Quân tràn đầy cổ quái, từ trong nhẫn chứa đồ móc ra một bộ áo bào trắng ném cho hắn.

- Mặc vào đi, từ nay về sau, ngươi chính là đại đệ tử của trẫm, Thiên Đế Thủ Đồ!

Tần Quân nhìn Nguyên Sơ ngây thơ, cười nói, hắn có loại cảm giác vui thú khi bồi dưỡng a.

Về phần đồ đệ của hắn Thiết Kình Thiên, thì bị hắn ném sau ót.

Nguyên Sơ tiếp nhận áo bào trắng, cũng không biết nên mặc như thế nào, nắm lấy áo bào trắng, đơn thuần hỏi:

- Đại… Đại đệ tử?

Tần Quân bất đắc dĩ, dùng thần thức giúp hắn mặc quần áo, ngày sau sẽ chậm rãi dạy bảo.

Sau khi mặc áo bào trắng vào, Nguyên Sơ bay trở về, rơi vào chỗ cũ, các sinh linh ở chung quanh đều ước ao nhìn hắn.

Dị thú tuyết trắng nhìn áo bào trắng trên người hắn, trong mắt tràn đầy dị sắc.

Lúc này, oanh một tiếng, nó đột phá.

Đồng dạng đột phá tới Đại La Thủy Tiên cảnh.

Hóa Hình kiếp cũng đi theo đến.

Tần Quân thấy mừng rỡ, âm thầm hiếu kỳ, gia hỏa này lại là vị Viễn Cổ Đại Năng nào?

Oanh!

Hỏa diễm dị thú cũng đột phá, so với dị thú tuyết trắng chỉ chậm mấy hơi thở.

Trong vòng một ngày, có hai Hỗn Độn sinh linh đột phá, Tần Quân mừng rỡ không thôi.

Vạn năm ở chung, hắn đã coi những sinh linh này như con của mình, giáo dục chúng nó tu luyện, dẫn chúng nó trưởng thành.

Nguyên Sơ gật gù đắc ý nhìn Tần Quân, đối với những sinh linh khác, hoàn toàn không quan tâm.

- Thiên Đế Thủ Đồ.

Trong miệng hắn lẩm bẩm bốn chữ này, ánh mắt dần dần xuất hiện hào quang.

Thời gian tiếp tục trôi qua.

Dị thú tuyết trắng cùng hỏa diễm dị thú hóa hình, còn có một đoạn thời gian rất dài.

Trong mấy chục năm, Tần Quân phân ra một đạo phân thân, dạy bảo Nguyên Sơ nói chuyện, khiến cho Nguyên Sơ rốt cục có thể cùng hắn giao lưu bình thường, nhưng vẫn có rất nhiều nơi không hiểu.

Đại khái qua 90 năm.

Hỏa diễm dị thú ở trong sấm sét sắp hóa hình thành công, liệt diễm trên người chậm rãi tán đi, thân thể vặn vẹo hóa thành nhân hình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.