Tần Quân định cho Chân Võ Đại Đế phục hồi đến Thần Ma đỉnh cao.
Chân Võ Đại Đế có địa vị rất cao trong thần thoại đạo giáo, mặc dù câu chuyện của gã không lan truyền rộng rãi nhưng tín ngưỡng cực cao.
Có lẽ Chân Võ Đại Đế có thể đột phá Đại La Chí Tiên, Tần Quân muốn thử xem.
Nhan Vương Điện phải có Đại La Chí Tiên tọa trấn. Bạch Trạch là quân sư hàng đầu của Thiên Đình Đại Tần, không thể ở lại Nhan Vương Điện thời gian dài được.
Tuy Chân Võ Đại Đế thắc mắc nhưng không hỏi nhiều, ngoan ngoãn đi theo bước chân Tần Quân:
- Rõ!
Sau khi tan họp, cái tên Nhan Đế truyền khắp Nhan Vương Điện.
Lấy đế làm tên, tất cả sinh linh rất phấn khởi.
- Nhan Đế? Khí phái quá, mạnh hơn Nhan Vương nhiều.
- Chậc, dã tâm của bệ hạ lớn quá.
- Vớ vẩn, Nhan Vương Điện của chúng ta là các mặt cường binh tụ tập lại, tất nhiên dã tâm phải lớn lao rồi!
- Làm chết Thi Hoàng Điện!
- Trời ạ, vào lúc này bệ hạ vứt bỏ cái tên Nhan Vương mà Mệnh Cơ các giao cho, bá khí quá!
Nguyên Nhan Vương thành thảo luận về tên Nhan Đế.
Dưới tình huống bình thường tên được Hùng Chủ bảng thừa nhận sẽ đi theo cả đời. Nhan Vương Điện bí ẩn mới nổi lên, cái tên Nhan Vương đã vang vọng toàn thiên hạ mà Tần Quân dám sửa tên đủ thấy hắn cuồng vọng thế nào, thậm chí không thèm để Mệnh Cơ các vào mắt.
Tuy Mệnh Cơ các không xem như thế lực đỉnh cao nhưng là thế lực có nhân mạch mạnh nhất, tài phú khiến người khó thể tưởng tượng. Nếu đắc tội Mệnh Cơ các, nó cố ý bán tình báo của Nhan Vương Điện cho bên kẻ thù thì sẽ là ác mộng, vì vậy trong thành có nhiều sinh linh oán trách.
Họ oán bệ hạ ngông nghênh coi trời bằng vung, đương nhiên những tiếng xấu đó không chui vào tai Tần Quân được, đám Lý Tư không dám để mặc, nhanh chóng đè ép xuống.
***
Đêm buông tấm rèm che, cách Nhan Vương thành trăm dặm, trong một hiệp cốc yên tĩnh.
Ưu Công Tử ngồi trên đá to, bốn thị vệ Đại La Kim Tiên đứng cạnh gã, xung quanh đầy người áo đen quỳ gối.
Một thị vệ trầm giọng nói:
- Công tử, có cường giả bí ẩn giáng lâm Nhan Vương Điện, Thiên Mịch và Thiên Khô đã bị bắt giữ, trăm vạn thi nô bị diệt gọn. Đối phương xứng là cường giả xếp mười hàng đầu đương thời, chúng ta không thể tùy tiện vào Nhan Vương thành như trước.
Cửu U Chi Địa rất lớn, Cửu U Âm Đế có nhiều con cái đều có thế lực riêng. Ưu Công Tử mang quỷ binh của mình đến, vốn tưởng có thể cùng Thi Hoàng Điện đánh chiếm Nhan Vương Điện, ai ngờ Nhan Vương Điện mạnh như vậy.
Khuôn mặt điển trai đầy âm u, Ưu Công Tử tưởng tượng sẽ được thành tựu giống Tần Thánh Đế, ai ngờ hiện thực quá tàn khốc.
Đổi lại trước kia chắc chắn Ưu Công Tử không dám mơ tóm thế lực cấp điện, nhưng vì Tần Thánh Đế quá chói lọi, hoàn toàn nghiền áp giới trẻ, làm gã khó chịu. Đặc biệt nghe nói Tần Thánh Đế có hy vọng thi đấu cửu đế thiên hạ thì Ưu Công Tử không ngồi yên được.
Ưu Công Tử nổi tiếng thật, nhưng so với Tần Thánh Đế thì như ánh sao và vầng trăng, nên gã mới liên hợp cùng Thi Hoàng Điện tấn công Nhan Vương Điện.
Ưu Công Tử không chết tâm hỏi:
- Thật sự mạnh đến vậy sao?
Thị vệ trả lời:
- Hai Đại La Chí Tiên không có sức đánh lại, nghe nói Mệnh Quân của Thi Hoàng Điện cũng được dùng, bị nổ nát tại chỗ.
Mặt Ưu Công Tử đen như nhọ nồi.
Gã không cách nào sánh ngang với Tần Thánh Đế, chẳng lẽ không làm gì được Nhan Vương mới nổi sao?
Nghĩ đến đây tâm tình Ưu Công Tử tồi tệ, muốn nổi điên đập phá.
Một thị vệ không nỡ thấy Ưu Công Tử khó chịu, an ủi gã:
- Nhưng xảy ra chuyện lớn như vậy chắc chắn Từ Trọng Sinh không ngồi yên, chúng ta còn có cơ hội.
Bốn người được phái đến trông nom Ưu Công Tử ngay từ khi gã sinh ra, nhìn gã lớn lên, họ xem gã như đồ đệ hoặc con của mình. Bọn họ chắn gió che mưa cho Ưu Công Tử bao năm qua, quan hệ với gã sâu sắc còn hơn gã và Cửu U Âm Đế.
Cửu U Âm Đế cao cao tại thượng, tuy rất xem trọng Ưu Công Tử nhưng không dành nhiều quan tâm cho gã.
Ưu Công Tử vui vẻ hỏi:
- Thật không?
Ưu Công Tử cực kỳ muốn chiếm Nhan Vương thành, nổi tiếng thiên hạ, nên đánh mất sự trầm ổn ngày thường.
Thị vệ gật đầu cười nói:
- Đương nhiên, hai Đại La Chí Tiên và hai Mệnh Quân rất quan trọng với Thi Hoàng Điện, Từ Trọng Sinh không thể bỏ qua việc này. Cộng thêm Từ Trọng Sinh mới mất mặt trong trận chiến Tây Vực, đang cần chiến tích rửa nhục, kém mấy ít ra không thể thêm trận thua, sẽ ảnh hưởng ghế tranh giành cửu đế của y.
Bốn thị vệ mặc áo đen, đội mũ, thân hình giống nhau, rất khó phân biệt ai với ai.
Mắt Ưu Công Tử hấp háy ngước đầu nhìn bóng đêm đen ngòm, lẩm bẩm:
- Không thể chỉ trông vào Từ Trọng Sinh, ta phải đi mời vị kia.
Vị kia?
Bốn thị vệ rùng mình.
Một người run giọng hỏi:
- Công tử đang nói . . .?
Ưu Công Tử hít sâu, nói:
- Đúng vậy, là hắn! Hắn nợ mẫu thân của ta một lời hứa, mẫu thân đã mất sớm nhưng lời hứa còn đó.
Nhắc đến mẫu thân, mắt Ưu Công Tử lóe tia đau buồn, tức giận, thù hận.
Sáng sớm hôm sau.
Hệ thống bỗng vang lên gợi ý:
- [Đinh! Chân Võ Đại Đế phục hồi Thần Ma đỉnh cao, sắp trở về!]
Tần Quân giật mình tỉnh lại từ trạng thái tu luyện, vội vàng đi ra tẩm cung, bước ra ngoài cửa, đứng bên hành lang nhìn xuống hơn một nửa Nhan Vương thành. Nơi đây là cung điện lâu vũ cao nhất trong Nhan Vương thành trừ tháp cao.
Tần Quân ra lệnh:
- Đưa bảng liệt kê thuộc tính của Chân Võ Đại Đế ra.]
Tần Quân rất muốn biết Chân Võ Đại Đế đỉnh cao mạnh đến cỡ nào.
Bảng liệt kê thuộc tính mới của Chân Võ Đại Đế lập tức hiện ra.
[Trương Tam Phong: Đến từ truyền thuyết dân gian.
Thân phận: Chân Võ Đãng Ma Đại Đế.
Tu vi: Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ.
Công pháp: Chân Võ Đãng Ma Công.
Pháp bảo: Huyền Quy Thuần, Võ Xà kiếm.
Thần thông: Ngự Thiên Thần Kiếm. Chân Võ Đãng Ma.
Mức độ trung thành: 94 (MAX 100)]
Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ! Sánh bằng Khoa Phụ!
Mắt Tần Quân sáng rực. Nhìn khắp thiên hạ, tính luôn những cường giả ẩn thế thì Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ cũng xếp vào năm mươi hàng đầu.
Càng trèo cao Tần Quân càng cảm thấy cường giả đỉnh cao của thế giới này chia đẳng cấp quá lớn, đặc biệt mười hàng đầu Hùng Chủ bảng, mỗi người chênh lệch xa lắc.
Nghe nói Cửu U Âm Đế hạng hai đương thời chưa bao giờ thắng Thiên Mệnh Đại Đế, không ai biết Thiên Mệnh Đại Đế mạnh đến mức nào.
Tần Quân từng ngẫu nhiên được một bộ sách cổ, biết mấy vạn năm trước có vô số thiên kiêu, tranh tài khí vận mới bắt đầu. Khi đó Thiên Mệnh Đại Đế không điệu thấp như bây giờ, một kẻ cuồng không thua gì Tần Quân, thậm chí ngông hơn hắn. Ai đánh nhau với Thiên Mệnh Đại Đế tám chín phần mười đều chết, xương chất thành con đường đại đế.