- Ta ngất! Ta không ngờ nhìn thấy được tiên nhân!
- Việt Vương điện hạ quả nhiên là thần phúc quấn thân. Không ngờ nhận được tương trợ của tiên nhân!
Ngoại trừ Hạo Thiên Khuyển, Đát Kỷ, Thương Quân Lang không quỳ lạy ra, tất cả mọi người đều đang dập đầu. Thậm chí còn có người kích động đến nghẹn ngào rơi lệ.
Ở thế giới này, người phàm là tin thần, tu sĩ cũng vậy. Tu tiên là vì trở thành tiên nhân, trường sinh bất tử!
Trải qua giao đấu vừa rồi, bọn họ biết Hóa Hư Cảnh là tồn tại còn muốn cường đại hơn Thuế Phàm Cảnh. Nhưng bọn họ không lường được Pháp Hải ở dưới một chiêu giống như tiện tay vung lên của Thái Bạch Kim Tinh lại bay ra tới như vậy. Hai người chênh lệch thế nào, đến kẻ ngu si cũng có thể nhìn ra.
Cho dù nói Thái Bạch Kim Tinh không phải là tiên nhân, bọn họ cũng không tin!
- Điện hạ cất nhắc ta. Ta trước đi xem tăng nhân này như thế nào, cũng đưng có chết chứ.
Thái Bạch Kim Tinh chắp tay cười nói. Bói xong liền bay về phía xa, giống như một luồng ánh sáng trắng, trong chớp mắt liền biến mất ở bên trong tầm mắt của mọi người.
Sau khi Thái Bạch Kim Tinh rời đi, Đát Kỷ liền không nhịn được hỏi:
- Công tử hắn thật sự là tiên nhân sao?
Hạo Thiên Khuyển cũng không kìm chế được được, hỏi:
- Ngươi là lừa gạt từ đâu tới vậy?
Đầu tiên là Pháp Hải linh quang chơt hiện, cảm ngộ được hữu duyên cùng Tần Quân, đến đây bái nhập. Sau đó Tần Quân đi tắm, dẫn về một vị tiên nhân, truyền đi ai tin?
Chỉ có điều cẩn thận suy nghĩ, Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển phát hiện mình cũng từ trong u minh cảm giác hữu duyên với Tần Quân, mới có thể tới bái nhập.
Tần Quân lộ ra thần thái cao thâm khó dò. Hắn ngẩng đầu, liếc mắt nhìn trời xanh, phong thái làn phong tao khiến người ta muốn đánh hắn. Sau khi nhìn chằm chằm vào bầu trời xanh hết mười giây, hắn mới có thể cảm thán nói:
- Ta cũng không biết vì sao may mắn như vậy. Đi đến chỗ nào cũng có cường giả bái nhập. Thái Bạch Kim Tinh đúng là tiên nhân. Thời điểm hắn ở hải ngoại bế quan cảm giác cùng ta có duyên, liền vạn dặm xa xôi tới trợ giúp. Đây là ông trời thương xót ta!
Hạo Thiên Khuyển và Đát Kỷ trán đầy vạch đen. Cách đó không xa Giả Tuân và Tần Vân liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ đều có thể nhìn ra trong mắt đối phương lộ rõ biểu tình không dám tin tưởng.
Đầu tiên là Quan Vũ kinh diễm toàn quốc. Bên người Tần Quân lại có hai vị yêu vương. Đi ra khỏi Vương Đô liền thu phục yêu thú Kim Đan Cảnh. Ngay sau đó cường giả Hóa Hư Cảnh tới bái nhập. Hiện tại lại có tiên nhân trong truyền thuyết đi theo Tần Quân. Chỉ là Tần Quân hiện tại nắm giữ thế lực để để quét ngang rất nhiều vương quốc gần đây.
- May là không đối địch với hắn.
Tần Vân may mắn nghĩ. Ánh mắt hắn không khỏi nhìn về phần mộ Tần Dự ở phái sau lưng, do cấm vệ tạm thời dựng lên. Trên mặt hắn không khỏi lộ ra nụ cười đầy vẻ giễu cợt. Tần Dự hoành hành ngang ngược nhiều năm, lại rơi vào kết quả như vậy. Hắn không chỉ không có cảm giác thỏ chết cáo xót thương, trái lại tràn ngập sự hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.
Bởi vì hắn biết, nếu như Tần Dự đăng cơ, những hoàng tử bọn họ không có được trái cây ăn.
Tần Quân không giống vậy. Hiện tại hắn nắm giữ lực lượng đủ để cho hắn soán vị bất cứ lúc nào, thậm chí dễ dàng bóp chết đám hoàng tử bọn họ. Nhưng hắn không làm như vậy. Hơn nữa hắn giết chết Tần Dự, cũng là bởi vì Tần Dự năm lần bảy lượt tính kế với hắn. Tần Dự bị chết cũng là đáng đời.
- Trong lúc cười đùa liền có thể lôi kéo nhiều cường giả như vậy. Tam hoàng huynh quả thực còn lợi hại hơn thái tổ!
Tần Vân sùng bái nhìn về phía Tần Quân. Giả Tuân lại lộ ra vẻ mặt phức tạp. Hắn hiểu rõ vương quốc Càn Nguyệt chắc chắn phải bởi vì Tần Quân mà xuất hiện sự thay đổi nghiêng trời lệch đất. Chỉ có điều từ góc độ vương quốc đến xem xét, chắc là một chuyện vui. Bởi vì Tần Quân nắm giữ lực lượng thật sự quá mạnh mẽ!
Chỉ là, nếu như Tần Quân đăng cơ, hắn còn có thể bảo vệ được vị trí thái sư này sao?
Rất nhanh, Thái Bạch Kim Tinh cầm theo Pháp Hải đã hôn mê trở về. Thời khắc này Pháp Hải đã không còn phong thái cao tăng. Áo cà sa trên thân dù chưa tổn hại, nhưng dính đầy bùn đất, đầy vết máu. Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển nhìn thấy, khóe miệng co quắp.
Phải biết rằng thực lực cyả bọn họ và Pháp Hải cũng không chênh lệch lớn. Bọn họ không dám tưởng tượng nếu như mình đối mặt với Thái Bạch Kim Tinh sẽ có kết quả như thế nào.
Chắc hẳn so với Pháp Hải, cũng không khá hơn chút nào.
- Hắn sẽ không chết chứ?
Trong lòng Tần Quân chợt lo lắng. Tuy rằng tính cách ghét yêu Pháp Hải khiến cho hắn ác sâu đau nhanh. Nhưng bản thân Pháp Hải không có khả năng là người đại ác. Ngược lại đối với Nhân tộc, hắn vẫn lấy nhân hậu để đối đãi. Quan trọng nhất chính là hắn có thực lực Hóa Hư Cảnh. Chết quá đáng tiếc!
Thái Bạch Kim Tinh khẽ cười nói:
- Tu sĩ Hóa Hư Cảnh làm gì có thể chết dễ dàng như vậy được.
Trong khi nói chuyện, hắn lật tay lấy ra bình ngọc nhỏ màu trắng, từ bên trong đổ ra một viên đan dược nhỏ đút vào miệng Pháp Hải.
Tần Quân nhìn thấy, ánh mắt nhất thời sáng lên. Hắn vội vàng hỏi:
- Đại tiên biết luyện đan?
Nói lên luyện đan, mọi người nghĩ đến đầu tiên là Thái Thượng Lão Quân. Thái Thượng Lão Quân và Thái Bạch Kim Tinh đều thuộc về đạo giáo. Có thể bọn họ đều biết luyện đan.
- Sẽ không. Đây là ta mua được.
Thái Bạch Kim Tinh vô cùng lưu manh, lắc đầu bình thản nói, khiến cho Tần Quân không khỏi thất vọng.
Thân thể Tôn Ngộ Không không tệ, bình thường đều đánh không chết hắn. Chỉ có thể sử dụng Ngũ Chỉ Sơn trấn áp hắn, là bởi vì Hầu Tử ăn vô số đan dược của Thái Thượng Lão Quân, lại thêm bị lò luyện đan luyện thiêu đốt bốn mươi chín ngày. Tần Quân cũng muốn có thân thể bất tử bất diệt.
Nhìn chung vô số tiểu thuyết, nhân vật chính đều có một đặc điểm, đó là đánh không chết!
Lúc này, vừa ăn đan dược vào không được mười giây, Pháp Hải không ngờ đã tỉnh lại. Có thể thấy được đan dược của Thái Bạch Kim Tinh có bao nhiêu thần kỳ. Pháp Hải từ dưới đất bò lên, sau đó ngồi tĩnh tọa điều trị khí tức. Đám người Tần Quân không có quấy rầy hắn.
Một lúc lâu, Pháp Hải mới trợn mắt nói:
- Nguyện thua cuộc. Bần tăng không phản bác bọn họ ở bên cạnh điện hạ nữa. Cảm ơn đại tiên ân không giết!
Pháp Hải không phải kẻ ngu ngốc. Vừa rồi giao đấu nếu như Thái Bạch Kim Tinh không hạ thủ lưu tình, hiện tại hắn đã thân chết đạo tiêu. Mà ở thời điểm hắn ngồi tĩnh tọa, Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển cũng không có bỏ đá xuống giếng. Hắn cũng không phải là người ngoan cố không chịu hiểu.