Bàn tay to dần trong suốt sau đó tan biến thành các đốm sáng. Một cái hố to hình bàn tay bao trùm mười dặm, bụi bay mù mịt, tất cả sinh linh trố mắt líu lưỡi.
Hạ Oán Dạ co giật dưới đáy hố, Oán Thần ảo đã tan biến nhìn như bị đập tan.
Như Lai nghiêm nghị chính nghĩa cao giọng quát:
- A di đà phật! Tà không thắng chính! Nếu ngươi còn chấp mê bất ngộ thì đừng trách ta vô tình!
Hạ Oán Dạ bị giết thế này thì rất đáng tiếc, Như Lai muốn độ hóa gã, khiến gã quy y Phật Môn.
Hai tay Hạ Oán Dạ chống mặt đất run rẩy đứng dậy, toàn thân đều đổ máu khiến người không nỡ nhìn.
Hạ Oán Dạ rơi vào ma chướng thì thào:
- Ta lại thua . . .
Con ngươi không ngừng rung rung, tuyệt vọng thấm sâu vào tâm linh Hạ Oán Dạ.
- Ta không bảo vệ được nàng, cũng không thể bảo vệ nhi tử của nàng . . . ta là phế vật . . . phế vật vô dụng . . .
Người Hạ Oán Dạ toát ra tử khí, dường như không muốn sống nữa.
Cả chiến trường nhìn chăm chú vào Hạ Oán Dạ, Thi Hoàng Điện gần như bị diệt toàn quân, Từ Trọng Sinh nằm ở phía xa biểu tình kinh hoàng.
Xác Ưu Công Tử rải rác, không biết cái đầu lăn đi đâu, trận chiến tranh này xem như đã quyết định.
Tần Quân đứng trên tường thành ra lệnh:
- Giết hắn đi!
Tần Quân nhìn ra được Hạ Oán Dạ có câu chuyện, nhưng hắn không hứng thú biết.
Tà ma như thế mà đi ra thì thương sinh thiên hạ đều gặp nạn.
Như Lai thở dài, xem ra không thể độ hóa Hạ Oán Dạ. Như Lai cố nén thương tiếc giơ tay lên định chấm dứt Hạ Oán Dạ.
Bỗng nhiên oán khí trong người Hạ Oán Dạ bùng nổ, tựa như vòi rồng màu đen bao bọc người gã rồi chui xuống đất mất hút. Quá trình diễn ra rất nhanh, Như Lai không kịp phản ứng.
Như Lai nhướng mày, mắt lóe tia tức giận, không ngờ để Hạ Oán Dạ trốn mất.
Tần Quân cũng bực mình, chết tiệt, thả hổ về rừng!
Xem ra hắn phải tâm sự đêm khuya với Như Lai, rõ ràng có thể tru sát Hạ Oán Dạ mà y nương tay.
Lặng im giây lát rồi Nhan Vương thành bùng nổ tiếng hoan hô rung trời.
- Chúng ta thắng lợi!!!
- Thi Hoàng Điện là cái thá gì! Nhan Vương Điện chúng ta sẽ mạnh mẽ vươn lên!
- Ha ha ha! Sau trận chiến này Nhan Vương Điện sẽ dương danh thiên hạ!
- Nhan Đế vạn tuế!
- Sau này còn ai dám chọc Nhan Vương Điện chúng ta!?
Tần Quân nghe tiếng hoan hô rung trời, hắn nhếch môi cười. Ít ra trận chiến này thắng rất đẹp.
Như Lai nhanh chóng bắt giữ Từ Trọng Sinh định trốn. Đám người Lưu Trầm Hương dẫn theo binh sĩ dọn dẹp chiến trường.
Vì chiến trường sụp đổ nên tường thành nhô cao hơn, trong tầm mắt có cái hố sâu vài trăm thước, dấu tay đó là dấu vết chiến tranh để lại, sau này sẽ là dấu hiệu của Nhan Vương thành.
Phương xa, yêu vương báo hoa thuộc hạ của Yêu Hoàng sắc mặt âm trầm nhìn Nhan Vương thành reo vui, trong mắt nó đầy giật mình.
Lúc trước Chân Võ Đại Đế đã khiến yêu vương báo hoa ngạc nhiên, không ngờ Hạ Oán Dạ và Như Lai càng mạnh, mạnh đến mức yêu vương báo hoa không dám dâng lên chút chiến ý.
Yêu vương báo hoa cười khổ nói:
- Bệ hạ còn kêu ta đến giúp đỡ . . .
Đám yêu vương đã biến hình đứng sau lưng yêu vương báo hoa còn đang hóa đá.
Tư thế thần linh của Như Lai khiến bọn chúng đến nay còn chìm trong hoảng hốt.
Trong đầu yêu vương báo hoa vụt qua nhiều suy nghĩ, mang theo bộ hạ rút lui ngay:
- Không được, phải nhanh chóng trở về bẩm báo cho Yêu Hoàng bệ hạ! Thực lực của Nhan Vương Điện vượt xa phỏng đoán của chúng ta, hòa thượng kia có phải là Như Lai không?
Các sinh linh xem cuộc chiến cũng giải tán, dự định truyền ra chiến báo. Một số sinh linh muốn đầu bái Nhan Vương Điện thì còn lẩn quẩn tại chỗ.
Như Lai xách Từ Trọng Sinh đi tới tường thành. Tần Quân không chút khách sáo đá Từ Trọng Sinh té xuống đất.
Tần Quân vừa đạp vừa mắng:
- Lúc trước ngươi lên mặt lắm mà!?
Từ Trọng Sinh tức xì khói, vừa rồi Như Lai đã phế đạo quả của gã, khiến pháp lực tan hết. Huống chi Từ Trọng Sinh còn bị thương nặng, đừng nói chống cự, gã suýt bị Tần Quân đá xỉu.
Từ Trọng Sinh rít qua kẽ răng:
- Muốn giết cứ giết!
Từ Trọng Sinh không nhận ra người trẻ tuổi trước mắt là Tần Thánh Đế, nhưng biết tên thanh niên này, Nhan Vương mới lên trong Hùng Chủ bảng.
Tần Quân tức giận nói:
- Đương nhiên sẽ giết ngươi! Nhưng phải ép khô giá trị lợi dụng của ngươi đã!
Thi Hoàng Điện mạnh như vậy Tần Quân không định bỏ qua.
Lý Tư chắp tay hỏi:
- Bệ hạ, tiếp theo xử lý hắn thế nào?
Mặt Lý Tư treo nụ cười, đánh bại Thi Hoàng Điện và Ưu Công Tử không chỉ vượt qua nguy cơ, còn sẽ nghênh đón lợi lớn khó thể tưởng tượng.
Danh tiếng lan xa, vô số sinh linh sẽ vào Nhan Vương Điện!
Các phương thế lực bị trận chiến này chấn nhiếp không dám chống đối Nhan Vương Điện, còn chủ động làm thân.
Trước khi Tần Quân đến bọn họ không dám tin vào điều này.
Vì Tần Quân giao Nhan Vương Điện cho bọn họ quản lý, gặp chuyện gì bọn họ bản năng không muốn làm phiền hắn. Nếu không phải Bạch Trạch phát hiện, Hạ Oán Dạ và Từ Trọng Sinh đến tấn công thì họ sẽ phải một mình đối mặt, hậu quả không tưởng tượng nổi.
Trận chiến này cảnh cáo họ, sau này gặp cường địch phải nhớ báo cho Tần Quân.
Thực lực của Hạ Oán Dạ khiến họ nhớ lại còn run.
Tần Quân phất tay nói:
- Trước tiên bắt nhốt đi, nghiêm hình tra tấn, ép hỏi ra quy mô Thi Hoàng Điện và mọi tin tức liên quan Mệnh Quân.
Hoàn thành một nhiệm vụ chi nhánh cũng không tệ.
Nhưng tiếp theo họ sẽ phải đối mặt lửa giận của Cửu U Âm Đế, thù hận của Oán Thần.
Đám người Lý Tư chắp tay nói:
- Tuân lệnh!
Tần Quân rút lui, hắn định trở về triệu hoán Thần Ma, sau đó nghĩ cách nâng cao thực lực tổng thể của Nhan Vương Điện.
Tần Quân liếc Như Lai mặc áo đen đứng cạnh mình, mắt hấp háy tia sáng.
***
Trận chiến Yêu Khư đồn nhanh trong thời gian ngắn, vì nhân vật liên quan đều là hùng chủ đương thời, tin tức truyền bá mau đến khó tin.
Đầu tiên là nguyên Yêu Khư, sau đó đến Trung Hoang, đất Đông Hoàng. Mấy chục vực dưới quyền Minh Vương điện đều thảo luận việc này, tin tức vẫn đang truyền bá nhanh.
- Thi Hoàng Điện thua? Từ Trọng Sinh bị bắt?
- Khoa trương quá vậy? Ưu Công Tử sao bị giết được?
- Nhan Đế càn rỡ thế sao? Đầu tiên là phủ định cái tên Nhan Vương mà Mệnh Cơ các ban cho, giờ giết Ưu Công Tử?
- Nghe nói vạn năm trước Hạ Oán Dạ hạng năm hùng chủ cũng đi ra, bị một hòa thượng cường đại tình nghi là Như Lai cho ăn hành!
- Ôi trời, Nhan Đế tính thi đấu cửu đế thiên hạ sao?
Tin tức như lốc xoáy đi đến đâu là trời long đất lở.