- Tiêu diệt ta?
Dương Tiễn cười nhạo một tiếng, hắn chính là Nhị Trọng Thiên cảnh Đại Đạo Chí Tôn, Bách Lý Hồng Cương chỉ là Đại Đạo Chí Tôn nhất trọng Thiên mà thôi, huống chi, hắn còn lĩnh ngộ được đại đạo Chiến Đấu, sinh ra vì chiến đấu.
Bách Lý Hồng Cương có Chí Tôn pháp nhãn, hắn cũng có!
Hắn có đại đạo Chiến Đấu, Bách Lý Hồng Cương không có!
Hắn lắc vai một cái, hóa thành ức vạn tàn ảnh, trải rộng khắp không gian mấy trăm vạn dặm, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Bách Lý Hồng Cương, bao vây hắn lại.
Cả người Bách Lý Hồng Cương trở nên trong suốt một lần nữa, giống như ảo ảnh, khiến cho Dương Tiễn không thể chạm vào được.
Nhưng Dương Tiễn không hề kinh hoảng, bản thể và tàn ảnh, không thể nhìn rõ được.
Thân hình Bách Lý Hồng Cương thoắt một cái đã tan biến ở nơi xa, xuất hiện ở bên ngoài trăm triệu dặm, vừa mới di chuyển đầu, chuẩn bị lợi dụng pháp nhãn Chí Tôn công kích Dương Tiễn, nhưng hắn ngạc nhiên phát hiện ra Dương Tiễn và tàn ảnh của hắn đều biến mất hết.
- Ngươi đang nhìn cái gì?
Một giọng nói khiến cho Bách Lý Hồng Cương từ phía sau lưng truyền đến, hắn vừa quay đầu, Dương Tiễn đã dùng một cái đầu gối chống ở ngang hông của hắn, thực lực bá tuyệt đâm cho hắn bay ngược hộc máu.
Sao lực lượng của Đại Đạo Chí Tôn cường đại như vậy.
Dù là Bách Lý Hồng Cương cũng bị đâm cho xương lưng đứt gãy, thổ ra máu khỏi miệng, trong giây lát đã bay ra khỏi Tiên Vực Lâm Thánh, đập nát từng ngôi sao trên trời, không gì có thể đỡ nổi.
Dương Tiễn cầm đao đuổi theo, hắn lo lắng nếu chiến đấu ở chỗ này, sẽ có khả năng khiến cho mấy người Tần Quân bị thương, vì vậy phải bức cho Bách Lý Hồng Cương rời đi.
Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết hắn!
Không quá nửa hô hấp, khí tức của hắn đã hoàn toàn biến mất.
Trên Tiên Sơn Lâm gia, mấy người Lý Nguyên Bá, Tôn Ngộ Không cực kì nóng lòng.
- Bách Lý Hồng Cương rất khó đối phó, xem ra không thể nhanh chóng thắng được.
Lý Nguyên Bá cảm thán nói, lực lượng như vậy làm cho hắn hâm mộ đố kị.
Tôn Ngộ Không thì lấy Hỗn Độn Tử Kim bổng ra, hùng hùng hổ hổ nói.
- Ba con mắt quên diệt trừ dư nghiệt Bách Lý gia trước rồi.
Chỉ thấy mấy trăm vạn tu sĩ Bách Lý gia đang bay về phía Tiên Sơn Lâm Gia.
- Giết Tần Thiên Đế trước!
Kẻ cầm đầu là một người đàn ông áo xanh đang gầm thét, đao lớn trong tay hắn cực kì dữ tợn, thân đao chiết ra ánh sáng lạnh, đâm thẳng vào hồn phách người khác.
Một đôi pháp nhãn Chí Tôn nhìn chằm chằm vào Lâm gia Tiên Sơn.
Tu vi của hắn đã đạt đến Thiên Đạo Chí Thánh cảnh trung kỳ!
Tên là Giang Hạ, có địa vị cực cao trong gia tộc Bách Lý.
Bây giờ Dương Tiễn bị Bách Lý Hồng Cương kiềm chế, đúng là cơ hội tốt để bọn họ tru sát Tần Thiên Đế!
- Muốn chết!
Tôn Ngộ Không bứt một sợi lông khỉ trên đầu ra, dùng miệng thổi, bỗng nhiên có rất nhiều phân thân giống hắn xuất hiện, tất cả đều cầm Hỗn Độn Tử Kim bổng, đi theo hắn đánh về phía đại quân gia tộc Bách Lý.
Lý Nguyên Bá và Trưởng Tham Thương thì ở lại bảo vệ Tần Quân.
Tần Quân khẽ nhíu mày, Tôn Ngộ Không có thể ngăn cản Thiên Đạo Chí Thánh được sao?
Mà trong đại quân gia tộc Bách Lý, không chỉ có một vị Thiên Đạo Chí Thánh!
Rất nhanh, Tôn Ngộ Không và Giang Hạ đụng mặt nhau .
Hỗn Độn Tử Kim bổng dùng lực lớn đánh lên thân đao của Giang Hạ, bắn ra vô số tia lửa, nhưng Giang Hạ chỉ lắc lắc tay, không hề bị nện lui.
- Tên Yêu Hầu nhà ngươi! Đúng là có sức lực lớn!
Giang Hạ hừ lạnh nói, tay trái dùng lực chếch lên, đánh tung mấy người Tôn Ngộ Không ra ngoài.
Lúc này, Vũ Hàn dẫn mấy chục vạn thuộc hạ đánh đến.
- Điện chủ thứ bảy của Chí Tôn Thần Điện, đến để trợ giúp Thiên Đế!
Vũ Hàn cao giọng hô nói, hắn rất hưng phấn, cuối cùng cũng tìm được cơ hội.
Sự gia nhập của bọn họ làm cho toàn bộ chiến trường càng loạn.
- Quả nhiên! Tần Thiên Đế và Chí Tôn Thần Điện là một phe!
- Điện Chủ thứ bảy! Là Thái Tử Vũ Hàn của Yêu tộc trong truyền thuyết sao?
- Trách không được Tần Thiên Đế không sợ!
- Chí Tôn Thần Điện và gia tộc Bách Lý tranh phong đấy.
- Tần Thiên Đế vẫn phải chết, Vũ Hàn không bảo vệ được hắn, trừ phi có Mạc Nhược Hà đến!
- Mạc Nhược Hà là truyền kì của Nhân Tộc, sao có thể tham gia vào loại tranh đấu này?