Trong các ngọn núi cao vạn trượng, cung điện quỳnh lâu rải rác, hình ảnh tựa như cảnh tiên, duy mỹ bao la hùng vĩ.
Tiếng cầm đẹp tuyệt quanh quẩn trong dãy núi khiến người mê say.
Một thiếu nữ xinh đẹp cầm quyển trục đọc lên:
- Hùng Chủ bảng, hạng nhất vẫn là Đại Đế, mười hạng đầu không biến động. Yêu Hoàng lên đến hạng hai mươi ba, thế tới rào rạt. Đáng giá nhắc tới là Như Lai vọt lên hạng bốn mươi chín.
Trước mặt thiếu nữ là một nam nhân đang đánh đàn.
Nam nhân khuôn mặt điển trai, mặc áo dài đỏ máu, đôi tay như bạch ngọc lướt trên dây đàn, tóc dài nhẹ nhàng bay theo gió, tựa như bức tranh đẹp vĩnh viễn lưu truyền.
Nam nhân áo đỏ khẽ hỏi:
- Yêu Hoàng không tệ, sớm muộn gì sẽ vào mười hàng đầu, còn Như Lai có lai lịch gì?
Nam nhân hơi thở yếu ớt, cảm giác như thư sinh yếu đuối, nhưng nói ra thân phận của y sẽ hù chết người.
Cường giả mạnh nhất đương thời, Thiên Mệnh Đại Đế!
Trong mỗi bảng xếp hạng của Mệnh Cơ các thì Hùng Chủ bảng nặng ký nhất. Người không có tu vi Thái Ất cảnh thì không có cả tư cách mua Hùng Chủ bảng, người lọt vào bảng thì Mệnh Cơ các sẽ phái người đích thân tặng cho Hùng Chủ bảng.
Thời gian đổi mới Hùng Chủ bảng không quy luật, có lúc một năm đổi một lần, hoặc một tháng thay đổi, tùy lúc đó có xảy ra chuyện gì lớn không.
Thiếu nữ nói nhỏ, mắt tràn đầy tò mò:
- Nghe nói Như Lai đánh bại phân thân của Yêu Tổ.
Nhân vật đương thời có thể lọt vào pháp nhãn của chủ nhân nàng rất ít, Yêu Tổ miễn cưỡng tính một người. Yêu Tổ chỉ có một phân thân, luyện tinh không luyện nhiều. Phân thân đó có sức chiến đấu bằng một phần ba bản gốc.
Khóe môi Thiên Mệnh Đại Đế cong lên không đáp lại thiếu nữ, lo tập trung đánh đàn.
Thật lâu sau Thiên Mệnh Đại Đế chậm rãi nói:
- Như Lai không đáng nhắc tới, có thể chú ý Yêu Hoàng nhiều hơn.
Nói xong Thiên Mệnh Đại Đế ngừng đánh đàn, ngước đầu nhìn lên trời thì thào:
- Bầu trời này chướng mắt quá, đã đến lúc phá nó. Nhân tộc không phải chim trong lồng.
***
Nam Vực Thiên Thế Giới.
Du Phượng Hoàng cầm một quyển trục đi vào ngự hoa viên, cười nói với Tần Quân đang tu luyện:
- Bệ hạ, đây là Hùng Chủ bảng mà Mệnh Cơ các đưa tới.
Mệnh Cơ các của Nam Vực đã thành công liên lạc với tổng đà, tuy Thiên Đình Đại Tần không nổi tiếng bằng Như Lai, nhưng Mệnh Cơ các là tổ chức tình báo lớn nhất trên đời, Tần Quân chen chân vào năm trăm hàng đầu Hùng Chủ bảng nên Mệnh Cơ các tự nhiên chú ý đến hắn.
Tần Quân ngồi khoanh chân trên tảng đá to mở mắt ra, đã qua ba ngày từ trận đại chiến của Tây Vực, khắp nơi bàn tán về Như Lai.
Như Lai xem như một trận chiến nổi tiếng, danh truyền toàn thiên hạ. Tần Quân thầm cảm thán đây chính là thực lực cách biệt.
Tuy Thiên Đình Đại Tần và Thần Điện mấy lần đụng độ nhưng trong mắt thế lực lớn thì chỉ là trò vặt.
Tần Quân giơ tay lên chộp hư không, Hùng Chủ bảng rơi vào tay hắn.
Tần Quân hỏi:
- Tổng đà Mệnh Cơ các không phát hiện mối quan hệ của Đại Tần và Mệnh Cơ các Nam Vực đúng không?
Mệnh Cơ các tuy không vào sáu điện ba địa nhưng thực lực tuyệt đối khủng bố, bởi vì nó có nhân mạch số một đương thời, không ai dám đối địch với nó.
Du Phượng Hoàng lắc đầu cười nói:
- Không thể nào! Giao dịch giữa chúng ta và Mệnh Cơ các rất bình thường, trừ phi các chủ Nam Vực tự nói ra không thì chẳng ai đoán được.
Tần Quân gật đầu, mở Hùng Chủ bảng ra xem.
Du Phượng Hoàng không quấy rầy Tần Quân, xoay người rời đi.
Tần Quân dùng thần thức xem nửa canh giờ sau đó khép quyển trục lại.
Một ngàn hùng chủ kinh thế, tuy chỉ vài nét bút ghi lại chiến tích của họ nhưng khiến Tần Quân cảm thấy vô cùng đặc sắc.
Đây là lần đầu tiên Tần Quân xem Hùng Chủ bảng, lúc trước hắn chỉ nghe Hắc Điệp Tiên Tử nói. Bởi vậy Tần Quân cố ý liên lạc với Mệnh Cơ các Nam Vực, lần này Mệnh Cơ các miễn phí tặng làm thỏa mãn lòng hư vinh của hắn một chút. Dù sao Hùng Chủ bảng là tổng đà Mệnh Cơ các phái phát cho, rất có mặt mũi.
Cảm thán qua đi nét mặt Tần Quân bất đắc dĩ nói:
- Không ngờ đúng là hắn . . .
Tần Quân đã sớm đoán Như Lai sẽ tăng lên năm mươi hàng đầu, nhưng có một người khác khiến hắn lên tăng xông hơn.
Hạng hai mươi ba trong Hùng Chủ bảng, Đông Hoàng Thái Nhất, danh hiệu Yêu Hoàng.
Năm vị Thần Ma giáng lâm trước đã hoàn toàn lộ mặt: Pháp Hải, Tiểu Ly, Ngưu Ma Vương, Như Lai, Đông Hoàng Thái Nhất.
Tần Quân cười chua chát.
Bà nội nó, hệ thống cố tình phá rối đây mà! Ba người sau quá gai góc, đầu tràn đầy dã tâm, đặc biệt là Đông Hoàng Thái Nhất.
Trong thiên địa này ai trấn được Đông Hoàng Thái Nhất?
Hùng Chủ bảng miêu tả Đông Hoàng Thái Nhất là: Mười bảy năm trước bỗng nhiên xuất thế, chưa từng thua trận nào.
Tiếng hệ thống bỗng vang lên:
- Hy vọng túc chủ chỉnh sửa lại một quan niệm, hệ thống triệu hoán ra Thần Ma không phải ảo ảnh, bản thân Thần Ma thật sự tồn tại, không phải hệ thống cố ý thả ra quấy rối!
Ngữ điệu cúa hệ thống đầy bất mãn, làm khóe môi Tần Quân co giật.
Bây giờ Tần Quân đang suy xét chuyện bồi dưỡng Bạch Trạch, Lục Kim Ô. Hai Thần Ma này đều có quan hệ với Đông Hoàng Thái Nhất, lỡ phản chiến thì sao?
Nhất là Bạch Trạch, tác dụng của nàng rất lớn, không thả đi được!
May mắn tạm thời Đông Hoàng Thái Nhất cách hắn rất xa, thế lực hoàn toàn không cùng đẳng cấp. Đông Hoàng Thái Nhất đã bắt đầu trùng kích sáu điện ba địa, Thiên Đình Đại Tần không lọt vào mắt gã, tạm không cần lo.
Trừ Đông Hoàng Thái Nhất ra Tần Quân đặc biệt chú ý mười hạng đầu Hùng Chủ bảng.
Hạng nhất, Thiên Mệnh Đại Đế, tuyệt thế vô song, điện chủ Thiên Mệnh điện.
Hạng hai, Cửu U Âm Đế, khống chế Âm phủ, bá chủ Cửu U Chi Địa.
Hạng ba, Viêm Hoàng, lửa cháy ngập trời, chủ Phần Khư.
Hạng bốn, Kiếm Chủ, tôn chủ kiếm đạo, càn quét thiên hạ.
Hạng năm, Tử Trọng Sinh, Cái Thế Thi Vương, điện chủ Thi Hoàng Điện.
Hạng sáu, Tư Mã Mộng Ma, Tử Vi Quỷ Vương, rong ruổi hai giới Âm Dương.
Hạng bảy, Hải Vực Vương, hùng chủ Vô Tận Chi Hải, điện chủ Hải Cực Điện.
Hạng tám, Yêu Tổ, lãnh tụ yêu tộc, danh chấn xưa và nay, chủ Yêu Khư.
Hạng chín, Cơ Như Ý, đứng đầu gia tộc cổ xưa, hoành bá một phương.
Hạng mười, Kỳ Lang Vương, thú kỳ chủng thượng cổ, ngao khiếu đại địa.
Tần Quân nhớ kỹ những cái tên, không ngờ Yêu Tổ chỉ xếp đến hạng tám.
Đáng giá nhắc tới là Hùng Chủ bảng không đánh dấu tu vi của các vị hùng chủ, có lẽ chừa chút mặt mũi cho họ. Nếu bị lộ tu vi và bản lĩnh thì tăng thêm một phần nguy hiểm.