Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 95: Chương 95: Phách lực




Cho nên lời Đát Kỷ nói khiến cho Nam Ngọc Tâm không khỏi tin tưởng vài phần. Chẳng lẽ Tần Quân thật sự có thực lực?

Vào lúc này, ánh sáng màu bạc chợt hiện ra. Chỉ thấy Tần Quân lấy ra một Ngân Long Tru Hồn Thương dài một trượng, phối hợp hoa bào màu trắng trên toàn thân, quả nhiên là thần tướng phụ thể.

Ngân Long Tru Hồn Thương vừa ra, ánh mắt tất cả mọi người nhất thời sáng lên.

Cây thương thật tốt, hơn nữa khiến người ta một cảm giác áp lực nặng nề.

- Một cây trường thương tốt!

Mắt Trác Tuấn Kiệt đều là tia sáng kỳ dị. Vừa rồi, Lư Huyền Phong bị hắn đánh bại, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Ngân Long Tru Hồn Thương.

Đạo lý mang ngọc có tội, Tần Quân hiểu. Nhưng hắn căn bản không cần phải sợ hãi. Ở trong vương quốc Càn Nguyệt hắn không sợ bị người cướp lấy. Có Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển bảo vệ, cho dù là ba đại tông môn, hắn cũng không sợ hãi.

Bởi vì Hạo Thiên Khuyển toàn lực bạo phát chính là tôn tại Hóa Hư Cảnh Địa Tiên Cảnh!

-Đến đây đi! Lần này ta phải quang minh chính đại đánh bại ngươi!

Tần Quân khẽ cười nói, hoàn toàn không đè thấp âm lượng. Phần lớn mọi người có thể nghe hiểu được ý tứ của hắn, là nói hắn từng đã đánh bại Trác Tuấn Kiệt, chỉ có điều thủ đoạn không quang minh mà thôi.

-Làm sao có thể...

Trên mặt Lư Huyền Phong lộ ra vẻ không dám tin tưởng.

Trương lão cũng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Ngân Long Tru Hồn Thương trong tay của Tần Quân. Lấy nhãn lực của hắn, tất nhiên có thể nhìn ra Ngân Long Tru Hồn Thương không tầm thường.

Hai tay Tần Quân giơ cao Ngân Long Tru Hồn Thương, nhìn Trác Tuấn Kiệt cười nói:

- Đến đây đi!

Trong lòng hắn lại chửi ầm lên. Trời ạ, ngươi thật ra nhanh lên một chút. Đây chính là cây thương năm nghìn cân thương đấy!

Trác Tuấn Kiệt khẽ gật đầu. Lúc này, hắn liền giơ thanh kiếm lên, đâm về phía Tần Quân. Thân phận của Tần Quân hắn cao quý, tất nhiên không có đạo lý để cho Tần Quân xuất thủ trước.

Tốc độ của một kiếm này tuy rằng không phải là đỉnh phong của hắn, nhưng tu sĩ dưới Trúc Cơ Cảnh căn bản không kịp chống đỡ.

Tần Quân chỉ là kinh nghiệm không bằng cùng giai, nhưng cảm quan lại giống như cùng giai. Hắn cũng không lui lại, trực tiếp giơ Ngân Long Tru Hồn Thương lên, cứng rắn đập về phía Trác Tuấn Kiệt. Động tác này sơ hở trăm chỗ. Khóe miệng Trác Tuấn Kiệt thoáng cong lên, lộ ra một sự xem thường.

Hắn nhanh chóng đâm kiếm tới, muốn đánh tơi Ngân Long Tru Hồn Thương từ trong tay của Tần Quân.

Đáng tiếc, hắn không dự đoán đến trọng lượng khủng khiếp của Ngân Long Tru Hồn Thương trọng lượng khủng khiếp.

Keng!

Trác Tuấn Kiệt biến sắc. Chỉ thấy Ngân Long Tru Hồn Thương trực tiếp đập cong thanh trường kiếm của hắn, lao đâm về phía lồng ngực của hắn. Trong phút chốc, hắn vội vàng né tránh. Nhưng thân thể hắn đã mất đi sự cân bằng, không thể tránh được, ngã về phía sau. Sau khi lui về phía sau vài chục bước, hắn mới có thể dừng lại tới.

Yên lặng!

Tất cả mọi người ở đó yên lặng. Tất cả mọi người trợn tròn hai mắt.

Hiệp đầu tiên, Trác Tuấn Kiệt liền bị đánh lui?

Lư Huyền Phong càng nghẹn họng nhìn trân trối. Hắn biết rõ, muốn đẩy lùi Trác Tuấn Kiệt sẽ khó khăn tới mức nào, chứ đừng nói là trực tiếp đẩy lùi như vậy.

Trên mặt Trác Tuấn Kiệt lộ ra vẻ hoảng sợ. Hắn cắn răng hỏi:

- Cây thương này của ngươi rốt cuộc nặng bao nhiêu?

Trong nháy mắt vừa rồi, hắn thậm chí cảm giác được, nếu như mình chỉ chậm một bước, sợ rằng sẽ bị đập thành trọng thương.

Tần Quân cắm một đầu của thanh thướng xuống trên mặt đất, khẽ cười nói:

- Nặng bình thường, cũng chỉ năm nghìn cân mà thôi.

Năm nghìn cân...

A...

Tất cả mọi người ở đó vang lên tiếng hít khí lạnh. Mỗi người đều nhìn chằm chằm vào Tần Quân giống như đang nhìn thấy một con quái vật.

Nam Ngọc Tâm cũng vậy. Vừa rồi nghĩ tới, lần nhìn nhìn thấy được Tần Quân múa thương mệt như con chó, nàng lúc đó còn cười nhạo Tần Quân. Bây giờ nghĩ lại, mặt nàng không khỏi hoảng hốt.

Thường Thiến Thiến càng kích động hơn. Không nghĩ tới Tần Quân lợi hại như vậy, không lại giống như lần trước, cần phải giở thủ đoạn.

-Làm sao có thể? Thanh trường thương nặng năm nghìn cân? Nó là sử dụng nguyên liệu gì chế tạo thành vậy?

-Có thể ngoài mặt có trận pháp không gian, bên trong giấu trọng lượng.

-Việt Vương thoạt nhìn yếu ớt, không nghĩ tới lại có lực lượng khủng khiếp như vậy!

-Chà chà, xem ra Việt Vương có dũng khí của thái tổ!

Các tu sĩ bàn luận ầm ĩ. Lúc này Tần Quân giơ thương lên chính là đánh về phía Trác Tuấn Kiệt. Nhân lúc hắn hoang mang phải lấy mạng của hắn!

Trường thương giống như rồng. Từng lôi điện theo hai tay Tần Quân lan tràn tới thân thương. Trong phút chốc lôi điện lượn lờ, giống như hàng vạn hàng nghìn con chim đang hót vang. Ở dưới màn đêm, nó chói mắt lãnh khốc không chịu nổi.

Một chiêu này là do Tần Quân lĩnh ngộ được từ vài ngày trước. Chưởng Tâm Lôi và Ngân Long Tru Hồn Thương kết hợp, khiến cho tốc độ hắn đâm thương tới, càng nhanh hơn, lực phá hoại càng đáng sợ hơn.

Đồng tử Trác Tuấn Kiệt co lại. Hắn cũng không e ngại, trực tiếp ép về phía trước mặt Tần Quân. Tuy rằng trọng lượng của Ngân Long Tru Hồn Thương khủng khiếp, nhưng lại hạn chế rất lớn tốc độ của Tần Quân.

-Ta sẽ không thua!

Ánh mắt Trác Tuấn Kiệt lạnh lùng tàn khốc, tay phải cầm trường kiếm thế giống như gió mạnh. Ở thời điểm thương kiếm sắp va chạm vào nhau, hắn bỗng nhiên xoay người. Thân hình hắn nhanh đến phát lên tàn ảnh, cùng Ngân Long Tru Hồn Thương đan xen lẫn nhau. Hắn quay người một kiếm muốn chặt đầu của Tần Quân.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, các tu sĩ trợn tròn hai mắt.

Tốc độ của Trác Tuấn Kiệt có thể nói là đã lên tới đỉnh phong. Tu sĩ Trúc Cơ Cảnh căn bản không kịp né tránh!

Việt Vương sắp thua?

Tất cả mọi người nín thở tập trung tinh thần. Một kiếm nhanh đến mức tận cùng khiến cho bọn họ đều cảm giác không kịp né tránh, huống gì là Tần Quân?

Ở trong chớp mắt, mắt Tần Quân bỗng nhiên hiện lên một tia dị quang. Thân thể hắn nhanh chóng tránh đi, nguy hiểm tránh thoát một kiếm mau không thể tưởng tượng nổi này của Trác Tuấn Kiệt.

Cùng lúc đó, một tay Tần Quân cầm Ngân Long Tru Hồn Thương ném về phía Trác Tuấn Kiệt. Âm thanh phá không truyền đến. May là Trác Tuấn Kiệt cũng không dám khinh thường, chỉ có thể né tránh.

Xôn xao...

Tất cả mọi người ở đó đều ồ lên. Tần Quân không ngờ tránh thoát một kiếm này của Trác Tuấn Kiệt!

Cho dù là Trương lão và Đát Kỷ cũng không khỏi nhíu mày. Dựa theo lẽ thường, tu sĩ Trúc Cơ Cảnh tầng bảy là không có khả năng tránh thoát được một kiếm này. Nhưng Tần Quân hết lần này tới lần khác lại tránh thoát được. Tuy rằng hắn thoáng lộ ra chút hoảng loạn, nhưng hắn vẫn tránh khỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.