Lệ Thanh cũng khá tò mò, vì vùng này gần Thiên Đình Đại Tần, không lẽ Thiên Đình Đại Tần lại có cường giả đột phá?
Thật là biến thái!
Bay rất nhanh, chốc lát sau đã thấy hơi thở của người độ kiếp.
Thiên lôi cuồn cuộn giáng xuống khiến vạn thước quanh người độ kiếp đã bị san bằng, áo giáp bị sét đánh cháy đen nhưng thân hình vẫn thẳng tắp. Khiến người sợ nhất là giữa trán có một con mắt.
Rõ ràng là Nhị Lang Thần Dương Tiễn!
Sở Câu Hoài chợt khựng lại, nhíu mày lẩm bẩm:
- Ủa? Hơi thở này là . . .
Người Dương Tiễn phát ra hơi thở làm Sở Câu Hoài quen thuộc, dường như đã cảm nhận ở đâu rồi.
Sở Câu Hoài tim đập chân run kinh khủng nhìn Dương Tiễn, rõ ràng chỉ đột phá Đại La Kim Tiên nhưng tại sao phát ra hơi thở làm Đại La Chí Tiên như gã thấy khủng hoảng?
Lệ Thanh nhanh chóng chú ý đến con mắt thứ ba của Dương Tiễn:
- Con mắt kia!
Chí Tôn Pháp Nhãn!
Sở Câu Hoài cũng thấy, gã nhìn Chí Tôn Pháp Nhãn chằm chằm dường như nghĩ đến cái gì, biến sắc mặt.
Lòng Sở Câu Hoài dậy sóng thần:
- Không lẽ hắn là người của gia tộc đó? Không thể nào, sao hắn xuất hiện ở đây.
Sắc mặt Sở Câu Hoài liên tục thay đổi, ghen tỵ, nóng bỏng, khủng hoảng, lo lắng nhìn Dương Tiễn.
Lệ Thanh dè dặt hỏi:
- Đại tiên, chúng ta tiếp tục đi tới không?
Lệ Thanh không muốn Sở Câu Hoài quấy nhiễu Dương Tiễn đột phá. Đứng ở góc độ Thiên Tuyển Phủ thì cường giả trong thiên hạ đều là con dân của họ, họ thói quen xem mình là tiên nên không nỡ để Sở Câu Hoài hại con dân của mình, huống chi hơi thở của Dương Tiễn kỳ lạ.
Chí Tôn Pháp Nhãn của Dương Tiễn bắn ra ánh sáng đỏ nhanh chóng lớn mạnh đến mười trượng, tựa như pháo ngập trời bắn hướng mây lôi cuồn cuộn, dọc đường tạo ra từng vòng khí lưu, hình ảnh rất là đồ sộ.
Bùm!
Mây lôi thiên kiếp bị ánh sáng đỏ bắn thủng, thiên lôi đánh tan, lôi quang chói lòa. Sở Câu Hoài, Lệ Thanh biến sắc mặt.
Phá thiên kiếp?
Con mắt của người này tuyệt đối có lai lịch phi phàm!
Dương Tiễn không chú ý thấy bọn họ đến, lúc này gã rất hưng phấn, vì cảm giác rõ ràng pháp lực liên miên không ngớt trong Chí Tôn Pháp Nhãn, dùng hoài không hết.
Từng luồng sáng đỏ bắn ra đánh mây lôi bao trùm trăm dặm thủng lỗ chỗ.
Dương Tiễn hưng phấn thầm nghĩ:
- Mạnh quá!
Cảnh giới của Dương Tiễn chính thức bước vào Đại La Kim Tiên cảnh, tu vi tăng vùn vụt, pháp lực tăng vọt.
Sở Câu Hoài, Lệ Thanh ở phía xa rung động nhìn, vì họ phát hiện Dương Tiễn vẫn đang đột phá.
Từ Thái Ất Huyền Tiên cảnh viên mãn đột phá Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ, vẫn còn tiếp tục đột phá?
Ui!
Hai người hút ngụm khí lạnh, người như vậy tuyệt đối là thiên kiêu!
Bọn họ không biết rằng Dương Tiễn chỉ là Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ, gã đã đột phá hai tiểu cảnh giới và vẫn đang tăng vùn vụt.
Mắt Sở Câu Hoài sáng rực nóng bỏng nhìn Dương Tiễn:
- Đi xem thử!
Lệ Thanh nhức đầu, nếu Sở Câu Hoài muốn con mắt của Dương Tiễn thì gã không thể xen vào.
Mặc dù Thiên Tuyển Phủ vì bảo vệ phương thiên địa và truyền đạt ý chí của thần tiên, nhưng Sở Câu Hoài là tiên, Lệ Thanh không dám ngăn cản.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng đợt thiên lôi đánh xuống, tuy bị ánh sáng đỏ của Chí Tôn Pháp Nhãn bắn phá nhưng còn chút lôi điện vặn vẹo giáng xuống người Dương Tiễn, khiến người gã đẫm máu.
Có đội tu sĩ bay tới, bọn họ mặc áo dài màu lam trắng thống nhất. Một nam nhân trung niên dẫn đầu, vóc dáng hơi gầy gò, tóc dài cột sau đầu, eo giắt thanh trường kiếm, mày kiếm nhíu chặt toát ra áp lực người bề trên.
Nam nhân trung niên nhíu mày nói:
- Người này đang độ thiên kiếp Đại La cảnh!
Người này tên Cơ Như Ý, xếp hạng tám trên Hùng Chủ bảng. Yêu Tổ vốn xếp hạng tám nhưng đã chết, vì vậy gã chen lên.
Hùng Chủ bảng là bảng xếp hạng tính theo thực lực cá nhân và thế lực của hùng chủ. Cơ gia thua xa Yêu Khư, thực lực cá nhân của Cơ Như Ý thì mạnh hơn Yêu Tổ.
Tồn tại đệ nhất có thể đấu giành hạng nhất Hùng Chủ bảng như Đông Hoàng Thái Nhất thì vì quá điệu thấp, chiến tích không nhiều, Mệnh Cơ các phụ trách kiểm tra đã đánh giá thấp gã.
Nói đơn giản thi đấu thứ hạng Hùng Chủ bảng đa số dựa vào chiến tích, Mệnh Cơ các không phải hệ thống cái gì cũng biết.
Sau khi đánh bại Như Lai Tây Vực thì thứ hạng của Tần Quân trên Hùng Chủ bảng bay vọt, nhưng Hùng Chủ bảng chưa đổi mới.
Lệ Thanh phát hiện nhóm Cơ Như Ý, sắc mặt kỳ kỳ:
- Sao bọn họ đến? Không lẽ . . .
Chẳng lẽ Cơ Như Ý đến tìm Tần Quân? Tần Quân thật sự là Chiến Thần chuyển thế? Thánh Đình chưa bị hủy diệt hoàn toàn?
Lệ Thanh suy nghĩ lung tung, hết sức căng thẳng.
Đối với thần tiên thì Thánh Đình là cấm kỵ, Sở Câu Hoài là tiên!
Rất nhanh Dương Tiễn bắt đầu trùng kích Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ.
Hệ thống từng nói Chí Tôn Pháp Nhãn ít nhất cho Dương Tiễn đột phá Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ, nhưng với thiên phú của gã có lẽ sẽ càng mạnh hơn nữa.
Có người sinh ra vì biến mạnh, Dương Tiễn chắc chắn nằm trong số đó. Thiên phú của gã có lẽ không bằng Tôn Ngộ Không, nhưng nhìn khắp thiên địa cũng xem như người nổi bật, cộng thêm đấu chí, nếu Dương Tiễn đột phá Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ thì sẽ càn quét Đại La Kim Tiên cảnh.
Cơ Như Ý trầm giọng hỏi:
- Hắn là ai?
Nam nhân khí độ nho nhã sau lưng Cơ Như Ý mỉm cười nói:
- Ba con mắt và thần võ như vậy thì tám chín phần mười là Nhị Lang Thần Dương Tiễn của Thiên Đình Đại Tần.
Thiên Đình Đại Tần nổi tiếng có nhiều cường giả. Bồ Đề Tổ Sư, Hình Thiên, Hậu Nghệ, Tề Thiên Đại Thánh quá nổi bật nên cái tên Dương Tiễn bị át qua, chỉ có các vực xung quanh là đồn nhiều về gã.
Nam nhân nho nhã này nhận ra Dương Tiễn đủ thấy trước đó làm nhiều điều tra.
Cơ Như Ý mỉm cười nói:
- Nhị Lang Thần? Lớn lối thật.
Cơ Như Ý bỗng nhìn Lệ Thanh đứng một bên, nhăn chân mày kiếm bản năng nhìn Sở Câu Hoài đứng cạnh.
Cơ Như Ý nghi hoặc thầm nghĩ:
- Ta không nhìn thấu được tu vi của ngươi này!
Cơ Như Ý biết Lệ Thanh, một trong các trưởng lão Thiên Tuyển Phủ. Cơ Như Ý chưa từng gặp Sở Câu Hoài, nhưng dứng cạnh Lệ Thanh thì chắc chắn thân phận không đơn giản.
Không lẽ là cường giả được Thiên Tuyển Phủ bồi dưỡng gần đây?
Cơ Như Ý không ngừng suy đoán.
Không ai biết Thiên Tuyển Phủ mạnh cỡ nào, nhưng mười vạn năm đúc nội tình vượt xa sức tưởng tượng của người thường.
Dương Tiễn rống to:
- Phá cho ta!
Ánh sáng đỏ bắn ra từ Chí Tôn Pháp Nhãn biến lớn trăm trượng như cây cột chống trời bay thẳng lên mây. Đám tu sĩ Cơ gia sau lưng Cơ Như Ý hết hồn.