Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1192: Chương 1192: Phục Hy giận chiến Cường Lương.




Còn Thâm Uyên Kim Trạc, Minh Vương Liêm thì hắn thu về để trong không gian thần thoại.

Tần Quân vuốt cằm thầm nghĩ:

- Sau này phải lãnh giáo Bồ Đề thêm mới được.

Xem ra Huyền Đương đại thế giới thần bí hơn hắn tưởng tượng nhiều.

Truyền thuyết nhóm Thần Tiên đầu tiên của Nhân tộc đến từ Huyền Đương đại thế giới. Trước lúc Thánh Đình thành lập sau khi nhân loại sinh ra chính là một đoạn thời gian cực kì dài lâu.

Lúc này, Triệu Công Minh mang đầu nam tử mặc kim y bay về.

Tên này thế nhưng còn chưa chết!

Tuy y chỉ còn lại một cái đầu nhưng hai mắt vẫn nhìn Triệu Công Minh chằm chằm đầy oán độc, khiến người ta cực kì sợ hãi.

Tần Quân nhẹ giọng hỏi:

- Ngươi là người phương nào?

Chẳng lẽ là người Phong gia?

Nam tử mặc kim y nổi giận mắng:

- Tần Thiên Đế! Các ngươi giết bằng hữu của ta, không chết tử tế được!

Mặc dù còn lại có một cái đầu nhưng thằng nhãi này vẫn có cốt khí, dường như không sợ chết.

Tần Quân nhướng mày cười nói:

- Cho nên ngươi đến đây là để được chôn chung với bằng hữu?

Triệu Công Minh khinh thường cười, trào phúng nói:

- Thứ không biết lượng sức!

Đối mặt với sự nhục nhã của hai người, nam tử mặc kim y thiếu chút nữa tức điên. Đôi mắt y tràn đầy tơ máu, oán độc cùng phẫn nộ.

Y lạnh giọng nói:

- Ta là Vệ Nhạc, sư tôn ta là Kiếm Thần Dương Bắc Minh. Cho dù ta đánh không lại các ngươi sư tôn ta cũng sẽ giúp ta báo thù!

Khi y nói chuyện còn cười phá lên, giống như đã thấy được cảnh tượng bốn người Tần Quân bị sư tôn Dương Bắc Minh của y đánh chết.

Kiếm Thần Dương Bắc Minh?

Tần Quân nhướng mày.

Đây chính là một nhân vật phong vân trong tinh không. Gã không thuộc về Cổ Tiên tinh vực nhưng danh khí của gã đã vang vọng khắp nơi.

Ức vạn kiếm hà độ tinh không!

Kiếm đạo chi thần Dương Bắc Minh!

Vị này chính là kiếm tu cực mạnh trong vũ trụ. So với gã, Kiếm Chủ ngay cả tư cách xách giày cũng không có.

Dương Bắc Minh không biết sống đã bao lâu, ngay cả Thương Hoa Tiên Tôn cũng không thể sánh bằng, từng thua dưới tay Dương Bắc Minh nhiều lần.

Trách không được người tên Vệ Nhạc này có thể không sợ hãi như thế.

Uy vọng Dương Bắc Minh tuyệt đối khủng bố, phàm là người có quan hệ với Dương Bắc Minh đều không đơn giản, đa số các sinh linh cũng không dám đắc tội.

- Như thế nào? Biết sợ sao?

Vệ Nhạc thấy Tần Quân không nói lời nào liền càng thêm kiêu ngạo.

Tần Quân không nói gì, phân phó Triệu Công Minh:

- Giết đi!

Thằng nhãi này còn một cái đầu cũng dám kiêu ngạo như thế, đúng là heo.

- Được!

Triệu Công Minh gật đầu, quăng cái đầu Vệ Nhạc đi, La Di Động Tiên quăng tới đem cái đầu đánh nát, chết đến không thể chết lại.

Nhưng giây tiếp theo, Tần Quân lại nhíu mày.

Bởi vì nguyên thần Vệ Nhạc không có xuất hiện, hắn cũng không tin cường giả như thế sẽ chết đơn giản vậy.

- Tần Thiên Đế! Ngươi giết phân thân của ta, thù này không đội trời chung! Đợi bản tôn quay về Cổ Tiên tinh vực chắc chắn khiến ngươi chết không có chỗ chôn!

Tiếng cười lạnh của Vệ Nhạc vang khắp tinh không, sát ý trong lời y nói cơ hồ khiến ngôi sao trong tinh không đứng sững lại.

Tần Quân nghe vậy nheo mắt.

Mới phân thân đã có tu vi Nhập Thánh cảnh?

Không hổ là đệ tử Dương Bắc Minh, quả nhiên lợi hại.

[Đinh! Gây ra chi nhánh nhiệm vụ : Cơn giận Kiếm Cuồng! Nhiệm vụ cụ thể: Đệ tử Kiếm Thần Vệ Nhạc oán hận túc chủ, muốn giết túc chủ bằng được. Nếu túc chủ đánh chết đối phương sẽ đạt được một lần cơ hội sưu tầm hiền năng, một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần tùy cơ rút thăm trúng thưởng!]

Kiếm Cuồng?

Tần Quân cười nhạt.

Loại như thế cũng xứng là Kiếm Cuồng?

Bồ Đề Tổ Sư vuốt râu cảm thán:

- Oan oan tương báo khi nào mới dứt?

Đối với lời ấy mấy người Triệu Công Minh, Cường Lương cũng không quan tâm.

Bọn họ đều là những kẻ sát phạt quyết đoán, ai chọc bọn họ, bọn họ chắc chắn trả lại mười lần!

Ngay khi mấy người Tần Quân chuẩn bị tiếp tục đi tới lại có một khí tức mạnh mẽ truyền đến.

Cường Lương mắng:

- Hôm nay có chuyện gì vậy?

Nhập Thánh thay nhau xuất hiện?

Khi nào Nhập Thánh lại có nhiều như vậy?

Bồ Đề Tổ Sư bỗng nhiên nheo mắt.

Triệu Công Minh thì nhíu mày bởi vì gã cảm giác được đối phương rất mạnh, thậm chí còn không thua gã chút nào.

Tần Quân vừa nghe liền nhướng mày vui sướng, chẳng lẽ là Phục Hy tới?

Phục Hy là người phương nào?

Con cháu Hoa Hạ ai không biết, trong thần thoại Phục Hy là huynh trưởng của người sáng tạo ra Nhân tộc, là Thiên Hoàng đứng đầu trong Tam Hoàng, trong chính sử y là Nhân Vương.

Trong thần thoại Hồng Hoang, y là một trong những đại tướng của Yêu tộc, có thể sánh vai với Đông Hoàng Thái Nhất, Đế Tuấn, Côn Bằng.

Tuyệt đối là cường giả đứng đầu!

Ngay khi Tần Quân âm thầm chờ mong, một nam tử bỗng nhiên xuất hiện cách đó một ngàn mét. Y mặc hắc bào, khuôn mặt hơi tang thương, bộ dáng chừng ba bốn mươi tuổi, tóc dài xõa vai, nhìn sơ qua còn tưởng rằng là vị Ma Tôn nào giá lâm.

Khí tức khiếp người cùng hai mắt lãnh lệ khiến Triệu Công Minh tùy thời chuẩn bị chiến đấu.

Cường Lương cắn răng quát:

- Phục Hy!

Năm ấy mười hai Tổ Vu bọn họ cùng nhau bức tử Phục Hy, sau đó Nữ Oa dùng yêu thân của Phục Hy luyện chế Đồ Vu Kiếm giao cho Đế Tuấn cùng Đông Hoàng Thái Nhất. Đồ Vu Kiếm có công hiệu khắc chế mười hai Vu tộc rất lớn khiến khí thế Yêu tộc tăng mạnh.

Tiếp theo, Phục Hy dựa vào quan hệ với Nữ Oa chuyển thế thành Thiên Hoàng Nhân tộc hưởng thụ công đức.

Đồ Vu Kiếm sau này cũng biến thành Hiên Viên Kiếm. Hiên Viên Hoàng Đế cũng dựa vào thanh kiếm ấy đánh bại đại vu Xi Vưu.

Cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt.

Sắc mặt Phục Hy cũng lập tức trở nên âm lãnh, y lạnh giọng nói:

- Cường Lương, không nghĩ tới còn có thể gặp lại ngươi!

Khi nói chuyện y đột nhiên lấy một thanh trường cầm màu lửa đỏ ra. Đây chính là pháp bảo Phượng Hoàng Cầm của y, được đời sau đổi tên là Phục Hy Cầm.

Nội tâm Triệu Công Minh khẽ run, vẻ mặt không thể tin được.

Phục Hy sao cũng xuất hiện?

Bồ Đề Tổ Sư vẻ mặt cổ quái, theo bản năng nhìn về hướng Tần Quân.

Tần Quân vội vàng nói:

- Các ngươi muốn làm gì? Ân oán kiếp trước như thế, các ngươi còn muốn tiếp tục giẫm lên vết xe đổ sao?

Tốt xấu mức độ trung thành của Phục Hy và Cường Lương cũng có nên không có lập tức đánh nhau nhưng sắc mặt cả hai rất khó coi.

Tần Quân nói với Cường Lương:

- Quên lời Trẫm nói sao? Trẫm không hy vọng ngươi sống vì báo thù, sống vì hồi sinh Bàn Cổ. Trẫm hy vọng ngươi đi theo Trẫm vẫn luôn hướng về phía trước, bước chân vào cảnh giới vô địch đỉnh cao!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.