Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 991: Chương 991: Thử thách của đại đế




Cửu U Âm Đế sẽ là đá lót chân để hắn lấy cái tên Nhan Đế bước lên ngai báu cao nhất.

Tần Quân chỉ vào Từ Trọng Sinh, tò mò hỏi:

- Sao hắn không nhúc nhích? Cảm giác như đã chết.

Ngày xưa hạng năm Hùng Chủ bảng giờ rơi vào kết cục sống không bằng chết, nếu truyền ra chắc chắn khiến vô số sinh linh xáo động.

Ngón tay Hạn Bạt quấn lọn tóc khô, bình tĩnh nói:

- Bệ hạ muốn cho hắn động đậy thế nào?

Từ Trọng Sinh chợt nhảy dựng lên, tròng mắt đầy tơ máu nhìn Tần Quân chằm chằm làm hắn thầm hoảng.

Tần Quân nghi hoặc hỏi:

- Hắn không thể tự nói chuyện?

Nhìn Từ Trọng Sinh sao giống con rối.

Hạn Bạt nghe vậy cáu kỉnh trừng hắn một cái:

- Nếu hắn tự nói chuyện tức là linh trí vẫn còn, bệ hạ sẽ yên tâm sao?

Từ Trọng Sinh còn giữ linh trí . . .

Khóe môi Tần Quân co giật, thôi bỏ đi, tiểu tử này dù gì là hùng chủ hạng năm, quỷ kế đa đoan, khôn ngoan sâu. Tần Quân không muốn khi đại chiến sắp đến trong Nhan Vương thành xảy ra biến số.

Tần Quân lắc đầu cười nói:

- Vậy giao hắn cho nàng.

Tần Quân xoay người đi, hắn phải tự mình nhìn Từ Trọng Sinh biến thành cương thi mới yên tâm, dù gì là một vị Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ.

Lý Tư hỏi nhỏ:

- Bệ hạ, Hạn Bạt thật sự đáng tin?

Sau khi có được Từ Trọng Sinh thì Hạn Bạt tương đương với hai Đại La Chí Tiên, sức uy hiếp không nhỏ.

Dương Thiền lo lắng nhìn Tần Quân, chuyện này không đùa được. Hạn Bạt mới đầu bái, không thể tin hoàn toàn.

Tần Quân lắc đầu cười nói:

- Trẫm đã bao giờ dùng sai người?

Thiết lập mức độ trung thành tuyệt đối chính xác, cho Tần Quân phán đoán ra người nào đáng tin.

Lý Tư, Dương Thiền nghe vậy lòng tràn đầy khâm phục. Tần Quân chưa dùng sai người bao giờ, tuy hơi khó tin nhưng sự thật là vậy, bọn họ không thể không phục.

Ba người đi ra đại lao.

Cách đại chiến đã qua năm ngày, không khí toàn thành rất căng thẳng, mưa gió sắp đến.

Tần Quân đang chờ nhiệm vụ phòng thủ mười ngày nhiệm vụ, một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, không chừng có thể khiến Nhan Vương Điện tăng thêm một bậc.

Nhưng Tần Quân linh cảm mười ngày chưa đến Cửu U Chi Địa đã tấn công.

***

Dãy núi vòng quanh, nước xanh trắng tựa như trong cảnh tiên. Thiên Mệnh Đại Đế đứng trên vách đá, hai tay chắp sau lưng, vẫn mặc áo đỏ bắt mắt.

Thị nữ lắc người xuất hiện sau lưng Thiên Mệnh Đại Đế, chắp tay nói:

- Đại đế, Cửu U Âm Đế đã điều binh khiển tướng, nghe nói sẽ dùng hơn một trăm âm tướng từ tam phẩm trở lên, ba ngàn vạn âm binh!

Trong Âm phủ âm tướng từ tam phẩm trở lên đều có tu vi Đại La cảnh. Tức là hơn một trăm cường giả Đại La cảnh, ba ngàn vạn âm binh. Trận thế này đủ càn quét đa số thế lực dương gian, còn là thế bẻ gãy nghiền nát.

Thiên Mệnh Đại Đế nhíu chặt mày kiếm lẩm bẩm:

- Cửu U tiểu tử này giận thật rồi.

Thị nữ không kiềm được hỏi:

- Chúng ta chỉ ngồi xem sao đại đế? Đã thăng cấp thành đại chiến hai giới Âm Dương rồi.

Cửu đế thiên hạ chưa lập, hai giới Âm Dương đã đánh nhau sẽ là hạo kiếp.

Thiên Mệnh Đại Đế lắc đầu cười nói:

- Khoan gấp, để Cửu U đi thử sức Nhan Đế cũng không tệ. Nếu bọn họ thật sự đánh đến quá mức thì ta sẽ ra tay.

Cái gọi là đại chiến hai giới Âm Dương ở trong mắt Thiên Mệnh Đại Đế chỉ là trò đùa, gã tự phụ sâu tận xương, giống như Đông Hoàng Thái Nhất.

Bọn họ tự tin mình vô địch thiên hạ.

Cửu U Chi Địa đưa ra lực lượng nhìn như khủng bố nhưng không đáng một đồng trong mắt Thiên Mệnh Đại Đế.

Hơn một trăm vị Đại La Kim Tiên, ba ngàn vạn âm binh thì sao?

Thiên Mệnh Đại Đế không thèm để mắt nguyên Âm phủ.

Thiên Mệnh Đại Đế đổi đề tài:

- Phải rồi, đã bắt được Sở Câu Hoài chưa?

Lâu Nam phủ chủ Thiên Tuyển Phủ đã nói chuyện Sở Câu Hoài cho Thiên Mệnh Đại Đế biết, gã đồng ý giết Sở Câu Hoài tránh cho tai họa ngầm vô cùng.

Thị nữ nét mặt quái lạ nói:

- Nghe nói thiên ngoại tà ma bị Nhiên Đăng bắt đi.

Toàn thiên hạ truy nã thiên ngoại tà ma này, kết quả bị Nhiên Đăng lặng lẽ bắt đi, khiến nàng dở khóc dở cười.

Điều này cũng chứng minh năng lực tình báo của Thiên Mệnh điện rất mạnh, trước khi tin tức truyền ra đã biết Sở Câu Hoài bị Nhiên Đăng bắt.

Thiên Mệnh Đại Đế hơi tò mò hỏi:

- Nhiên Đăng? Là hùng chủ mới lên, theo dõi Thượng Hải Cực Điện?

Khuôn mặt Thiên Mệnh Đại Đế trẻ tuổi tuấn tú, khoảng hai mươi tuổi, rất khó làm người ta liên tưởng gã với cường giả số một thiên hạ.

Thị nữ gật đầu nói:

- Đúng rồi, là người đó. Thủ đoạn tàn nhẫn, thế lực nào bị Nhiên Đăng theo dõi đều xui xẻo. Trận chiến Tây Vực lần trước nếu Như Lai không phải bị Nhiên Đăng làm bị thương nặng, sợ là Tần Thánh Đế rất khó thắng.

Thị nữ cố ý điều tra Nhiên Đăng, càng điều tra càng ngạc nhiên.

Nhiên Đăng tuyệt đối là cường giả vượt qua Đại La Chí Tiên.

Thiên Mệnh Đại Đế đăm chiêu không nói chuyện nữa. Thị nữ không quấy rầy gã. Một chủ một phó yên lặng đứng trên đỉnh núi nhìn núi sông tráng lệ.

***

Đã qua bảy ngày từ cuộc chiến Yêu Khư. Nhan Vương Điện đã rút về tất cả binh lực ở bên ngoài, đất đai vạn dặm hiếm thấy sinh linh nào, hoặc đã vào ở Nhan Vương thành, hoặc trốn khỏi Yêu Khư rồi.

Toàn thiên hạ chú ý Cửu U Chi Địa khi nào giết tới Nhan Vương Điện, không khí Yêu Khư cực kỳ căng thẳng.

Hôm nay Tần Quân triệu tập tất cả cao tầng Nhan Vương Điện bàn bạc chuẩn bị trước khi chiến.

Tần Quân dặn dò:

- Trong thời gian này để binh sĩ phòng thủ Nhan Vương thành nghiêm ngặt. Âm binh khác với binh sĩ dương gian, bọn chúng có lẽ bỗng dưng xuất hiện trước tường thành, khiến người khó đề phòng.

Tần Quân không lo âm binh có khi nào trực tiếp lẻn vào Nhan Vương thành không.

Nhan Vương thành là Mệnh thành, Tần Quân không biết Mệnh thành là cái gì nhưng Nhan Vương thành đã dung hợp với hắn, tương đương với phân thân của hắn, cộng thêm Nhan Vương thành tự mang pháp trận, không cần lo kẻ địch lẻn vào. Dù cường giả Âm phủ âm thầm đột nhập Nhan Vương thành sẽ bị Tần Quân phát hiện ngay.

Mông Điềm mở miệng nói:

- Thuộc hạ đã dặn dò hết rồi.

Mỗi vị trưởng lão, hộ pháp, chấp sự, yêu tướng trong điện đều giữ biểu tình nghiêm nghị, trong lòng hưng phấn, nhưng nhiều nhất là căng thẳng.

Từ xưa đến nay không có ví dụ đại chiến hai giới Âm Dương. Từ sau khi Cửu U Âm Đế ngẫu nhiên được truyền thừa của chủ Âm phủ thì không còn làm ầm ĩ như vậy.

Trận chiến này sẽ ghi vào sách sử, làm sao họ không hưng phấn, căng thẳng được?

Hạn Bạt mở miệng hỏi:

- Có cần ta hỗ trợ sáng tạo nhiều cương thi không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.