Thái Thượng Lão Quân vội hỏi binh sĩ báo tin:
- Độ Ác vẫn chưa trở về sao?
Như Lai có tu vi Hiển Thánh cảnh trung kỳ, là sức chiến đấu lớn nhất đối phó Hỗn Độn Ma Thai. Nay Như Lai chưa về mà Hỗn Độn Ma Thai đã giết tới, đúng là tin dữ.
Binh sĩ báo tin run giọng nói:
- Vẫn chưa . . .
Nghe Hỗn Độn Ma Thai giết tới binh sĩ này sợ đến hồn vía lên mây.
Hoa Phi đứng bật dậy quát to:
- Việc này không nên chậm trễ, chuẩn bị khai chiến đi!
Đám thiên kiêu đứng bên cạnh quát to đáp lại, không chút sợ hãi.
Thiên kiêu đều có ngạo khí, bọn họ tụ tập một chỗ tất nhiên không sợ Hỗn Độn Ma Thai.
Nhiên Đăng gật đầu, đoàn người bước nhanh ra đại điện.
Hai pho tượng Hư Không Lang Ma trong Nhan Vương thành sống lại, ngửa đầu gầm rống chấn nhiếp trời sao:
- Grào!
Các bạch hồn bay ra khỏi thành, tùy thời chuẩn bị khai chiến.
Các cường giả Lục Nhĩ Mi Hầu, Chân Võ Đại Đế, Vô Chi Kỳ, Dương Nhâm, Lưu Trầm Hương, Dương Thiền bay tới tường thành, không khí túc sát tràn ngập trong Nhan Vương thành.
Vèo!
Tóc đỏ bay bay, Hỗn Độn Ma Thai như lệ ma bay nhanh tới, tốc độ siêu mau dấy lên từng đợt gió linh khí thế không thể đỡ.
Chốc lát sau Hỗn Độn Ma Thai đã thấy đường nét Nhan Vương thành, đôi mắt đỏ trợn to, sát khí âm trầm ngưng tụ thành thực chất sắp bắn ra ngoài.
Hỗn Độn Ma Thai nghiến răng cười dữ tợn khiến người rét run:
- Nhan Vương Điện! Ta là tồn tại mạnh nhất, ai dám ngăn ta đều đáng chết!
Giờ phút này Hỗn Độn Ma Thai trông như thiếu niên mười lăm, sáu tuổi, tư duy dần hình thành, không giống lúc trước chỉ biết lấp đầy bụng.
Bị Nhan Vương Điện phục kích nhiều lần nên Hỗn Độn Ma Thai ghi hận, vì thế lần này mang theo sát ý ngập trời xông tới. Diệt Nhan Vương thành rồi không ai ngăn cản Hỗn Độn Ma Thai ăn Mậu Lam tinh vực nữa.
Hỗn Độn Ma Thai muốn thỏa thuê hưởng thụ bữa tiệc Thao Thiết này!
Cùng lúc đó, tất cả sinh linh trong Nhan Vương thành cảm giác lạnh sống lưng. Đám sinh linh đứng trên tường thành đã thấy bóng dáng Hỗn Độn Ma Thai.
Bọn họ thảo luận sôi nổi:
- Tới rồi!
- Hôm nay phải trừ bỏ tà ma đó!
- Hừ! Dám xông vào Nhan Vương thành chúng ta, đúng là muốn chết!
- Chúng ta có thể chiến thắng hắn sao?
- Không thể cũng phải được!
Thái Thượng Lão Quân, Nhiên Đăng, Hoa Phi mang theo các cường giả bay lên tường thành. Hai Hư Không Lang Ma cao vạn trượng ngửa đầu gầm rống, tiếng gầm gừ của chúng nó vào lúc này có thể ủng hộ sĩ khí.
Nhiên Đăng lấy Càn Khôn Thước ra, lèm bèm chửi rủa:
- Hôm nay phải đánh chết nghiệt súc này!
Nói xong Nhiên Đăng dẫn đầu bay hướng Hỗn Độn Ma Thai.
Hỗn Độn Ma Thai có ngàn loại thần thông bản mệnh, bao gồm thần thông không gian. Nếu để Hỗn Độn Ma Thai áp sát Nhan Vương thành thì rất dễ lẻn vào trong thành, khi đó sẽ có gió tanh mưa máu.
Thiên kiêu thứ tám Hoa Phi cũng hành động, tay phải lấy ra cây quạt, mặt quạt in hoa hồng hơi yêu diễm.
Hoa Phi hành động, mấy chục thiên kiêu sau lưng gã cũng xông lên.
Có thể trở thành thiên kiêu thì tu vi thấp nhất cũng tới Nhập Thánh cảnh, mấy chục Nhập Thánh cùng hành động đồ sộ biết bao.
Khí thế tụ tập lại đủ đảo điên hết thảy.
Hỗn Độn Ma Thai nhìn thấy Nhiên Đăng thì phát cuồng:
- Lại là ngươi!
Trước khi Hỗn Độn Ma Thai đột phá Hiển Thánh cảnh bị Nhiên Đăng rượt theo đánh, ký ức thê thảm đó bị nó xem là sỉ nhục.
Bùm!
Hỗn Độn Ma Thai tăng vọt tốc độ, tiếng không khí nổ vang, tay trái toát ra lửa cháy, tay phải bám băng sương, mái tóc đỏ hóa thành kim thép.
Chớp mắt Hỗn Độn Ma Thai vượt qua mấy ngàn vạn dặm đến trước mặt Nhiên Đăng.
Con ngươi Nhiên Đăng co rút vội vung Càn Khôn Thước ném tới.
Hỗn Độn Ma Thai đột phá Hiển Thánh cảnh nên cảnh giới ngang bằng Nhiên Đăng, nhưng thần thông thiên biến, sức chiến đấu tuyệt đối nghiền áp lão, dù lão cầm Càn Khôn Thước.
Hỗn Độn Ma Thai như thuấn di xuất hiện sau lưng Nhiên Đăng, hai đấm đánh ra hỏa thành hỏa long, băng long gầm rống lao lên.
Nhiên Đăng không kịp né bị đánh trúng lưng hộc máu bay ra ức vạn dặm, suýt nổ banh xác.
Sau khi đột phá Hiển Thánh cảnh sức chiến đấu của Hỗn Độn Ma Thai nhanh chóng tăng trưởng, mạnh đến khó tin.
Mấy chục thiên kiêu nhóm Hoa Phi thấy Nhiên Đăng thua trận trong một giây thì khùng lên bao vây Hỗn Độn Ma Thai:
- Muốn chết!
Thái Thượng Lão Quân cau mày đứng trên tường thành, lão không ngờ Nhiên Đăng thua nhanh vậy.
Mấy tháng trước Hỗn Độn Ma Thai còn bị Nhiên Đăng treo lên đánh.
Giờ khắc này Thái Thượng Lão Quân sâu sắc hiểu được điểm khủng bố của Hỗn Độn Ma Thai.
Thái Thượng Lão Quân xanh mặt thầm nghĩ:
- Nếu bệ hạ còn chưa đến thì rắc rối to.
Thái Thượng Lão Quân cao giọng quát:
- Thăng trận!
Đối mặt Hỗn Độn Ma Thai mạnh như vậy phải dùng pháp trận, không thì sinh linh cả thành sẽ gặp nguy hiểm.
Mấy chục thiên kiêu bày ra thần thông vây công Hỗn Độn Ma Thai, bối cảnh của họ cứng cựa, cầm pháp bảo toàn là phẩm cấp siêu cao, hầu như không ai có pháp bảo thấp hơn tiên thiên chí bảo.
Trong một chốc Hỗn Độn Ma Thai không thể chấm dứt chiến đấu ngay.
Nhiên Đăng rất nhanh cầm Càn Khôn Thước giết trở về, lão tham gia làm giảm mạnh áp lực cho mấy chục thiên kiêu.
Lý Tư đã sai người truyền tin.
Liên minh kháng ma khác miễn không ngốc thì sẽ tiến đến chi viện. Nếu Nhan Vương Điện bị diệt sạch, các liên minh càng khó giết Hỗn Độn Ma Thai hơn.
Mặc dù âm thầm cạnh tranh nhau nhưng nếu không giết chết Hỗn Độn Ma Thai thì liên minh mất đi ý nghĩa.
Tịn tức truyền rất nhanh, Mậu Lam tinh vực lại chấn động.
- Hỗn Độn Ma Thai tìm Nhan Vương Điện báo thù?
- Xem ra nghiệt súc này tiến hóa linh trí.
- Nhan Vương Điện tụ tập mấy chục thiên kiêu, nếu bọn họ cũng chết hết thì liên minh khác rất khó chống lại Hỗn Độn Ma Thai.
- Đi, đi chi viện Nhan Vương Điện!
- Hỗn Độn Ma Thai diệt tông tộc của ta, thù này không báo thề không làm người!
Người nghe đều lòng căm hờn, đa số sinh linh có thân bằng bạn tốt bị Hỗn Độn Ma Thai ăn, nên họ vừa nghe tin liền bay hướng Nhan Vương thành.
Bốn người Tần Quân đang bay cũng nghe các sinh linh dọc đường đi thảo luận.
Tần Quân vội ra lệnh:
- Phục Hy, tăng tốc độ!
Hỗn Độn Ma Thai đột phá Hiển Thánh cảnh giết hướng Nhan Vương thành, tám chín phần mười Nhan Vương thành không ngăn nổi. Tần Quân đã nghe tin Như Lai bị Hỗn Độn Ma Thai đánh bại, nguyên Nhan Vương thành chỉ có hai Hiển Thánh, người mạnh nhất là Như Lai.
Phục Hy trầm giọng nói:
- Rõ!
Hà Đồ tăng tốc độ, Tiểu Lăng Mệnh hết hồn khóc toáng lên.
Trước Nhan Vương thành, đại chiến cuốn sạch phạm vi mấy trăm vạn dặm.