Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 939: Chương 939: Rơi vào Phật Môn




Đấu Chiến Thắng Phật chậm rãi rút Kim Cô Bổng ra từ lỗ tai, đây là lần đầu tiên y lấy Kim Cô Bổng ra, đủ thấy y bắt đầu nghiêm túc.

Cũng nói lên thực lực của Tôn Ngộ Không đang tăng vọt.

Tôn Ngộ Không kéo mạn mặt nạ xuống, nghiến răng nói:

- Ta chính là Tề Thiên Đại Thánh! Tề Thiên Đại Thánh là ta! Không ai có thể trói buộc tự do của ta!

Tôn Ngộ Không lặp đi lặp lại câu này như đang nhắc nhở mình.

Như Lai nóng ruột nóng gan nhìn từ xa, muốn thoát khỏi Hình Thiên trợ giúp Tôn Ngộ Không, nhưng Hình Thiên rất khó chơi.

Hạng Vũ giết hướng Như Lai, giơ cao Vương Bá Tinh Thần Kích đập xuống gáy y. Như Lai tức giận vỗ chưởng đập Hạng Vũ rớt xuống phế tích như đuổi ruồi. Bụi bay lên, giây sau Hạng Vũ nhảy vọt lên lại đâm kích vào bụng Như Lai.

Hình Thiên chém nhát búa, không cho Như Lai cơ hội rời khỏi.

Bùm!

Tôn Ngộ Không bỗng quỳ xuống, hai tay chống đất thở hổn hển, bỗng đập mặt xuống đất.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tôn Ngộ Không điên cuồng đập mặt xuống đất như muốn đập nát mặt nạ sắt. Vô số người rung động nhìn, Tần Quân xem mà đau lòng.

Liễu Nhược Lai không kiềm được nói:

- Bệ hạ, Đại Thánh như vậy thật đáng thương.

Tôn Ngộ Không trước kia kiêu căng ngạo nghễ biết bao, không ngờ bây giờ rơi vào hoàn cảnh thế này, làm Liễu Nhược Lai lòng dạ ngây thơ phải thổn thức cảm thán.

Bạch Trạch, Gia Cát Lượng khâm phục ý chí ngoan cường của Tôn Ngộ Không.

Tần Quân lẩm bẩm:

- Hắn không đáng thương, vì hắn là Tề Thiên Đại Thánh, hắn sẽ tự cứu chuộc mình!

Tần Quân nhìn chằm chằm Tôn Ngộ Không như đã phát điên.

Đấu Chiến Thắng Phật đứng ngây người tại chỗ, không ngờ Tôn Ngộ Không chẳng những không khùng lên còn cố gắng muốn tránh thoát gông xiềng.

Đường Tam Tạng niệm một câu, ánh mắt phức tạp nhìn Tôn Ngộ Không liên tục đập mặt xuống đất:

- A di đà phật.

Như Lai là sư phụ kiếp trước của gã, Tôn Ngộ Không là đệ tử kiếp trước, Đường Tam Tạng không cách nào hận hai bên, chỉ có thể bó tay trơ mắt nhìn. Điều này gây xúc động lớn cho Đường Tam Tạng.

Đấu Chiến Thắng Phật cười to, trào phúng bảo:

- Không ai trói buộc tự do của ngươi được? Nực cười!

Đấu Chiến Thắng Phật thương hại nhìn Tôn Ngộ Không, quát to:

- Ngươi quên tại sao mình bị Thiên Hình? Tại sao bị nhốt trong Bát Quái Đan Lô? Tại sao bị Như Lai đè dưới Ngũ Chỉ Sơn năm trăm năm?

Tôn Ngộ Không không nghe, vẫn điên cuồng đập mặt xuống đất, dần dà người y bốc cháy ngọn lửa. Lửa hơi giống Tam Muội Chân Hỏa, mặt nạ sắt bị đốt nóng đỏ.

Sinh linh xem cuộc chiến bàn tán rôm rả:

- Ui, Tề Thiên Đại Thánh bị điên sao?

- Không phải điên, hắn chỉ muốn giải cứu mình.

- Như Lai đã làm gì Tôn Ngộ Không?

- Phật đều là giả dối, thần tiên xua đuổi đạo thống của Phật cũng không phải vô lý.

- Sao ta cảm giác Tề Thiên Đại Thánh sắp phản chiến đầu vào Tần Thánh Đế?

Nhìn hành động điên cuồng của Tôn Ngộ Không khiến bọn họ sinh lòng kính nể.

Đổi lại là bọn họ có thể làm được như Tôn Ngộ Không không?

Từ Trọng Sinh chiến đấu với Khoa Phụ cũng nhìn Tôn Ngộ Không nhìn với con mắt khác, lúc trước gã đã nhìn nhầm, bằng vào ý chí này về sau con khỉ đó sẽ bất phàm.

Đấu Chiến Thắng Phật khiêng Kim Cô Bổng bước chậm đến trước mặt Tôn Ngộ Không, từ trên cao nhìn xuống y, không dùng ngôn ngữ kích thích nữa, chỉ bình tĩnh nhìn, chờ Tôn Ngộ Không tự giải thoát.

Khiến Tần Quân buồn bực là tại sao Đấu Chiến Thắng Phật chưa dung hợp với Tôn Ngộ Không? Theo hệ thống nói Đấu Chiến Thắng Phật và Tôn Ngộ Không mà dung hợp thì Tôn Ngộ Không sẽ tỉnh lại. Không lẽ Đấu Chiến Thắng Phật có ý đồ khác?

Tần Quân truyền âm cho Hậu Nghệ:

- Ngươi đi giúp Hình Thiên và Hạng Vũ, đừng để Như Lai chạy.

Mục tiêu lớn nhất trong chuyến đi này là Niết Bàn Bồ Đề của Như Lai, phải đánh bại Như Lai, tuyệt đối không thể để y chạy thoát.

Hậu Nghệ lập tức bay hướng Như Lai, tiễn đạo của gã cao nhất, vốn là Đại Vu nên cơ thể không thua gì Khoa Phụ. Hậu Nghệ biến lớn vạn trượng dùng bả vai đụng mạnh như Tổ Vu Công Cộng đụng Bất Chu Sơn. Như Lai bị đụng trúng lưng đau nghiến răng.

Mắt Hình Thiên lóe tại hung tợn thừa dịp chém nhát búa trúng ngực Như Lai, nhát búa này hung ác hơn đợt trước nhiều. Ngực Như Lai bị chém một cái khe dài, nhưng Như Lai là Kim Thân Phật Tổ, bị chém thương nhưng không đổ máu.

Như Lai tức giận quát:

- Muốn chết!

Vạn chưởng vỗ nhanh, vì tốc độ quá mau sinh ra tàn ảnh trông như có trăm vạn bàn tay đập vào người Hình Thiên, khiến gã run rẩy, hai chân lìa khỏi mặt đất.

Uy áp mạnh mẽ làm mặt đất sụp xuống, đất bùn dạt ra bốn phương tám hướng tựa như cảnh tượng tận thế.

Hậu Nghệ kéo Xạ Nhật Cung Thần ngưng tụ tên lửa to, gã cách Như Lai chưa đầy năm ngàn trượng. Bọn họ cao vạn trượng nên khoảng cách nhiêu đó là rất gần, hầu như bắn sát mặt.

Bùm!

Tên lửa to bắn vào sau gáy Như Lai, làm y xoay người vỗ vạn chưởng như mưa to đánh vào người Hậu Nghệ. Chớp mắt Hậu Nghệ không chịu nổi bị đánh bay.

Hạng Vũ không biến lớn vạn trượng, gã cao trăm trượng đánh lén Như Lai, nhưng đòn công kích của gã như muỗi chích đối với Như Lai.

Như Lai rống to:

- Các ngươi đều quá yếu!

Vạn chưởng vỗ mỗi hướng, Như Lai bay tới gần Tôn Ngộ Không.

Như Lai khổng lồ như núi thần thô bạo đụng bay nhiều cường tướng của Đại Tần, đâm chết nhiều binh sĩ, thi nô, bao gồm tăng binh của Tây Vực.

Nhìn Như Lai lao đến, Tần Quân hét lên:

- Bảo vệ Tôn Ngộ Không!

Đám cường tướng Dương Tiễn, Viên Hồng, Cửu Linh Nguyên Thánh, Kim Sí Bằng Điểu, La Sĩ Tín, Cửu Đầu Trùng cùng xông hướng Như Lai, tiếng la giết rung trời.

Như Lai tức giận bật cười:

- Châu chấu đá xe!

Trong trạng thái Vạn Pháp Phật Tổ thì Như Lai là vô địch.

Vạn bàn tay mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa vỗ hướng đám cường tướng Dương Tiễn, đánh bọn họ hộc máu bay ngược.

Tần Quân nhíu chặt mày kiếm nhìn, Như Lai quá mạnh.

Tần Quân không kiềm được chất vấn:

- Cái tên này thật sự bị thương nặng sao?

Không lẽ tin tức đó là tung hỏa mù? Hoặc trong thời gian ngắn Như Lai đã lành lặn?

Hình Thiên, Hậu Nghệ chạy nhanh đến, hết sức ăn ý từ hai bên trái phải đụng gãy nhiều cánh tay của Như Lai.

Đấu Chiến Thắng Phật khiêng Kim Cô Bổng chậm rãi xoay người mắt lóe tia sáng kỳ lạ nhìn Như Lai như Nộ Phật diệt thế.

Đấu Chiến Thắng Phật siết chặt Kim Cô Bổng, thì thào:

- Ta chỉ có bảy ngày, không thể chỉ thành toàn một bản thân khác, ta cũng muốn làm chút chuyện cho mình!

Đấu Chiến Thắng Phật cất bước đi hướng Như Lai, cánh phượng và áo choàng đỏ đung đưa, thân hình hơi gầy gò cho người cảm giác Chiến Thần.

Y là Đấu Chiến Thắng Phật!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.