Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 443: Chương 443: Táng đảm (1)




Tiểu Ly nói rõ:

- Nam Hải lớn hơn Nam Vực rất nhiều, nhưng phụ vương của ta lại có thể trở thành bá chủ của Nam Hải, ngươi cảm thấy hắn sẽ yếu được sao?

Nghe vậy Tần Quân cũng thoáng nhíu mày.

Tu tiên giới có lời đồn đãi, nói rằng biển cả chính là cấm địa của tu sĩ, nếu như xâm nhập vào Nam Hải thì chính là cửu tử nhất sinh, điều này nói rõ cái gì, nói rõ trong Nam Hải rất nguy hiểm, mà Nam Hải Long Vương có thể trở thành bá chủ của Nam Hải, nhất định sẽ rất khó lường.

Tần Quân lập tức cảm thấy đau đầu, mẹ nó, chẳng lẽ lại phải rước thêm kẻ thù à?

- Mặc kệ, nhân sinh đắc ý tu tẫn hoan!

Tần Quân lắc đầu nói, nói xong liền tiện bề đè lên người Tiểu Ly, khiến cho Tiểu Ly thấp giọng kinh hô.

Màn đêm buông xuống, trăng sáng cũng ngại ngùng nép sau màn mây.

….

Sáng sớm ngày hôm sau.

- Cốc cốc…

Tần Quân bị tiếng gõ cửa đánh thức, hắn bực bội hô:

- Ai đó?

Dám quấy rầy mộng đẹp của trẫm, chán sống rồi à?

- Là ta.

Thanh âm của Du Phượng Hoàng truyền tới khiến cho Tần Quân nháy mắt liền tỉnh táo.

- Có chuyện gì không?

Hắn xấu hổ lên tiếng hỏi, Đát Kỷ và Tiểu Ly ở bên cạnh cũng bị đánh thức, dụi mắt mờ mịt ôm lấy thân thể trần trụi của hắn.

- Có chiến báo.

Thanh âm trong trẻo của Du Phượng Hoàng thoáng chút lạnh lùng, rõ ràng là có chút không vui.

Tần Quân đành phải ngồi dậy mặc quần áo vào, chiến báo không thể qua loa được.

Rất nhanh, hắn liền mặc quần áo tử tế đi ra cửa phòng, vừa đóng cửa vừa quay sang Du Phượng Hoàng mặt lạnh như tiền hỏi:

- Chiến báo gì?

- Chính Khí Minh bị cường giả thần bí tấn công, tử thương vô số, nghe nói đang vội vàng rút lui, phỏng chừng không tới nửa ngày sẽ rút lui khỏi vô chủ chi địa.

Du Phượng Hoàng nói với vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, cường giả thần bí đại chiến với Chính Khí Minh tối hôm qua liền truyền khắp vô chủ chi địa.

- Hửm? Đúng là tin tốt!

Tần Quân cười nói.

- Ngươi còn cười nữa, đối phương đơn thương độc mã có thể đánh cho Chính Khí Minh không còn manh giáp, nghe nói ngay cả minh chủ của Chính Khí Minh thiếu chút nữa cũng bị giết rồi!

Du Phượng Hoàng trừng mắt nhìn Tần Quân một cái, sau đó tức giận nói.

Cường giả cỡ này, sợ là ngay cả thủ hạ của Tần Quân cũng khó mà ngăn cản nổi.

- Chính Khí Minh càng thảm thì trẫm đương nhiên càng cao hứng rồi.

Tần Quân nhún vai cười nói, ai kêu bọn chúng dám liên thủ định chơi ông đây một vố!

Thái Ất Kim Tiên cảnh ngũ trọng, đừng nói là Chính Khí Minh, ngay cả Thánh Triều cũng dám tới đại náo một phen!

- Ngươi còn chưa tỉnh ngủ à, vị cường giả thần bí kia có thể đối phó với Chính Khí Minh, nói không chừng cũng sẽ đối phó với chúng ta đó!

Du Phượng Hoàng nói, vừa nói vừa đưa tay nhéo mặt Tần Quân, khiến cho hắn dở khóc dở cười.

Hắn buông tay cười nói:

- Sẽ không có chuyện đó đâu.

- Sao lại không có được?

Du Phượng Hoàng tức giận nói, một giây sau nàng ta liền trừng to mắt, thất thanh nói:

- Chẳng lẽ vị cường giả thần bí kia…

Với tính cách của Tần Quân, cái tên này thỉnh thoảng lại có thể mời siêu cấp cường giả tới đây, chẳng lẽ chính là thủ hạ của hắn đi đánh Chính Khí Minh?

- Đúng vậy, là trẫm để cho Na Tra đi đuổi đám Chính Khí Minh đi.

Tần Quân rướn người cười nói.

Na Tra?

Trong mắt Du Phượng Hoàng lộ ra vẻ kinh hãi, nàng nhéo mặt Tần Quân hỏi:

- Na Tra mạnh tới cỡ nào?

Minh chủ của Chính Khí Minh chính là một trong những nhân vật đứng đầu ở Nam Vực, cư nhiên vẫn bị đả thương khi đã liên thủ với những cao thủ khác của Chính Khí Minh, nghe nói, Nhâm Hải thậm chí còn không có khả năng đánh trả.

Xem ra Na Tra quả thật giống như lời Tần Quân nói, có thể chống lại Bình Thiên Yêu Tôn.

Bởi vì mấy ngày nay Na Tra một mực không hề ra tay, khiến cho người khác dễ dàng xem nhẹ y.

- Chính là rất mạnh, ít nhất trẫm chưa từng gặp được người nào mạnh hơn y.

Tần Quân cười nói, không thể không nói, tay của Du Phượng Hoàng vừa mát vừa mềm, áp lên mặt hắn vô cùng thoải mái.

Đồng thời, trong lòng hắn lại bổ sung một câu:

- Ngoại trừ Dịch lão đầu.

Dịch lão đầu này thật sự là thần bí khó dò, mấy ngày gần đây lại không thấy bóng dáng đâu, cho nên hắn muốn để Na Tra và Dịch lão đầu luận bàn một phen mà cũng không có cơ hội.

- Hí ——

Du Phượng Hoàng hít sâu vào một hơi, Tần Quân từng đi tới Ma Đạo, những lời này chẳng phải đang nói Na Tra chính là vô địch trong chính ma lưỡng đạo hay sao?

Bất quá trận chiến ngày hôm nay quả thật đã chứng minh cho lời nói của Tần Quân, Na Tra quả thật là mạnh tới mức không ai địch nổi!

- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ nhánh —— đánh bại Chính Khí Minh! Túc chủ đạt được một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội rút thăm may mắn!

- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ nhánh —— Chính phật liên thủ! Túc chủ nhận được một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội phó bản Thần Ma, một cơ hội tìm kiếm hiền năng!

Hai thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên liên tục.

Phần thưởng phong phú khiến cho Tần Quân cười không khép miệng lại được.

Không chỉ có thể hả giận, mà còn có được thu hoạch lớn như vậy!

Đồng thời cái này cũng nói rõ đám người của Chính Khí Minh và Tây Vực phật môn đã rút khỏi vô chủ chi địa, nói thẳng ra thì vô chủ chi địa này không có thể lực nào có thể ngăn cản được Tần Quân nữa.

- Ngươi cười cái gì vậy?

Du Phượng Hoàng nghi hoặc hỏi, nụ cười của Tần Quân nàng nhìn kiểu gì cũng thấy giống như đang đói đòn.

- Không có gì.

Tần Quân phất tay cười nói, hắn dừng một chút, sau đó con ngươi đảo một vòng, cười nói:

- Trẫm còn muốn ngủ thêm chút nữa, thế nào, ngủ cùng không?

- Xí!

Tuy rằng Du Phượng Hoàng cũng không phải thiếu nữ đơn thuần gì, nhưng dẫu gì cũng là băng thanh ngọc khiết, sao có thể chịu được trêu chọc như vậy, mặt mày đỏ bừng xoay người rời đi.

- Ha ha ha!

Tần Quân cười lớn đẩy cửa phòng đi vào, vừa đi vừa nói:

- Hệ thống! Bắt đầu triệu hoán Thần Ma!

Về phần cơ hội phó bản Thần Ma kia thì đợi Hao Thiên Khuyển và Lý Nguyên Bá trở về rồi tính tiếp.

….

Ngoài rìa của vô chủ chi địa, bên trong một dãy núi.

Tang Lương toàn thân đều là máu, chật vật không chịu nổi đang vội vàng bỏ chạy, hai gã hòa thượng to con đi theo phía sau cũng thê thảm không kém gì, về phần hai tên hòa thượng khác thì chắc là đã bỏ mạng rồi.

- Sư huynh, chúng ta đã rời khỏi vô chủ chi địa, chắc là kẻ đó không đuổi theo nữa đâu.

Một tên hòa thượng cao lớn lên tiếng nói, đang lúc nói chuyện gã liền dừng bước, tay phải ôm bụng, máu tươi tràn ra kẽ ngón tay, rõ ràng gã cũng sắp không chống đỡ nổi nửa rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.