Ở Thanh Đàn Thành hiện nay, có thể nói là Trình gia độc quyền. Ngay cả Trần gia đại biểu cho thành chủ cũng phải nén giận, càng chưa nói tới gia tộc nhỏ khác.
Hơn nữa hiện tại nhất cử nhất động của hắn đại biểu cho thái độ của Trình gia. Trình Chiến chính là hi vọng mượn con trai kiêu ngạo tuyên dương địa vị Trình gia ở Thanh Đàn Thành.
Ở vương quốc Càn Nguyệt cũng sẽ không chú ý dân chủ giống như địa cầu. Rất ít người nắm quyền suy nghĩ cho bách tính.
- Khẩu khí thật là lớn!
Thường Hạo cười. Thanh Đàn Thành ở trước mặt Huyền Linh Tông giống như con kiến hôi, Trình gia nho nhỏ cũng dám càn rỡ như thế. Thường Hạo hiện tại tuy rằng sa sút, nhưng ở Huyền Linh Tông lại phong cảnh vô cùng.
Lúc này hắn liền đi về phía Trình Kiệt, dự định phát tiết ra chèn ép của Tần Quân đối với hắn mấy ngày qua.
- Đâm đầu vào chỗ chết!
Trình Kiệt nhìn thấy được Thường Hạo dám động thủ, trong mắt nhất thời bắn ra sát ý. Quyền phải trực tiếp đánh về phía mặt của Thường Hạo.
Một quyền bình thường, tốc độ lại rất nhanh. Người bình thường căn bản sẽ không kịp né tránh.
Thường Hạo cười xem thường. Hắn giơ quyền lên va chạm vào quyền của Trình Kiệt.
Răng rắc
Hai tay tấn công, tiếng gãy xương theo đó vang lên, khiến cho da đầu tê dại.
- A.
Trình Kiệt kêu thảm một tiếng. Ở trong biểu tình khó tin nổi của tất cả những vị khách và nhân viên bên trong khách sạn, hắn lui lại phía sau. Thường Hạo lại lộ ra vẻ mặt xem thường đứng tại chỗ.
- Thực lực kém như vậy, còn dám kiêu ngạo!
Thường Hạo xì một tiếng khinh miệt, dẫn tới những vị khách còn lại vỗ tay tỏ ý vui mừng.
- Đánh rất hay!
- Ha ha, sớm nhìn Trình gia khó chịu!
- Hư, nhỏ giọng một chút. Đừng để Trình gia ghi hận!
- Đúng. Trình gia chuyện gì cũng có thể làm ra được!
Lời những vị khách này nói giống như từng con dao đâm vào trong tim của Trình Kiệt, khiến cho thương thế của hắn càng thêm nặng. Hắn trực tiếp thổ huyết.
Thiếu niên áo trắng ngồi ở trong góc, tặc lưỡi lấy làm kỳ, đánh giá Thường Hạo. Trong miệng hắn lẩm bẩm nói:
- Luyện Khí Cảnh tầng chín, có chút thú vị.
Bản thân Tần Quân bắt đầu ăn, mặc kệ Thường Hạo và Trình Kiệt tranh đấu.
- Đại sư huynh, đánh rất hay!
Thường Thiến Thiến hoan hô nói. Giờ phút này, hình tượng của đại sư huynh ở trong lòng nàng lại cao lớn.
Đát Kỷ đưa tay trắng thuần đỡ lấy khuôn mặt, cười duyên nói:
- Thường Hạo tiểu huynh đệ cũng có một mặt uy vũ như thế.
Tần Quân không khỏi liếc mắt nhìn nàng. Nữ nhân này nói chuyện, bao giờ cũng không tự chủ được mang theo giọng điệu quyến rũ, dụ dỗ người ta phạm tội!
- Tất cả dều lên cho ta! Đánh chết hắn!
Trình Kiệt rít gào phẫn nộ nói. Bởi vì cánh tay phải gãy xương, đau đến mức mặt hắn lấm tấm mồ hôi lạnh. Nhưng hận ý trong mắt hắn lại làm cho lòng người lạnh giá.
Ra lệnh một tiếng, đám người hầu của hắn đều lao về phía Thường Hạo.
Những người này bình thường đều có tu vi Luyện Khí Cảnh tầng ba. Tổng cộng có mười hai người, Thường Hạo bởi vì có thương tích, chiến lực tối đa có thể phát huy ra Luyện Khí Cảnh tầng sáu. Nhưng đối phó với bọn họ, vẫn không chật vật.
- Mau ăn cơm đi. Đợi lát nữa còn phải rời đi!
Tần Quân trừng mắt với Thường Thiến Thiến quát khẽ. Đối với điều này, Thường Thiến Thiến chỉ là đảo mắt, cũng không tranh luận.
Không được một phút, Thường Hạo liền dễ dàng đốn ngã tất cả người hầu của Trình Kiệt. Hắn biểu hiện ra thực lực khiến cho tất cả những vị khách trong khách sạn đều sùng bái không thôi.
- Người thiếu hiệp này thật là lợi hại. Khẳng định phía sau có tông môn!
- Xem thế này, bọn họ xem như là hoàn toàn đối lập với Trình gia.
- Bọn họ hình như không phải là người của Thanh Đàn Thành?
- Lợi hại a, thủ hạ của Trình Kiệt đều là tu sĩ Luyện Khí, không ngờ không địch lại nổi thiếu hiệp này!
Nghe được mọi người xung quanh gọi mình là thiếu hiệp, Thường Hạo hăng hái nở nụ cười. Khí chất ung dung tự tin của hắn luc này khiến cho không ít vị khách nữ không nhịn được, ném qua mị nhãn.
- Nhanh tới dùng cơm!
Giọng nói của Tần Quân bỗng nhiên truyền vào trong tai Thường Hạo. Sắc mặt Thường Hạo nhất thời lại không được tự nhiên. Nhưng hắn vẫn thành thật trở lại trước bàn ngồi xuống.
- Các ngươi chờ đấy cho ta!
Trình Kiệt cắn răng mắng. Nói xong hắn liền không để ý tới đám người hầu của mình đang nằm dưới đất, xoay người rời đi.
- Đinh! Kích phát nhiệm vụ phụ nhổ cỏ nhổ tận gốc!
- Tình hình cụ thể và tỉ mỉ của nhiệm vụ: Giết chết Trình Kiệt, thưởng 500 giá trị kinh nghiệm; Giết chết Trình Chiến, thưởng 800 giá trị kinh nghiệm; Phá hủy Trình gia, thưởng 2000 giá trị kinh nghiệm, cũng thu được một lần cơ hội kỹ năng truyền thừa!
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên. Tần Quân nhất thời sửng sốt. Như vậy đều có thể kích phát nhiệm vụ phụ?
Hắn thấy, tuy rằng Trình Kiệt rất kiêu ngạo tìm đường chết, nhưng không đáng tội chết chứ?
Thậm chí còn liên luỵ tới toàn bộ Trình gia!
Nghĩ tới đây, trong lòng Tần Quân nhất thời khó chịu. Hắn cũng không muốn bị hệ thống thần thoại bồi dưỡng thành một kẻ cuồng ma sát nhân.
- Tất cả nhiệm vụ của hệ thống đều quay xung quanh việc kí chủ trưởng thành để định ra. Nhiệm vụ chính đầu tiên liền để cho kí chủ trở thành hoàng đế vương quốc Càn Nguyệt. Cho nên Thanh Đàn Thành đã bị hệ thống ngầm thừa nhận là phạm vi thế lực của kí chủ. Căn cứ vào kiểm tra đo lường, Trình gia ở Thanh Đàn Thành không chuyện ác nào không làm, bách tính đều oán hận, sợ hãi bọn họ.
- Trình Kiệt đã ghi hận lên kí chủ. Sau khi hắn trở về nhất định sẽ dẫn đến thủ hạ mạnh hơn truy sát kí chủ, thậm chí có khả năng ép gia chủ Trình gia ra mặt.
- Bất kể là vì dân hay vì mình, kí chủ cũng phải diệt trừ bọn họ!
Âm thanh của hệ thống vô cùng lạnh như băng, nhưng khiến cho Tần Quân cảm thấy dễ chịu một chút. Hắn lập tức nhếch miệng lên, thoáng lộ ra một nụ cười giễu cợt:
- Trình gia à Trình gia, người đang làm trời đang nhìn. Đừng tưởng rằng mình chính là thổ bá vương Thanh Đàn Thành, có thể tùy ý làm bậy...
Sau khi trải qua hệ thống giải thích, trong lòng Tần Quân không còn có mâu thuẫn nữa. Hắn thông qua lời những vị khách xung quanh bàn luận trong lúc Thường Hạo và Trình Kiệt chiến đấu có thể biết được, danh tiếng của Trình gia ở Thanh Đàn Thành thối tới mức nào.
Đã như vậy, thì nhổ cỏ nhổ tận gốc!
Nhìn thấy được Tần Quân bỗng nhiên cười rộ lên, Thường Thiến Thiến không khỏi bĩu môi nói:
- Ngươi rốt cuộc thế nào lại đắc tội hắn vậy?
Đát Kỷ và Thường Hạo cũng có chút ngạc nhiên. Đương nhiên bọn họ cũng không quá để ý tới lời đe dọa của Trình Kiệt.&