Đế Tuấn nhìn Đông Hoàng Thái Nhất nghiến răng nghiến lợi đầu cứng như đá, gã mắng xối xả:
- Ngu xuẩn! Ngươi tựu không thể buông xuống cao ngạo kiếp trước sao? Kiếp này đã khác rồi, nếu ngươi cứ tiếp tục cố chấp thì vi huynh làm sao cứu ngươi?
Đế Tuấn không thể nào phản bội Tần Quân vì Đông Hoàng Thái Nhất, huống chi Lục Kim Ô nhi tử của gã hiệu lực cho Tần Quân. Theo xu thế phát triển của Tần Quân thì ba ngàn đại thế giới sớm muộn gì sẽ rơi tay hắn, đắc tội hắn tương đương với sau này không có đất dung thân.
Lòng Đông Hoàng Thái Nhất tràn ngập tức giận và khuất nhục, sao có thể nghe Đế Tuấn khuyên?
Đông Hoàng Thái Nhất hú dài, Thái Dương Chân Hỏa cháy hừng hực, khí thế dâng cao.
Nhập Thánh cảnh viên mãn!
Sau khi Đông Hoàng Thái Nhất rời khỏi thiên ngoại thì đi khắp nơi hấp thu thái dương chi hỏa của Thái Dương Tinh, khiến tu vi tăng vọt đã đến Nhập Thánh cảnh viên mãn.
Nhưng so với Đế Tuấn Hiển Thánh cảnh viên mãn thì vẫn không đáng gì.
Doong!
Ảo ảnh chuông vàng hiện ra từ người Đông Hoàng Thái Nhất, nó nhanh chóng trướng lớn đụng nát tất cả sao băng xung quanh.
Sắc mặt Đế Tuấn không thay đổi, hừ lạnh một tiếng:
- Hỗn Độn Chung, tu vi hiện giờ của ngươi có thể khống chế nó sao? Trừ phòng ngự ra có tác dụng gì?
Đông Hoàng Thái Nhất chửi ầm lên:
- Còn tốt hơn Hà Đồ Lạc Thư của ngươi rơi vào tay Phục Hy!
Đế Tuấn giơ cao hai tay, Hà Đồ Lạc Thư lơ lửng trong lòng bàn tay gã kéo linh khí xung quanh.
Cơ mặt Đông Hoàng Thái Nhất cứng ngắc.
Tại sao Hà Đồ Lạc Thư rơi vào tay Đế Tuấn?
Đông Hoàng Thái Nhất chợt đoán ra cái gì, mặt dữ tợn hỏi:
- Tần Thiên Đế dùng cái này thu mua ngươi?
Đông Hoàng Thái Nhất tức giận run bần bật, kéo theo ảo ảnh chuông vàng đụng vào Đế Tuấn.
Đế Tuấn cất Hà Đồ Lạc Thư, tay phải vỗ chưởng:
- Không biết tự lượng sức mình!
Đối phó Đông Hoàng Thái Nhất Nhập Thánh cảnh viên mãn không cần Đế Tuấn sử dụng Hà Đồ Lạc Thư.
***
Cân đẩu vân rong ruổi trời sao, đã mười ngày từ khi Tần Quân rời khỏi đạo tràng thần thoại.
Bọn họ cách Huyền Trì ngày càng gần, đặc điểm rõ ràng nhất là dọc đường bay gặp ngày càng nhiều sinh linh, đi qua hành tinh hầu như bị bá chiếm, hơi thở mạnh mẽ lộ ra ngoài biểu thị chủ quyền công khai.
Vẻ mặt Tôn Ngộ Không hưng phấn nhìn đằng trước:
- Chậc chậc, thật nhiều thiên tài muốn đi vào Thánh Môn.
Đến nơi này ngôi sao càng dày đặc, đằng trước có dải sáng chiếu rọi, chắc là Huyền Trì.
Lý Nguyên Bá gật gù, gã cảm nhận được hơi thở chiến đấu.
Bùm!
Đằng trước chợt truyền đến tiếng nổ inh ỏi, hai bóng người đan xen xuyên qua, không ngừng trướng lớn, tu vi từ Đại La Thủy Tiên cảnh trung kỳ trở lên. Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá thầm giật mình nhìn, không ngờ tình cờ đụng phải Đại La Thủy Tiên đang đánh nhau.
Tần Quân nhắm mắt lại, thờ ơ nói:
- Chắc vào Huyền Trì không dễ vậy.
Bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu có mấy ngàn thiên tài cộng thêm thế lực khác đề cử, số lượng thiên tài đã đến mức siêu khủng, Thánh Môn không thể nào thu nhiều thiên tài như thế vào.
Ở đây hầu như tụ tập hết thiên tài đỉnh cao trong vũ trụ.
Lý Nguyên Bá nhe răng cười nói:
- Tốt nhất là tỷ thí một phen đi!
Vẻ ngoài Lý Nguyên Bá như ma ốm nhưng tính cách cuồng chiến đấu.
Tần Quân cười cười.
Bọn họ sắp đi gặp Cừu Vô Dục sứ giả Thánh Môn, nếu có sứ giả Thánh Môn dẫn đường thì bọn họ càng tiện vào Thánh Môn hơn.
Cừu Vô Dục bị Vạn Kiếp Ngự Trùng khống chế nên Tần Quân không lo lão sẽ dùng quỷ kế gì.
Bọn họ liên tiếp gặp thiên tài đánh nhau, làm không khí quanh Huyền Trì hết sức căng thẳng.
***
Thiên kiêu thứ hai Diệp Nam Phong, thiên kiêu thứ ba Tư Không Tinh Tuyền chậm rãi đáp xuống một hành tinh hoang phế hình dạng như mặt trăng tròn.
Trước mặt hai người là Đế Thiên Vô và thiên kiêu thứ bốn Khôn Khúc ngồi xếp bằng trên mặt đất tu luyện.
Cảm nhận hơi thở của Diệp Nam Phong, Tư Không Tinh Tuyền, Đế Thiên Vô và Khôn Khúc cùng mở mắt ra.
Khôn Khúc nheo mắt cảnh giác:
- Diệp Nam Phong . . . Tư Không Tinh Tuyền . . .
Mặt Đế Thiên Vô không biểu tình khẽ hỏi:
- Không biết vì sao hai vị đến đây?
Khóe mắt Đế Thiên Vô âm thầm liếc qua Tư Không Tinh Tuyền, khó ai phát hiện ra.
Diệp Nam Phong khàn giọng nói:
- Lại đây tâm sự thôi, các ngươi biết Tiêu Như Thủy đã đột phá Hiển Thánh cảnh chưa?
Tiêu Như Thủy!
Nghe cái tên này Đế Thiên Vô, Khôn Khúc cùng biến sắc mặt.
Người này là thiên kiêu số một hiện nay.
Khi vũ trụ truyền tụng Đế Thiên Vô là trăm vạn năm khó gặp một lần, cái tên thiên kiêu số một trở nên bí ẩn hơn.
Đế Thiên Vô rất yêu nghiệt, trăm vạn năm khó có một, nhưng so với Tiêu Như Thủy thì gã còn quá trẻ tuổi.
Người trong tốp mười bảng Thiên Kiêu mới biết sự khủng bố của Tiêu Như Thủy.
Thiên phú của Tiêu Như Thủy không kém hơn Đế Thiên Vô, nhưng vì y rất điệu thấp, bế quan quanh năm hoặc tôi luyện ở rìa vũ trụ nên không nổi như cồn giống Đế Thiên Vô.
Đáng giá nhắc tới là Tiêu Như Thủy đã bá chiếm bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu bốn vạn năm.
Tư Không Tinh Tuyền nhẹ giọng nói:
- Nghe nói lần này Tiêu Như Thủy cũng đến.
Sắc mặt Đế Thiên Vô, Khôn Khúc càng tái mét.
Có mặt Tiêu Như Thủy thì mũi nhọn của bọn họ sẽ bị chặn lại đôi chút.
Đặc biệt khi Tiêu Như Thủy đã đột phá Hiển Thánh cảnh, chen chân vào hàng cường giả tuyệt thế trong vũ trụ.
Khôn Khúc hít sâu, nói:
- Đến thì đến, với thiên phú của hắn đi vào Thánh Môn thì sẽ lại là một Dương Bắc Minh.
Nhắc tới Tiêu Như Thủy khiến khuôn mặt Khôn Khúc tràn đầy bất đắc dĩ.
Trong thiên kiêu đương thời Khôn Khúc chỉ tâm phục khẩu phục Tiêu Như Thủy.
Tiêu Như Thủy sắp đến làm Đế Thiên Vô, Khôn Khúc hết hứng tu luyện.
Diệp Nam Phong, Tư Không Tinh Tuyền ngồi xuống đất, cùng chờ Huyền Trì mở ra.
Tư Không Tinh Tuyền ngồi xuống bên trái Đế Thiên Vô, hỏi nhỏ:
- Nghe nói Thần Hoàng tức giận?
Đế Thiên Vô hơi cúi đầu:
- Ừm, hơi thất vọng với ta.
Tư Không Tinh Tuyền nhỏ nhẹ an ủi:
- Thần Hoàng ở rìa vũ trụ lâu năm hiếm khi bỏ ra thời gian bồi dưỡng một đệ tử, Thần Hoàng thất vọng với ngươi tức là rất xem trọng ngươi, đừng nản lòng.
Thần Hoàng không nổi tiếng trong vũ trụ, cường giả có địa vị nhất định mới hỏi thăm được chút tư liệu về gã. Thần Hoàng như cấm kỵ, giống Thánh Môn lúc trước không ai biết.
Đế Thiên Vô hít sâu, ánh mắt kiên định nói:
- Yên tâm, ta sẽ cố gắng, mục tiêu của ta là vượt qua Thần Hoàng!
Nói đến đây mắt Đế Thiên Vô tràn ngập đấu chí như có lửa cháy.
Tư Không Tinh Tuyền mỉm cười, xinh đẹp mà đoan trang.
Khôn Khúc, Diệp Nam Phong nhắm mắt như không thấy cảnh này.