Dưới Chu Tước Đài, đoàn người của Huyền Linh Tông lại xúc động vạn phần. Đại trưởng lão Từ Hải thán phục:
- Tiểu tử này lại từ nơi nào dụ được cường giả tới vậy? Không ngờ có thể giết chết Tiêu Bắc Long trong nháy mắt.
Trác Tuấn Kiệt nhìn chằm chằm vào Tần Quân, không mở miệng. Hiển nhiên hắn cũng bị biểu hiện của Tần Quân vừa rồi làm chấn động.
Sắc mặt Thường Hạo thâm trầm tới cực điểm, tâm tình vô cùng phức tạp.
Trong biển người, đoàn người Tử Quang Tông cũng đang bàn luận Tần Quân và Quan Vũ. Đại đệ tử Lư Huyền Phong cảm thán nói:
- Xem ra Vương Đô sắp đổi trời rồi.
Trước đây Tử Quang Tông bọn họ cho rằng Tần Dự có hy vọng lên ngôi vị hoàng đế nhất, cho nên mới ủng hộ hắn, khiến cho quan hệ được gắn bó chặt chẽ.
Hiện tại có thêm một Tần Quân, lại thêm Quan Vũ thực lực sâu không lường được. Tử Quang Tông bọn họ phải một lần nữa suy tính một hồi. Chí ít không thể đắc tội đế hoàng đời kế tiếp.
Dù sao Tử Quang Tông bọn họ cắm rễ ở vương quốc Càn Nguyệt.
- Được rồi. Ta còn phải vào hoàng cung. Nàng nhanh xuống đi.
Tần Quân vỗ vào phía sau lưng Thường Thiến Thiến, cười khổ nói. Không thể không nói, nha đầu kia thật đúng như dự đoán. Hắn có thể cảm giác được ngực mình bị thứ giống như hai quả bóng nước đè nặng.
Thường Thiến Thiến vừa nghe, chỉ đành phải buông tay. Nàng lè lưỡi một cái, đi tới bên cạnh Đát Kỷ, cười nói:
- Ta cũng muốn đi tới hoàng cung. Dẫn ta vào xem đi!
Nàng tuy rằng đơn thuần, nhưng hiểu rõ Tần Quân hiện tại có thể nói là cá chép nhảy long môn, là một hoàng tử duy nhất được phong vương!
Dẫn nàng vào hoàng cung, không khó lắm.
- Chuyện này...
Tần Quân có chút khó xử. Nói đùa sao? Chúng ta là quan hệ như thế nào? Dựa vào cái gì phải dẫn nàng đi vào. Trừ khi nàng theo ta...
Khụ khụ!
Thường Thiến Thiến nhất thời không nghe theo, lắc lắc cánh tay Đát Kỷ bắt đầu làm nũng:
- Đát Kỷ tỷ tỷ, mau nói giúp ta một chút. Tần Quân nghe lời của tỷ tỷ nhất.
Những lời này khiến cho Tần Quân âm thầm giơ ngón tay cái lên. Thần trợ công à!
Tương đương với gián tiếp thổ lộ!
Đát Kỷ không khỏi nhìn về phía Tần Quân. Tần Quân lúc này vỗ tay nói:
- Không thành vấn đề!
Xem đến đây, tới phiên Thường Thiến Thiến buồn bực. Với một ánh mắt của người ta, ngươi liền đồng ý. Lẽ nào ngươi chỉ thích Đát Kỷ tỷ tỷ?
- Tam hoàng tử, chúng ta đi thôi.
Trầm Duyên đi tới cười nói, giọng nói có chút ý tứ lấy lòng. Từ nhỏ làm bạn với Càn Hoàng Đế, hắn tất nhiên sẽ hiểu được yêu thích của Càn Hoàng Đế đối với Tần Quân. Hiện tại Tần Quân lại lấy được công lớn, dường như thay da đổi thịt. Sau này nói không chừng có thể trở thành đế hoàng đời kế tiếp. Hắn tất nhiên phải lấy lòng.
Tần Quân theo đội ngũ cấm vệ đi ở phía sau cùng, nhìn đường nét hoàng cung đã xuất hiện ở phía trước, lại xúc động vạn phần. Một tháng sau ta lại một lần nữa trở về. Hơn nữa còn phong quang như vậy. Tiền thân ngươi có thể an tâm đi.
- Oa, đây là hoàng cung sao? Thật hùng vĩ!
Cùng Đát Kỷ kéo cánh tay Thường Thiến Thiến hưng phấn kêu lên, dẫn tới một đám hoàng tử trước mặt âm thầm xem thường. Chỉ có điều nếu như bọn họ biết được thân phận của Thường Thiến Thiến, khẳng định phải thu hồi loại tâm tình này lại.
Nói hoàn toàn không khoa trương chút nào, địa vị của Thường Thiến Thiến cao hơn bọn họ. Tông chủ của ba đại tông môn và hoàng đế lại là tồn tại địa vị ngang hàng. Thường Thiến Thiến cũng tương đương với hoàng tử, công chúa. Chỉ có điều nàng không có huynh đệ tỷ muội. Hoàng tử trong hoàng thất lại có một đám đông.
Lúc này, Nam Ngọc Tâm lại tới gần, vẻ mặt hồ nghi nhìn Tần Quân. Theo bản năng, Thường Thiến Thiến phát sinh sự bài xích đối với nàng. Thường Thiến Thiến vội vàng ngăn cản ở trước người Tần Quân, giống như gà mẹ bảo vệ đàn con gà con, hai tay chống nạnh hỏi:
- Nàng làm gì vậy? Một nữ hài tử tới gần nam nhân như vậy, thật sự tốt sao?
Phụt
Tần Quân thiếu chút nữa phì cười. Khóe miệng của Đát Kỷ và Quan Vũ cũng co quắp. Nha đầu kia nói thế nào lại giống giọng điệu của Tần Quân như vậy?
Sắc mặt Nam Ngọc Tâm cũng trở nên khó coi. Ở trước mặt mọi người bị người khác nói như vậy, nàng làm sao có thể nhẫn nhịn được?
- Nàng là ai? Ta nói chuyện với Tần Quân, mắc mớ gì tới nàng?
Nam Ngọc Tâm trầm giọng hỏi. Nếu không phải phía trước có Càn Hoàng Đế và một đám quan lớn đang được hộ tống, nàng đã sớm ra tay hung bạo.
- Ta là ai? Mắc mớ gì tới nàng!
Thường Thiến Thiến là người thô lỗ. Tần Quân nghe được, hoàn toàn không nhịn được, phình bụng cười to lên.
Trời ạ!
Nha đầu kia học được thật là nhanh!
Tiếng cười của Tần Quân dẫn tới các hoàng tử phía trước đều quay đầu lại. Khi nhìn thấy được hắn đứng bên cạnh hai nữ hài xinh đẹp, trong mắt mỗi người đều lộ ra sự ao ước, đố kị.
Nhìn thấy được Tần Quân cười đến mức vô lễ như thế, hai mắt Nam Ngọc Tâm cũng sắp phun ra lửa. Con ngươi nàng đảo một vòng, sau đó giảo hoạt ôm lấy cánh tay của Tần Quân, cười nói:
- Ta là vị hôn thê của hắn. Nàng lại tính thứ gì? Ta đây là một nguyên phối lại không tư cách chế giễu nàng sao?
Lúc này đến phiên Thường Thiến Thiến sửng sốt, toàn thân giống như bị sét đánh.
Hắn có vị hôn thê...
Trong nháy mắt viền mắt Thường Thiến Thiến đỏ ửng. Từng giọt nước mắt bắt đầu đảo quanh.
Tần Quân thấy vậy liền nhức đầu. Hắn vội vàng đẩy Nam Ngọc Tâm ra. Sau đó hắn nhìn Nam Ngọc Tâm trịnh trọng nói:
- Xin lỗi, hôn ước của chúng ta từ lâu đã là có tiếng mà không có miếng. Hôm qua nàng còn quyền đấm cước đá đối với ta. Hôm nay ta không với cao nổi tới nàng! Mong nàng hãy tự trọng!
Thoải mái!
Trí nhớ của đời trước hắn có thể nói là cảm giác như chính mình trải qua. Khi nói ra những lời này, lỗ chân lông trên toàn thân hắn cũng giãn ra. Thoải mái đến mức không thể chịu nổi!
Nam Ngọc Tâm há hốc mồm. Nàng vẫn là lần đầu tiên nghe được những lời cổ quái như vậy. Nhưng ý tứ trong lời nói đó lại khiến cho nàng xấu hổ, nổi giận không thôi.
- Nam nhi tốt!
Quan Vũ thở dài nói. Nam Ngọc Tâm nghe được thiếu chút nữa thổ huyết. Trong mắt Đát Kỷ cũng liên tục phát ra tia sáng kỳ dị. Thân phận của Nam Ngọc Tâm bọn họ cũng đều biết. Nữ nhi của đại tướng quân trấn quốc, lại bị hắn từ chối.
Những hoàng tử và quan viên vẫn chú ý tới đám người Tần Quân. Bọn họ cũng đưa mắt nhìn nhau. Xem ra tam hoàng tử thật sự lột xác. Trước đây hắn sẽ không thể nào nói ra được những lời như vậy.
Thường Thiến Thiến nhất thời mừng rỡ. Nhưng mà lúc này, Tần Quân nhìn về phía nàng, cũng nghiêm túc nói:
- Chúng ta vẫn chưa có xác định quan hệ. Nàng cũng đừng làm loạn.&