Đương...
Bổng kiếm tấn công, Tôn Ngộ Không nện đến hai chân Tô Phi Hà mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, hai đầu gối chấn vỡ mặt đất, dẫn đến toàn bộ Tô Đế Tông run lên kịch liệt.
Sóng gió cuồng bạo lao về phía bốn phương tám hướng, các trưởng lão, chấp sự của Tô Đế Tông cả kinh nhao nhao lui nhanh, đệ tử phía dưới như sóng biển bị lật tung, hình ảnh vô cùng hùng vĩ.
- Cỗ lực lượng này…
Tô Phi Hà bị dọa đến kém chút hồn phi phách tán, chỉ cảm thấy hai tay mất tri giác, thân thể đã không phải là của mình.
Tôn Ngộ Không diện mục dữ tợn nhìn xuống hắn, lạnh giọng nói:
- Ngươi cái tên này, còn có chút bản sự!
Đang khi nói chuyện, hắn đột nhiên tăng lực, Tô Phi Hà chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khó mà ngăn cản đánh tới, hai tay bạo liệt, kiếm trong tay bị Hỗn Độn Tử Kim Bổng rơi đập, thân thể không bị khống chế ngã bay ra ngoài, oanh một tiếng, đâm vào trên Tô Đế thần tượng.
Tô Đế thần tượng cao 100 ngàn trượng hơi rung động, Yến Nô gian nan ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy Tô Phi Hà thê thảm như thế, hai vai máu me đầm đìa, hắn không khỏi nhếch miệng cười một tiếng.
- Gian nhân như ngươi đáng chết!
Yến Nô nhìn chằm chằm Tô Phi Hà nói, ngữ khí tràn đầy sát ý.
Lực chú ý của Tô Phi Hà đều bị Tôn Ngộ Không khiên động, làm sao quan tâm đến Yến Nô, hắn nỗ lực đứng lên, nhìn Tôn Ngộ Không, gấp giọng nói:
- Tề Thiên Đại Thánh! Ngươi tốt xấu cũng là Đại Thánh, cần gì thô lỗ như thế!
Tần Quân cười, Thần Ma còn lại cũng như thế, ngay cả Lâm Ngọc Kỳ cũng bó tay.
Đây chính là Tô Đế Tông Tông Chủ sao?
Nhút nhát như thế?
Trên dưới Tô Đế Tông đều không thể tin được, bao quát Thượng Quan Đao Thánh ở bên trong.
- Tông Chủ…
Thân thể của Thượng Quan Đao Thánh không ngừng run rẩy, so với Tô Phi Hà vứt bỏ hắn, hắn nhìn thấy Tô Phi Hà tham sống sợ chết càng thêm khó chịu.
Tô Phi Hà là đại biểu cho Tô Đế Tông, nhất cử nhất động của hắn liên quan đến danh dự của Tô Đế Tông.
Hắn vậy mà cầu xin đám người Tần Thiên Đế, nếu việc này truyền ra, Tô Đế Tông bọn hắn chắc chắn trở thành trò cười thiên cổ, làm tim của Thượng Quan Đao Thánh quặn đau, khí tức hỗn loạn, ánh mắt nhìn về phía Tô Phi Hà, từ phẫn nộ biến thành sát ý.
- Đinh! Phát động nhiệm vụ chi nhánh... sát ý của Tô Phi Hà! Nhiệm vụ tường trình: Tô Phi Hà giả ý cầu xin ký chủ tha thứ, nhưng trong lòng cực hận ký chủ, muốn giết chết tất cả người có quan hệ tới ký chủ, nếu ký chủ đánh giết Tô Phi Hà, thu hoạch được một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần Thần Ma đỉnh phong, một lần Thần Ma phó bản, một cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên, Tần Quân khẽ di một tiếng.
Không nghĩ tới tên này lòng dạ sâu như vậy, chỉ giả trang nhút nhát.
Loại người này ngược lại càng đáng sợ, càng có thể ẩn nhẫn, trong lòng hận càng sâu sắc.
- Giết hắn!
Tần Quân nhẹ giọng phân phó nói, lời vừa nói ra, Tô Phi Hà kinh hãi, vội vàng nói:
- Đừng giết ta, ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho, chỉ cần để cho ta sống, Tô Đế Tông giao cho ngươi cũng không có vấn đề gì!
Đáng tiếc, Tần Quân không để ý đến hắn, Tôn Ngộ Không thì xách bổng đi tới gần.
- Khinh người quá đáng!
Tô Phi Hà nổi giận nói, thoại âm rơi xuống, hắn đột nhiên cắn bờ môi của mình, máu tươi rách da, trong hai con ngươi bắn ra hai vệt ánh sáng màu tím, cực kỳ kinh người.
Ầm ầm...
Toàn bộ Tô Đế Tông bắt đầu lay động kịch liệt, một cỗ khí tức khủng bố tuyệt luân từ trên người Tô Phi Hà bạo phát ra, một cỗ khí lưu quỷ dị màu tím chiếm cứ quanh người hắn.
- Đó là…
Thượng Quan Đao Thánh trừng to mắt, cách đó không xa Thánh Nhân tay cụt không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, bọn hắn đều biết Tô Phi Hà đang thi triển Thần thông.
Thần thông này chính là Thần thông bảo mệnh của Tô Phi Hà, mỗi một lần sử dụng sẽ bỏ ra cái giá khổng lồ, thương tới nguyên thần hồn phách.
Phanh...
Thân hình của Tôn Ngộ Không bỗng nhiên tăng tốc, một gậy toàn lực đập tới, Tô Phi Hà đang thi triển Thần thông bị nện đến huyết nhục văng tung tóe, ngay cả Tô Đế thần tượng cũng bị nện thiếu một lỗ hổng, vết nứt kéo dài, như là mạng nhện.
Hưu!