- Hừ! Thanh kiếm này là Hỗn Độn Linh bảo, ngươi không xứng với nó!
Tử Đạo nâng tay phải lên, một quyền đập tới, dùng quyền phong đối cứng với huyết chi kiếm, làm nó dừng lại ở giữa không trung .
Huyết Chi Kiếm dài đến 100 ngàn trượng là loại hình đồ sộ gì chứ, vậy mà bị Tử Đạo đánh một quyền cho dừng lại trong chớp mắt, mọi người trong Thánh Môn trừng to mắt, trên mặt mũi tràn đầy vẻ không dám tin .
Vũ Tiêu kiếm tôn cũng trợn tròn mắt, không ngờ rằng huyết chi kiếm của hắn không phá nổi phòng ngự của Tử Đạo.
Thanh Long Thuỷ Tổ hiện ra bản thể, Thanh Long dài mấy chục vạn trượng mang theo khí tức khủng bố vọt về phía Tử Đạo, nhưng vừa bay ra ngoài đã ngừng lại, không ngờ Cơ Bất Bại ở phía sau kéo lấy đuôi của hắn .
- Tiểu Thanh Trùng, trở về cho Lão Tử!
Cơ Bất Bại giễu cợt nói, trong khi nói chuyện, hai tay hắn dùng lực kéo một cái, ném cái đuôi trong tay ra ngoài.
Đường đường Thanh Long Thuỷ Tổ lại bị hắn xem như là dây thừng ném ra ngoài .
Cùng lúc đó, Vũ Tiêu kiếm tôn muốn đánh về phía Tử Đạo, nhưng tốc độ của Cơ Bất Bại còn nhanh hớn, người kia bay đến cản trước người hắn, khinh miệt cười nói.
- Đối thủ của ngươi là Lão Tử!
Nói xong, hắn cũng không nói nhảm gì khác, Cơ Bất Bại dùng một bàn tay chụp về phía Vũ Tiêu kiếm tôn .
Đồng tử của Vũ Tiêu kiếm tôn co rụt lại, nhấc tay muốn ngăn trở .
Đáng tiếc, hắn đâu phải là đối thủ của Cơ Bất Bại, về mặt sức mạnh thì càng không so kịp.
Phốc ——
Vũ Tiêu kiếm tôn thổ huyết bay ngược, trong chớp mắt hóa thành một chấm nhỏ tan biến cuối chân trời .
Tĩnh!
Trời đất đều yên lặng lại, Tử Đạo và Cơ Bất Bại cao ngạo đứng ở trên trời cao, toàn thân tản ra khí thế vô địch, khiến cho tất cả trưởng lão và đệ tử Thánh Môn rung động thật lâu.
Bọn hắn tin rằng Vũ Tiêu kiếm tôn và Thanh Long Thuỷ Tổ giống như thần, vậy mà hai người đều không chịu nổi một kích như thế, khiến cho bọn họ phải hoài nghi nhân sinh rồi.
Mấu chốt nhất là Tử Đạo và Cơ Bất Bại không hề sử dụng Thần Thông gì cường đại hết, toàn bộ đều nhờ vào quyền cước mà hành hung hai vị thánh nhân .
Cảm xúc của Tần Quân bành trướng, không nghĩ ngờ rằng hắn đã đánh giá thấp thực lực của Cơ Bất Bại và Tử Đạo.
Chiến lực đơn giản là bạo lực!
Đã như vậy, càng khiến cho dã tâm của hắn lớn mạnh thêm!
Tần Quân đứng dậy, vận đủ pháp lực, thét dài nói
- Trẫm chính là Tần Thiên Đế, nếu như các ngươi thần phục, có thể miễn đi tội chết, nếu không, từ thánh nhân cho đến đệ tử tạp dịch, toàn bộ phải chết!
Thuận ta thì sống chống ta thì chết!
Thánh Môn giết Lục Cực Viêm Ma Thần tộc, Tần Quân cũng lười đi thăm dò những người năm tham gia.
Nếu bọn họ đều là người của Thánh Môn, vậy thì phải chung một số phận.
Lời vừa nói ra, toàn bộ Thánh Môn Thiên Địa vỡ tổ .
- Quá cuồng vọng!
- Hai người cha của Tần Thiên Đế sao mạnh như thế?
- Đừng hoảng hốt! Vô Cực đạo tổ, Vân Mị Nương Nương, Thường Đức đại tiên còn chưa đến đâu!
- Trong Thánh Môn còn có Ngũ Thánh, sao có thể để cho bọn họ làm loạn?
- Càn rỡ! Đợi lát nữa Đạo Tổ tới, xem bọn hắn có quỳ khóc không!
Các đệ tử Thánh Môn tức giận không thôi, Thánh Môn kiêu ngạo như thế sao có thể tha thứ cho kẻ khác chà đạp được?
Tử Đạo bẻ bẻ cổ, thì thào nói.
- Rất lâu không có đánh một trận toàn lực rồi, không ngờ rằng trong Thánh Môn còn có Ngũ Tôn thánh nhân, đủ cho ta chơi đùa thật tốt!
Ngũ Thánh thì như thế nào!
Hắn không sợ!
Huống chi, còn có Cơ Bất Bại ở bên cạnh .
Hắn quay đầu nhìn về phía Cơ Bất Bại, Cơ Bất Bại cũng đang nhìn về phía hắn, bốn mắt nhìn nhau, hai người cười ha hả.
Hai người này giống như nhớ ra cái gì đó, trong tiếng cười kia tràn đầy sơ cuồng .
- Xú Gia Hỏa, hôm nay chúng ta phải náo Thánh Môn đến long trời lỡ đất!
Ánh mắt của Cơ Bất Bại sáng rực cười nói, huyết hải thâm cừu của gia tộc, rốt cục cũng đã đến lúc báo .
Tử Đạo cũng bá khí vô biên, tiếng cười kia giống như không hề để Thánh Môn vào mắt, nói.
- Nhớ kỹ, ngươi nợ ta một ân tình, mặc dù ngươi đã thiếu ta rất nhiều, đời này cũng không trả nổi.
Tần Quân nghe được thì nháy mắt, làm sao hắn có cảm giác hai người này có chút là lạ đây?