Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 906: Chương 906: Thiết giáp Chiến Thần




Như Lai từng nói đẳng cấp cảnh giới, Đại La Chí Tiên cảnh là cao cấp nhất. Như Lai nói thành tựu Đại La Chí Tiên là có thể làm Phật Tổ.

Một Bồ Tát thận trọng đề nghị:

- Hay thừa dịp bây giờ tấn công Thiên Đình Đại Tần đi?

Một Bồ Tát khác phủ định:

- Thực lực tổng thể của Tây Vực cách biệt quá lớn với Thiên Đình Đại Tần. Thiên Đình Đại Tần có Nam Vực, Nam Tận Hải, khống chế đại quân hai tộc nhân, yêu, binh lực mạnh, phải có sức cấp điện mới trấn áp được.

Cấp điện!

Mọi người lặng im, vì mới trước đó Tần Thánh Đế trấn áp Minh Vương điện, vô song cõi đời.

Lúc trước Nhiên Đăng đại chiến Như Lai còn rõ ràng trước mắt bọn họ, lần đầu thấy Phật Tổ bị thương nặng vậy, bọn họ biết trong thời gian ngắn Phật Tổ khó thể bùng nổ tất cả sức chiến đấu.

Một La Hán đề nghị:

- Hay chúng ta đánh chiếm các vực xung quanh trước, chiêu binh mãi mã nhanh.

Lấy chiến dưỡng chiến là cách nhanh nhất, để Tây Vực phát triển bình thường thì không theo kịp bước chân Thiên Đình Đại Tần.

Như Lai nheo mắt lại, nhẹ giọng nói:

- Đây là một ý kiến hay, để Ngộ Không đi chinh chiến bát phương thì không ai địch lại.

Ác Tàng nhắc nhở:

- Có khi nào hắn bị Thiên Đình Đại Tần cướp đi không?

Thiên Đình Đại Tần vì cứu Tôn Ngộ Không đã phái hai Đại La Chí Tiên đến, lúc ấy Ác Tàng sợ suýt ướt quần. May mắn đầu phục Như Lai, không thì Ác Tàng chẳng biết mình sẽ chết như thế nào.

Như Lai chậm rãi trả lời:

- Không, thực lực của Ngộ Không rất mạnh, cộng thêm nó thần thông quảng đạo muốn trốn rất dễ. Cùng lắm ta đích thân trợ giúp, các ngươi chỉ cần tiến công các vực xung quanh là được.

Mọi người cùng gật đầu nói:

- Thiện!

Cứ thế Tây Vực bắt đầu điều động quân đội chinh chiến các vực gần mình. Tôn Ngộ Không mặc giáp sắt trùm kín mít trở thành trường thương của Tây Vực, những nơi đi qua không ai cản nổi.

Bảy ngày qua mau.

Tần Quân mới hấp thu dược liệu xong, đang luyện tập Đại Chu Thiên Chưởng, vung chưởng tiêu hóa linh lực trong kỳ kinh bát mạch.

Tần Quân cảm giác cách ngày đột phá Bất Diệt Thánh Thân đệ ngũ trọng Pháp Thiên Tượng Địa đã không xa.

Nhờ vào huyết mạch Cực Viêm Ma Thần nên thiên phú thể tu của Tần Quân hơn người một bậc, cộng thêm tính cứng cỏi giúp hắn tiến bộ siêu mau.

Đừng thấy Tần Quân luôn dựa vào dược liệu tu luyện, trong quá trình tôi thể cực kỳ đau đớn nhưng hắn cứ kiên trì, người bình thường khó làm được. Tần Quân cách đột phá Kim Tiên cảnh ngày càng gần.

Cơ Vĩnh Sinh khen:

- Bộ công pháp tôi luyện thân thể của ngươi rất khó lường, trong pháp tu bỏ xa những công pháp khác mấy con phố.

Tần Quân hơi bĩu môi, ngươi muốn cảm thán bao nhiêu lần nữa đây? Đó là siêu công pháp giá một ngàn ức điểm danh khí, còn cần ngươi tâng bốc sao!

Tần Quân rất là vênh váo. Hắn nghĩ đến ba chữ điểm danh khí làm hệ thống tự động che chắn Cơ Vĩnh Sinh, y thầm bực mình vì sao lại không cảm giác được bên ngoài?

Vô số cánh hoa lá rụng bay theo chưởng thế của Tần Quân, hình ảnh rất đẹp. Bàn tay phải của Tần Quân vạch một vòng chu thiên rồi vỗ lên trời, pháp lực ngưng tụ thành bàn tay to che trời nhanh chóng bay lên, cực kỳ đồ sộ, nguyên Thánh thành đều nhìn thấy.

Dân chúng, tu sĩ Thánh thành đã thói quen, chỉ những người lần đầu tiên tới Thánh thành là kinh ngạc.

Tỳ Bà bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Tần Quân:

- Bệ hạ, Lưu Bá Ôn cầu kiến!

Dù là đại thần nhất phẩm cũng không được tự tiện ra vào ngự hoa viên, phải chờ ngoài cổng lớn.

Tần Quân gật đầu, nhẹ giọng nói:

- Cho vào đi.

Đại Chu Thiên Chưởng như máy gian lận, đánh vào người kẻ địch có thể hấp thu pháp lực từ địch, là đại sát khí trong chiến tranh giúp Tần Quân chiến đấu mãi không ngừng, chẳng sợ kiệt sức.

Tuy hiện tại Tần Quân không dùng được nhưng có ngày chắc chắn sẽ cần dùng nó, nên hắn phải tu luyện khắc khổ chờ ngày tỏa sáng.

Chốc lát sau Lưu Bá Ôn đến trước mặt Tần Quân.

Lưu Bá Ôn lạy dài hành lễ, sốt ruột nói:

- Bệ hạ, ma đạo Nam Vực xuất hiện một tòa Tiên Mộ, ta đã sai người phong tỏa tin tức, không truyền ra Nam Vực.

Tiên Mộ?

Tần Quân chau mày, Trung Hoang xuất hiện Thần Mộ tức là U Vương thành cũ, đã bị hắn chiếm lĩnh.

Đoạn thời gian trước Hắc Điệp Tiên Tử từng nhắc nhở Tần Quân, không ngờ rắc rối đến nhanh vậy.

Tần Quân trầm giọng nói:

- Phái Viên Hồng . . . không! Trẫm tự mình đến!

Tiên Mộ liên quan lớn, Tần Quân không yên tâm phái người đi.

Tần Quân lo lắng nhất là trong Thiên Đình Đại Tần có thám tử thế lực các phương, có lẽ bọn họ đã âm thầm truyền tin về.

Nghĩ vậy Tần Quân thay Cửu Long Chí Tôn Hoàng Bào rồi bay lên, Lưu Bá Ôn theo sau.

Tần Quân ra lệnh:

- Kêu Hạng Vũ, Viên Hồng đi, Lý Tịnh và Uy Hách Hám Quân của hắn nữa!

Lưu Bá Ôn gật đầu xoay người bay hướng khác.

Sau nửa canh giờ.

Chín con rồng kéo kiệu rồng vàng dấu hiệu của Tần Thánh Đế bay ra Thánh Đế phong. Quân đội rầm rộ theo sau, là Uy Hách Hám Quân, có khoảng mười vạn người.

Trong Thánh thành, đám người bàn tán xôn xao:

- Chuyện gì xảy ra? Sao Thánh Đế bệ hạ đột nhiên mang binh ra ngoài?

- Không lẽ đi chinh phạt Tây Vực?

- Nhảm nhí, chinh phạt Tây Vực mà chỉ mang có bấy nhiêu người?

- Chậc, dạo này Tây Vực rất mạnh mẽ, đặc biệt Chiến Thần giáp sắt một gậy chấn nứt hiệp cốc dài vạn dặm.

Cứ cảm thấy gần đây không bình yên.

Không khí căng thẳng bắt đầu lan tràn.

***

Ma đạo Nam Vực.

Non xanh nước biếc, vô biên vô hạn, đẹp tựa tranh.

Giờ phút này vô số tu sĩ như chim cùng bay tới một hướng.

Trong đó không thiếu bóng dáng Ma Đạo Cửu Tôn.

Môn chủ Thâm Uyên Môn, Nam Cung Liệt Thiên mang theo đám đệ tử bay trên trời. Khuôn mặt Nam Cung Liệt Thiên nặng nề, nhìn theo ánh mắt của gã thấy phía cuối chân trời có dải sáng bảy sắc bắn lên cao cực kỳ tráng lệ.

Nam Cung Liệt Thiên lẩm bẩm:

- Tiên Mộ hay . . . âm mưu?

Tin Tiên Mộ đã truyền khắp toàn bộ ma đạo, Thâm Uyên môn bọn họ cũng không kiềm được rục rịch.

Một chữ tiên tràn đầy sức hấp dẫn, làm người ta khó thể kiềm chế.

Nếu như tin tức là thật, một ngôi mộ tiên có khi nào chôn tất cả báu vật cả đời tiên không?

Không chỉ mình Nam Cung Liệt Thiên nghĩ vậy, tu sĩ ma đạo nghe tin tìm đến cũng chung ý tưởng.

Qua khoảng một nén nhang.

Nam Cung Liệt Thiên rốt cục đến trước Tiên Mộ, trên trời phạm vi mười dặm đứng đầy tu sĩ, rậm rạp không đếm hết. Bọn họ quan sát phía dưới, đó là cái hang đường kính ngàn thước nằm giữa hai ngọn núi cao, tựa như lối vào địa ngục, dải sáng bảy sắc bắn ra từ cái hang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.