Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1890: Chương 1890: Ta chính là Bạch Đế (1)




- Vận Mệnh?

Tần Quân nhíu mày, có chút không rõ ý tứ của Hoắc Khứ Bệnh.

Hoắc Khứ Bệnh gấp giọng nói:

- Là Vận Mệnh năm đó phá nát Hỗn Độn đại địa, hắn lại tới, đang chạy đến Nội vũ trụ.

Khí tức của Bạch Đế vô cùng quỷ dị, phảng phất như không có tu vi, để Hoắc Khứ Bệnh không dám khinh thường

- Làm sao có thể, hắn đã bị trẫm hàng phục!

Tần Quân lắc đầu nói, Vận Mệnh phân thân này đến nay còn ở trong Vận Mệnh Chi Luân, chịu đựng cô độc vô tận

Chờ chút!

Chẳng lẽ là…

Tần Quân trong nháy mắt liên tưởng đến Bạch Đế, năm đó bộ dáng của Vận Mệnh phân thân hoàn toàn tương tự Bạch Đế, chẳng lẽ Hoắc Khứ Bệnh nhận lầm?

Tuy là Hỗn Độn Chí Thánh, thần thức của Tần Quân còn không có biện pháp phút chốc rời đi Nội vũ trụ, càng không cách nào bắt được khí tức của Bạch Đế

Hắn trầm giọng nói:

- Ngươi đi xuống trước, quan sát kỳ biến.

Hoắc Khứ Bệnh ngẩn người, chợt ôm quyền xoay người, tan biến khỏi nơi này.

Lúc này Tần Quân nhắm mắt lại, tâm thần xâm nhập trong Vận Mệnh Chi Luân, giờ khắc này ở trong không gian hư vô của Vận Mệnh Chi Luân, Vận Mệnh phân thân ngồi xếp bằng, như ngồi xuống tu luyện

Toàn thân hắn đen nhánh, như là một cái bóng.

- Sao ngươi lại tới đây? Muốn thả ta ra ngoài sao?

Vận Mệnh phân thân mở to mắt, ngạc nhiên hỏi.

Tần Quân tức giận nói:

- Nhìn ngươi biểu hiện, trẫm hỏi ngươi, ngươi bây giờ còn có thể cùng Vận Mệnh liên hệ không?

Vận Mệnh phân thân lập tức uể oải, chợt bắt đầu cảm ứng Vận Mệnh, một giây sau, hắn đột nhiên đứng dậy, kinh ngạc nói:

- Làm sao có thể, Vận Mệnh sao sẽ cường đại như thế?

Từ khi bị Tần Quân trấn áp, hắn một mực tu luyện, thật tình không biết ngoại giới đã qua vô số năm, từ Hỗn Độn đến bây giờ, không có người biết đến cùng đi qua bao lâu, bởi vì thời kỳ Hỗn Độn, bất kể năm tháng, chỉ có Tần Quân mới có khái niệm thời gian.

Bây giờ Vận Mệnh mạnh đến để Vận Mệnh phân thân sợ hãi, vừa cảm nhận được liền vội vàng thu hồi ý thức, sợ quấy nhiễu đến Vận Mệnh.

- Ngươi còn có thể khống chế Vận Mệnh sao?

Tần Quân trầm giọng hỏi, chẳng lẽ Hoắc Khứ Bệnh nhìn thấy người thật là Vận Mệnh, mà không phải Bạch Đế?

Vận Mệnh phân thân do dự nói:

- Nó vẫn không có ý thức, chỉ cần ta không vi phạm quy tắc Vận Mệnh, hẳn là có thể dần dần dung hợp, thậm chí thay thế.

- Phải bao lâu?

- Ừm không biết, chờ ta mạnh hơn nó là được.

- …

Tần Quân bỗng nhiên rất muốn chụp chết gia hỏa này, chẳng phải là Vận Mệnh phân thân này đã phế đi?

Tựa hồ cảm nhận được Tần Quân phẫn nộ, Vận Mệnh phân thân vội vàng nói:

- Cho dù ta không cách nào cùng Vận Mệnh dung hợp, nhưng ta có thể ảnh hưởng đến Vận Mệnh, có thể trợ giúp ngài!

Bị cầm tù lâu như vậy, hắn xem như sợ, không dám đắc tội Tần Quân.

- Bên ngoài bây giờ xuất hiện một gia hỏa cùng ngươi giống nhau như đúc, ngươi thấy thế nào?

Tần Quân hỏi, nếu như là Bạch Đế, cái kia chính là sự tình vui vẻ.

Bạch Đế là sư tôn của hắn kiếp trước, thậm chí có thể nói là cha hắn, nếu không có Bạch Đế, liền không có hắn hiện tại.

Trong lòng hắn, địa vị của Bạch Đế còn cao hơn Cơ Bất Bại.

Cơ Bất Bại sinh ra hắn bảo vệ hắn, cho hắn huyết mạch.

Bạch Đế nuôi hắn dạy hắn, cho hắn tạo hóa vô thượng.

- Có thể là Vận Mệnh hiển hóa phân thân a, vừa rồi ta tiếp thu lấy không ít tin tức, bên ngoài bây giờ vũ trụ vô số, Vận Mệnh khẳng định sẽ phân hóa vô số Vận Mệnh phân thân, đến chưởng khống quy tắc các vũ trụ, mà Vận Mệnh chi tử cũng có thể như ta, sinh ra ý thức, trở thành Vận Mệnh phân thân, Tướng do Tâm sinh, lấy mặt mũi của chúng ta.

Vận Mệnh phân thân suy đoán.

Tần Quân nghe xong, đột nhiên cảm giác được mình coi thường Vận Mệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.