Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 33: Chương 33: Thẳng thắn vô tư




Lời vừa nói ra, Chung Linh và Trác Tuấn Kiệt đều ngây ngẩn cả người. Biểu tình của hai người hết sức phức tạp, có phần vui mừng bất ngờ, khó có thể tin nổi, kinh ngạc v.v.

- Chẳng lẽ không phải Chung sư tỷ đưa tới thiên kiếp? Ta cũng không có đột phá.

Trác Tuấn Kiệt vội vàng mở miệng nói, khiến cho sắc mặt Thường Thiên Hữu thoáng chút liền trở nên khó coi.

- Không phải ta.

Chung Linh lắc đầu nói, trên mặt đầy vẻ thổn thức:

- Ta còn tưởng rằng là Trác sư đệ. Xem ra chắc là một vị tiền bối trong tông môn.

Thường Thiên Hữu và tất cả trưởng lão theo bản năng nhìn về phía nhau. Sắc mặt của bọn họ càng thêm khó coi.

Các trưởng lão Huyền Linh Tông gần như đều đến đông đủ. Đầu tiên liền loại bỏ khả năng trưởng lão Kim Đan Cảnh đột phá Thuế Phàm Cảnh. Hiện tại Chung Linh và Trác Tuấn Kiệt đều phủ nhận là mình đưa tới thiên kiếp. Vậy thì là ai?

- Chẳng lẽ là Tần Quân bọn họ...

Thường Hạo đột nhiên hỏi. Người này cố ý chỉ nói phân nửa, biểu hiện rất thẹn thùng.

Thường Thiến Thiến biết thân phận của Tần Quân đặc biệt. Hơn nữa nàng từng bảo đảm đối với Tần Quân. Bây giờ bị Thường Hạo nhắc tới, cha nàng nhất định sẽ hỏi tới.

Đại sư huynh ngu ngốc!

- Chính là những người đã cứu các ngươi sao?

Thường Thiên Hữu nhíu mày hỏi.

Vì chống lại thiên kiếp, Huyền Linh Tông bọn họ phát động pháp trận bảo vệ tông, tiêu hao linh thạch tương đương với chi tiêu hơn nửa năm của toàn tông. Bây giờ nghe nói có thể là thiên kiếp do người ngoài đưa tới, hắn không khỏi có loại bị cảm giác làm bia đỡ đạn.

Càng nghĩ hắn càng phẫn nộ, vội vàng quát:

- Dẫn bọn họ tới đây!

- Phụ thân! Bọn họ đều đang nghỉ ngơi. Có chuyện gì, ngày mai lại nói, có được không?

Thường Thiến Thiến vội vàng chặn đường nói. Nàng không phải bảo vệ Tần Quân, mà là bảo vệ Thường Thiên Hữu.

Ngay cả Hạ Hầu Ân hung nhân như vậy cũng chết thảm ở trong tay của Đát Kỷ. Lại thêm một chuyện của Trịnh gia ở Thanh Đàn Thành, nàng hiểu rõ bất luận là Đát Kỷ hay Tần Quân, đều không phải là người lương thiện.

Nhìn lại sắc mặt Thường Thiên Hữu hiện tại, hai nhóm người một khi gặp gỡ, nhất định sẽ bạo phát ra tranh chấp.

Đến lúc đó...

Không phải Thường Thiến Thiến xem thường tông môn của mình. Mà là biểu hiện của Đát Kỷ thật sự quá mạnh mẽ như thế. Lại thêm Hạo Thiên Khuyển là yêu vương một phương. Hai người đều là cường giả siêu cấp đã ngoài Thuế Phàm Cảnh. Nếu thực sự đánh nhau, nàng lo lắng Huyền Linh Tông sẽ bị san thành bình địa.

- Không được!

Thường Thiên Hữu theo bản năng cự tuyệt nói. Vừa nghĩ tới đám người Huyền Linh Tông đỡ thiên kiếp, trong lòng hắn lại không nhịn được.

- Lẽ nào ân cứu mạng của nữ nhi, phụ thân cũng không để ở trong lòng?

Thường Thiến Thiến giả bộ điềm đạm đáng yêu nói.

Thường Thiên Hữu vừa nghe, nhất thời sinh lòng hổ thẹn. Bởi vì mẫu thân của Thường Thiến Thiến bất hạnh qua đời lúc nàng còn nhỏ tuổi, cho nên hắn đối với nữ nhi này của mình vô cùng cưng chiều.

Hoàn toàn là loại cưng chiều nâng ở trong lòng bàn tay còn sợ rơi này.

Lần này nghe nói Thường Thiến Thiến bị Hạ Hầu Ân bắt đi, hắn sợ đến mức lưng cũng toát mồ hôi lạnh. Cho nên vừa nghe Thường Thiến Thiến nói như vậy, hắn lại không tiện cưỡng cầu triệu tập đám người Tần Quân vào lúc này.

- Được rồi, sáng sớm ngày mai mời bọn họ lên!

Thường Thiên Hữu khoát tay nói. Mặc dù tất cả trưởng lão có chút không tình nguyện, nhưng nghe hắn nói như vậy, cũng không dám phản bác.

Trác Tuấn Kiệt và Chung Linh lại liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ đều có thể nhìn ra được sự nghi ngờ trong mắt đối phương.

Tần Quân là ai?

...

Sáng sớm ngày hôm sau, ánh mặt trời dần dần rọi sáng các ngõ ngách của Huyền Linh Tông.

Tần Quân chậm rãi trợn mắt. Tu luyện một đêm không chỉ không khiến cho hắn cảm giác mệt mỏi, trái lại tinh thần sáng láng.

Tử Hồng Lôi Pháp không hổ danh là công pháp thiên phẩm. Chỉ là một đêm tu luyện khiến hắn cảm giác linh lực tăng trưởng rõ rệt. So sánh với nó, Luyện Khí Quyết thật giống như trò con nít, không đáng giá nhắc tới.

Sau khi rửa mặt sơ qua, Tần Quân đi ra khỏi biệt viện. Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển từ lâu đã ở trong đình viện chờ đợi. Đồng thời còn có Thường Thiến Thiến.

- Tần Quân, ngươi cuối cùng đã tỉnh. Thiên kiếp tối hôm qua không phải là bởi vì ngươi chứ?

Vừa bắt đầu, Thường Thiến Thiến gần như trực tiếp nắm lấy áo ngực của Tần Quân hỏi.

- Thiên kiếp?

Tần Quân nghi ngờ, người này còn không biết tối hôm qua truyền thừa thần thông đưa tới thiên kiếp lớn tới mức nào.

Thường Thiến Thiến vội vàng giải thích một hồi. Trọng điểm tập trung ở việc Huyền Linh Tông vì thế tiêu hao bao nhiêu linh thạch.

- Có liên quan tới ta sao? Ta cũng không có đột phá Kim Đan Cảnh.

Tần Quân lộ ra vẻ mặt vô tội.

- Không có khả năng. Toàn bộ mọi người trên dưới Huyền Linh Tông đều đã kiểm tra qua. Tối hôm qua không có đệ tử nào đột phá Kim Đan Cảnh. Về phần người đột phá Thuế Phàm Cảnh càng không thể nào có.

Thường Thiến Thiến khẽ kêu nói. Chẳng biết tại sao, nàng luôn cảm thấy chuyện này có liên quan tới đám người Tần Quân.

Tần Quân buồn bực. Hắn bỗng nhiên liên tưởng đến tối hôm qua lúc tiếp nhận truyền thừa thần thông, thình lình xuất hiện tiếng sấm. Hắn không khỏi thì thào tự nói:

- Lẽ nào truyền thừa thần thông cũng sẽ đưa tới thiên kiếp?

- Thần thông?

Đôi mắt đẹp của Thường Thiến Thiến trợn trừng, trong mắt đều là vẻ hiếu kỳ.

Đát Kỷ che miệng cười quyến rũ nói:

- Đúng vậy. Chỉ có điều công tử mới bằng chừng ấy tuổi, liền có thể lĩnh ngộ thần thông, thực sự không tầm thường!

Tần Quân bừng tỉnh, Thường Thiến Thiến lại càng hiếu kỳ đối với thần thông hơn.

- Được rồi. Dẫn ta đi gặp phụ thân nàng. Người nào làm, người ấy chịu.

Tần Quân vung tay áo nói. Nếu là do mình, hắn cũng không có ý định đùn đẩy. Dù sao hắn và Huyền Linh Tông không thù không oán. Hơn nữa hắn cũng có tiêu chuẩn đạo đức của mình.

Dù sao hắn cũng không có linh thạch có thể bồi thường!

Vua cũng thua thằng liều!

Thường Thiến Thiến nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Tần Quân thẳng thắn thừa nhận như vậy, khiến cho ấn tượng của nàng đối Tần Quân càng tốt tới, cách rơi vào tay giặc đã không xa.

Cứ như vậy, hai người Tần Quân cộng thêm một con chó đi theo Thường Thiến Thiến tiến về phía điện nghị sự của Huyền Linh Tông.

Dọc đường đi, đệ tử gặp phải đều lộ vẻ mặt phức tạp nhìn hắn. Trong đó có đố kị, có phần khó có thể tin nổi, cũng có cả sự hâm mộ.

- Hắn chính là người tối hôm qua gây ra thiên kiếp sao?

- Không thể nào đâu, quá trẻ tuổi!

- Thường Hạo sư huynh đã báo, chắc là hắn. Hiện nay Huyền Linh Tông cũng chỉ có hai người bọn họ là người ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.