Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1060: Chương 1060: Thánh Đế vào thành (2)




Tần Quân xoay người nhìn nam nhân áo lam, vẻ mặt quả nhiên là vậy:

- Viêm Hoàng!

Nam nhân áo lam trợn to mắt kinh ngạc nói:

- Thì ra ngươi chính là Tần Thánh Đế, vậy mà ta không nhận ra!

Khóe môi Tần Quân co giật, nếu không phải tên này bề ngoài ngây thơ vô tội thì hắn sẽ tin gã đang trào phúng mình.

Tần Quân ngoài cười nhưng trong không cười:

- Ha ha.

Tần Quân cất bước đi vào thành. Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn, Hình Thiên, Bồ Đề Tổ Sư, Kim Quang Thánh Mẫu theo sau.

Tần Quân để Dạ Đế lại Vô Tận Chi Hải, kèm theo nhiệm vụ.

Tuy Dạ Đế là cường giả Thái Ất Huyền Tiên cảnh nhưng cùng đi đến hội trăm hùng chỉ là cục nợ vướng víu.

Vào thành rồi Tần Quân cười nói:

- Không uổng là thành trì của Thiên Mệnh Đại Đế, rất có khí phái.

Tuyệt Thiên thành tuy là thành đá nhưng đa số lâu vũ làm bằng gỗ. Lầu cao ngói đỏ, phân tán rải rác, bầu trời trong xanh, khiến người sinh lòng hào hùng như có thể giơ tay chạm đến bầu trời.

Một sinh linh đi ngang qua hét lên:

- Tần Thánh Đế đến!

Sinh linh có thể vào Tuyệt Thiên thành đều không tầm thường, họ có hình vẽ hoặc phép thuật kính tượng của Tần Quân từ trước.

Nguyên con phố lập tức oanh động.

Tin tức như cơn lốc lan tràn toàn thành, dẫn đến càng lúc càng nhiều sinh linh tụ tập hướng cửa thành, náo nhiệt còn hơn lúc Cửu U Âm Đế đến.

Tuy thứ hạng hùng chủ của Tần Thánh Đế thấp hơn Cửu U Âm Đế, nhưng đại chiến hai giới Âm Dương kết thúc, Kiếm Chủ bị Hình Thiên đánh bại, người đời tự nhiên xếp Tần Thánh Đế cao hơn Cửu U Âm Đế.

Dù sao Kiếm Chủ và Cửu U Âm Đế đấu ngang ngửa, Hình Thiên hai búa đánh bại Kiếm Chủ, đồ ngốc cũng biết phép so sánh.

Sáu người Tần Quân tiếp tục đi bộ, sinh linh hai bên đường tò mò, kích động nhìn hắn. Các bóng người từ trên trời giáng xuống nóc nhà bên đường, mục đích là muốn ngắm Tần Thánh Đế.

Viêm Hoàng đi đằng sau bị lơ đẹp.

Viêm Hoàng cảm khái:

- Không uổng là Tần Thánh Đế.

Bộ dạng Viêm Hoàng chân chất không hợp chữ hoàng, đổi lại hùng chủ khác chắc đã ghen tỵ Tần Quân, nhưng gã thì cười vui.

Ba thuộc hạ sau lưng Viêm Hoàng đã thói quen, bọn họ không nói nhưng mắt nhìn Tần Quân.

Các sinh linh bàn tán rôm rả:

- Hắn là Tần Thánh Đế sao? Quả nhiên trẻ tuổi như trong truyền thuyết.

- Nhân tài đường đường, khí độ bất phàm!

- Đó là Tề Thiên Đại Thánh và Nhị Lang Thần? Có phải Hình Thiên là cái người cao to nhất không?

- Lão nhân kia là ai? Chẳng lẽ là Bồ Đề Tổ Sư?

- Thuộc hạ của Tần Thánh Đế nhìn là biết không dễ chọc.

Tần Quân nghe hết, khóe môi cong lên, không đáp lại.

Tần Quân muốn hiệu quả này, hắn muốn trong thời gian ngắn nhất khiến tất cả hùng chủ biết hắn đến.

Đế hoàng thật sự tới!

Rầm!

Một thân hình cao lớn từ trên trời giáng xuống trên con đường trước mặt nhóm Tần Quân, đập nền đất đá vụn bay lên.

Nam nhân mặc giáp đen, cao ba trượng, thân hình như người nhưng khuôn mặt giống lệ quỷ, mọc hai cây sừng hươu, toát ra khí thế hung tợn tựa như hung ma đến từ vực sâu.

Ma lạnh lùng hỏi:

- Ngươi chính là Tần Thánh Đế!?

Đôi mắt đỏ ngầu nhìn Tần Quân chằm chằm, hơi thở như núi lửa phun trào tạo áp lực vào hắn.

Một tu sĩ đứng trên nóc lầu kêu lên:

- Là hắn, Tằng Đọa Ma! Đại La Chí Tiên nổi tiếng lâu năm, tuy không phải hùng chủ nhưng thường làm việc cho các thế lực lớn!

Nghe tên Tằng Đọa Ma khiến nhiều sinh linh châu đầu ghé tai.

Tằng Đọa Ma rất nổi tiếng, đặc biệt trong thế lực lớn, miễn đưa đủ thù lao thì gã có thể làm bất cứ chuyện gì.

Kiếm Chủ, Hoa Nhất Kiếm, Nhiên Đăng, Hạn Bạt, Cửu U Âm Đế, Tư Mã Mộng Ma, Kỳ Lang Vương, Nạp Lan Tây, hùng chủ các thế lực lớn liên tiếp xuất hiện, bọn họ đứng trên nóc lâu quan sát Tần Quân.

Bị hàng ngàn ánh mắt nhìn chằm chằm sắc mặt Tần Quân như thường, dường như không cảm giác khí thế của Tằng Đọa Ma.

Tần Quân thốt ra một chữ lạnh băng:

- Biến.

Lôm côm từ đâu chui ra dám cản đường của hắn?

Sát ý trong mắt Tằng Đọa Ma càng đậm, giơ tay phải lên, một thanh loan đao thanh đồng nằm trong tay gã.

Vèo!

Một cây cột to màu vàng vụt qua bên cạnh Tần Quân với tốc độ siêu mau đụng vào ngực Tằng Đọa Ma, đẩy gã trượt tới cuối con phố.

Là Tôn Ngộ Không ra tay, Như Ý Kim Cô Bổng!

Rầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Tằng Đọa Ma đụng sập tường đá cách trăm thước, bụi bay mù mịt, nhiều sinh linh rung động.

Thô bạo vậy?

Tôn Ngộ Không một tay ôm Kim Cô Bổng, cười khinh miệt:

- Tạp nham cũng dám chặn đường? Bị ngu à?

Đại La Chí Tiên cảnh trung kỳ!

Đám sinh linh thầm líu lưỡi, một thuộc hạ của Tần Thánh Đế đã mạnh vậy sao?

Tần Quân hừ mũi đi tiếp, hắn cảm giác Tằng Đọa Ma chưa chết nhưng hắn vẫn cứ đi, không thèm để gã vào mắt.

Trong cát bụi truyền ra tiếng gầm giận dữ của Tằng Đọa Ma, khiến người tim đập nhanh:

- Grào grào!

Kỳ Lang Vương nhìn phía dưới, lẩm bẩm:

- Tằng Đọa Ma là Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ, dù là ta cũng e ngại ba phần, muốn giết hắn khó khăn biết bao.

Nạp Lan Tây không nói chuyện, biểu tình căng thẳng. Trước khi Tần Thánh Đế xuất thế thì truyền thuyết của Tằng Đọa Ma đã lưu truyền trong sáu điện ba địa, nghe nói gã ra tay chưa từng thất bại, muốn mời gã cũng phải trả thù lao đồng giá.

Kỳ Lang Vương tò mò thầm nghĩ:

- Là ai mời được Tằng Đọa Ma ra tay?

Các hùng chủ khác cũng suy đoán điều này.

Tằng Đọa Ma không bao giờ bỗng dưng tấn công ai.

Tiếng rống khiến người da đầu tê dại vang lên:

- Chết cho ta!

Tằng Đọa Ma cầm loan đao thanh đồng xông ra, lực lượng cường đại hất Kim Cô Bổng. Tôn Ngộ Không kịp lúc rút gậy về không thì đã quét trúng Tần Quân.

Khoảng cách trăm thước đối với cường giả Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ chỉ cách một bước.

Tằng Đọa Ma giơ cao loan đao thanh đồng muốn chém chết Tần Quân.

Tần Quân cảm giác trước mắt tối sầm, nhưng hắn không hốt hoảng chút nào, thậm chí sắc mặt không thay đổi, mắt không chớp, khóe môi vẫn nhếch cao.

Rầm!

Một nắm tay to vụt qua đỉnh đầu Tần Quân đấm trúng mặt Tằng Đọa Ma, máu bắn ra. Là Hình Thiên ra tay, gã đứng sau lưng Tần Quân, cánh tay phải giơ trên đầu hắn.

Tần Quân kẹt giữa Tằng Đọa Ma và Hình Thiên trông thật thấp bé, nhưng khí chất ung dung bình tĩnh khiến hình ảnh rung động thị giác rất lớn.

Chỉ tạm dừng một giây rồi Tằng Đọa Ma như mũi tên rời dây cung bay ra ngoài, bắn lên trời để lại vệt máu dài, chớp mắt biến mất khỏi tầm mắt các sinh linh, không rõ sống chết.

Tĩnh!

Nguyên con phố yên tĩnh lại, tất cả sinh linh rung động nhìn Hình Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.