Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 2517: Chương 2517: Thiên Đình cường thế (2)




- Thành thật trả lời vấn đề của bệ hạ, ngươi còn có thể có một chút hi vọng sống!

- Gia hỏa này chính là Càn Long Đại Đế, nhìn bộ dạng rất yếu a.

- Chậc chậc, ngươi không sợ sao?

- Có người nói gia hỏa này biết luyện hết thảy đan dược, thậm chí có thể luyện chế Thánh đan tăng cường Bất Hủ Thần lực, cũng không biết thực hư.

Đối mặt các Thần Ma trêu tức trào phúng, Càn Long Đại Đế thờ ơ, lẳng lặng nhìn Tần Quân

Tần Quân nhíu mày, mở miệng nói:

- Là ngươi?

Càn Long Đại Đế lại giống Càn Hoàng đế như đúc!

Càn Hoàng đế chính là cha đẻ của Tần Quân đời này, Đại Tần Thiên Đình ban đầu chính là từ Càn Nguyệt vương quốc biến thành, khi đó, Tần Quân chiến thắng trở về, biết được Càn Hoàng đế bị người tập sát, ngay cả gặp Càn Hoàng đế lần cuối cũng không kịp.

Cũng bởi vì Càn hoàng đế bỏ mình, Tần Quân mới danh chánh ngôn thuận ngồi lên bảo tọa Hoàng đế

Bây giờ thấy dáng dấp của Càn Long Đại Đế rất giống Càn Hoàng đế, hắn đột nhiên cảm giác được chuyện năm đó có chút kỳ quặc

Phảng phất như vì trợ giúp hắn đăng cơ, Càn Hoàng đế chỉ có chết đi vậy.

Nghe vậy, Càn Long Đại Đế hít sâu một hơi nói:

- Đã lâu không gặp.

Các Thần Ma đồng loạt nhìn về phía Tần Quân, biểu lộ ngạc nhiên, thậm chí có chút xấu hổ.

Tần Quân quen biết Càn Long Đại Đế?

Lý Nguyên Bá lúc trước trào phúng Càn Long Đại Đế nhiều nhất bắt đầu cầu khẩn, hi vọng Càn Long Đại Đế cùng Tần Quân quan hệ không sâu

- Thật là ngươi? Trẫm cần ngươi giải thích.

Tần Quân trầm giọng nói, hắn cũng không có bởi vì gặp lại Càn Hoàng đế mà kinh hỉ

Không đúng, hiện tại phải gọi hắn là Càn Long Đại Đế

Nhìn biểu lộ của Càn Long Đại Đế, nghĩ đến hắn đã sớm nhận ra Tần Quân, nhưng không có đứng ra ngăn cản chiến tranh, chắc chắn có ý nghĩ khác!

- Chuyển sang nơi khác nói chuyện đi!

Càn Long Đại Đế thở dài một tiếng, lúc này Tần Quân nhìn Lý Họa Hồn nháy mắt, Lý Họa Hồn hiểu ý, tay phải vung lên, mọi người liền biến mất

Phương xa, nam tử áo đen cũng hóa thành khói đen tiêu tán

Chiến tranh đến tận đây kết thúc

Nhưng chúng sinh hiểu, một hồi bão táp càng lớn chỉ vừa mở màn

Đế Đình không có khả năng nhẫn nhịn

- Nguyên Vị Diện thứ tám sắp loạn.

- Thiên Đình, Đế Đình, chậc chậc, đại chiến kế tiếp sợ rằng sẽ lay động toàn bộ Nguyên Vị Diện

- Càn Long Đại Đế bị bắt, Đế Đình tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Vị đại nhân vật kia của Đế Đình có thể xuất mã hay không?

- Hẳn sẽ không, hắn không phải một mực bế quan sao, giả sử hắn đi ra, Quỷ Thần Mưu, Nguyên Yêu Tông đều sẽ chấn động.

Các sinh linh bắt đầu rút lui, tin tức cũng từ trong miệng bọn hắn truyền khắp Nguyên Vị Diện thứ tám.

Trận chiến này ý nghĩa cực lớn, Thiên Đế đối mặt Đế Đình biểu hiện cường thế như vậy, dường như tuyên bố một tín hiệu cho các Thần Vực, Đế Đình cũng không phải vô địch

Bên kia…

Đám người Tần Quân đi tới một tinh cầu không người.

Nhìn Càn Long Đại Đế nằm dưới đất, Tần Quân mặt không thay đổi mở miệng nói:

- Nói đi!

- Nguyên Vị Diện mà các ngươi ở là Nguyên Vị Diện mới chính thống, năm đó ta chỉ là đệ tử chi thứ của Thiên Nguyên đế tộc, bị điều động đến Nguyên Vị Diện mới, đề phòng phá hư Nguyên Vị Diện mới, đại năng của Thiên Nguyên đế tộc để cho ta chuyển thế, cũng giao phó nhiệm vụ trọng đại, đó chính là bồi dưỡng ngươi.

- Tên của ngươi có hàm nghĩa đặc thù, cũng không phải ta đặt, mà là Thiên Nguyên đế tộc đặt, ngay cả mẫu thân của ngươi kỳ thật cũng chỉ là một đạo ảo ảnh.

- Ngươi quá mức hoàn khố, ta chỉ có thể hạ lệnh lưu đày ngươi, để cho ngươi chịu một ít đau khổ, cũng may ngươi không có khiến ta thất vọng, thành công quật khởi.

- Nguyên bản ta còn muốn ở cùng ngươi một thời gian, nhưng Thiên Nguyên đế tộc lệnh ta phải đi, không thể gặp mặt ngươi, ta chỉ có thể thiết kế sự kiện mình bị ám sát, nguyên thần trở lại Nguyên Vị Diện thứ tám.

- Mấy trăm vạn ức năm, ngươi rốt cục đi tới độ cao bây giờ.

Càn Long Đại Đế cảm khái, rất có cảm giác thương hải tang điền

Mấy trăm vạn ức năm!

Tần Quân trợn to hai mắt, Thần Ma khác cũng hai mặt nhìn nhau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.