Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1199: Chương 1199: Tiên Tôn Cung (2)




Nàng thậm chí có cảm giác Thiên phôi Cổ Tiên giới lần này Tần Quân sẽ nhúng tay vào.

Miêu yêu Tiểu Thất cười trêu:

- Vì sao Tiên Tử quan tâm Tần Thiên Đế thế, muốn báo thù chăng?

Nó rất ít thấy Nam Tố Tiên Tử kinh ngạc nhưng gần đây nhìn thấy hai lần đều do Tần Thiên Đế gây ra.

Lần một ở Lưu Hà đại thế giới, lần hai thì là lúc Tần Quân độ kiếp.

Nam Tố Tiên Tử khẽ cười nói:

- Nào có cừu gì cần báo đâu? Do ta thực lực không đủ, đoạt không được bảo vật thôi

Khóe miệng Nam Tố Tiên Tử hơi hơi cong như ẩn như hiện dưới lớp khăn che, đôi mắt chớp động, câu hồn động phách khiến một số nam tu đi ngang qua thần hồn điên đảo thiếu chút nữa đứng sững tại chỗ.

Cùng lúc đó, ngoại trừ Nam Tố Tiên Tử Từ Tử Huyền cũng vào thành.

Sau trận chiến ở Lưu Hà đại thế giới, tâm trạng Từ Tử Huyền rất khó chịu. Mỗi khi thấy ánh mắt của sinh linh chung quanh nhìn sang gã đều nghĩ họ đang trào phúng mình.

Hiện tại bên trong tinh không đều đang truyền lưu cái tên Tần Thiên Đế, đã có không ít người đoán được cái chết của Tây Môn Ngục có liên quan tới đối phương.

Một công tử văn nhã, một lão đạo sĩ lại thêm một nam tử vạm vỡ dáng vẻ hung ác, đội ngũ như vậy đặc điểm nhận dạng rất đơn giản nên mỗi khi nghe được người khác bàn về Tần Thiên Đế, Từ Tử Huyền đều rất không thích.

Từ Tử Huyền lẩm bẩm:

- Thiên phôi sắp xuất thế ta vẫn nên kiếm chỗ ở lại, chờ đợi thời cơ.

Nói xong thân hình Từ Tử Huyền nhoáng một cái đã biến mất không thấy.



Trong phòng, Tần Quân nói với ba người Phục Hy, Cường Lương cùng Triệu Công Minh:

- Các ngươi nghỉ ngơi trước, Bồ Đề đưa trẫm tới Tiên Tôn Cung xem xét một phen.

Nghe Tần Quân nói vậy ba người đều không có ý kiến.

Trong mấy người ở đây tu vi Bồ Đề Tổ Sư cao nhất, tự nhiên nên để Bồ Đề Tổ Sư bảo hộ Tần Quân đi xem.

Bồ Đề Tổ Sư đặt tay phải lên vai Tần Quân. Tần Quân chỉ thấy trời đất quay cuồng, cảnh tượng chung quanh cũng trở nên mơ hồ, giây tiếp theo hắn đã xuất hiên phía trên đám mây.

Phía trước là Tiên Tôn Cung!

Nhìn xuống bên dưới, biển mây cuồn cuộn căn bản nhìn không thấy Tiên thành đâu nữa.

Đứng trước Tiên Tôn Cung mới có thể cảm nhận hết sự kì vĩ của nó, chỉ bằng mấy ngàn bậc thang bạch ngọc kia đã tạo nên một loại cảm giác bước lên trời.

Cung điện sừng sững trên chín tầng trời thật xứng với cái tên Tiên cung. Hai bên thềm đá bạch ngọc là hai cây trụ trời cao không thấy cuối, biến mất trong mấy. Đường kính của hai cây trụ ấy đều đạt tới năm trượng.

Phía trên thềm là hai pho tượng thần uy vũ dữ tợn cao tới trăm trượng, tay cầm một thanh trường binh như có thể sống lại bất cứ lúc nào.

Phía sau tượng lại là cửa lớn Tiên Tôn Cung.

Cánh cửa cũng cao ngất trong mây tương đương với nửa Tiên Tôn Cung đều chìm trong sương mù. Hai người Tần Quân chỉ có thể nhìn thấy cửa lớn mà thôi.

Bồ Đề Tổ Sư vuốt râu nói:

- Toàn bộ Tiên Tôn Cung đều bị một tầng thiên cơ mắt thường nhìn không thấy che đậy. Nếu tự tiện xông vào thiên lôi sẽ bỗng dưng xuất hiện, ngũ lôi oanh đỉnh.

Tần Quân nhướng mày, khủng bố như thế?

Hắn cũng không dám đi thử, bởi vì với tu vi Thái Ất Tán Tiên cảnh như hắn nếu tự tiện xông vào khẳng định bị đánh thành tro.

Sau đó, Bồ Đề Tổ Sư huy động phất trần. Tần Quân chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đợi lúc hắn nhìn thấy được đã phát hiện mình đứng phía trên thềm đá, ở giữa hai pho tượng.

Thế là vào được?

Vẻ mặt Tần Quân rất cổ quái.

Hắn còn tưởng cái gọi là thiên cơ lợi hại thế nào.

Bồ Đề Tổ Sư thấy vẻ mặt ấy của hắn liền cười nói:

- Uy lực thiên cơ nơi này có liên quan tới tu vi của Thương Hoa Tiên Tôn. Tu vi y không bằng ta thì sao ta có thể bị thiên cơ ngăn lại?

Trang bức như thế ngài thật sự vui vẻ sao?

Tần Quân mắng thầm, đặc biệt xứng với trạng thái phong kinh vân đạm của Bồ Đề Tổ Sư quả thực là giết người vô hình.

Dù sao Bồ Đề Tổ Sư cũng là thủ hạ tử trung của hắn.

Ngươi vui vẻ là tốt rồi.

Tần Quân nhún vai cười nói:

- Đi thôi, đi vào Tiên Tôn Cung.

Bồ Đề Tổ Sư gật đầu, hai người xoay người đi về phía cửa lớn của Tiên Tôn Cung.

Hai người mới vừa bước ra Tần Quân bỗng nhiên cảm giác có hai cỗ sát ý kinh khủng đánh úp về phía hắn khiến hắn run lên.

Ánh mắt Bồ Đề Tổ Sư khẽ ngưng, huy động phất trần, lập tức Tần Quân liền cảm thấy thoải mái, hai cổ sát ý kia đã biến mất không thấy.

Hắn theo bản năng quay đầu nhìn về phía hai pho tượng thần, chỉ thấy hai pho tượng không biết khi nào đã quay đầu nhìn chăm chú vào hắn. Ánh mắt chúng lành lạnh khủng bố. Dù đây là hai pho tượng bằng đá nhưng tư thế quay đầu của chúng cũng khiến người ta nổi da gà.

- Hừ!

Bồ Đề Tổ Sư hừ lạnh một tiếng, dậm chân phải xuống đất, hai pho tượng lập tức xoay đầu về.

Tần Quân thấy một màn như vậy rất ngạc nhiên. Hắn nghi hoặc hỏi:

- Chúng nó là vật sống hay là trận pháp?

Bồ Đề Tổ Sư nhẹ giọng giải thích:

- Tương đương với trận pháp, nhưng cũng không phải. Chúng có linh thôi, sẽ tự chủ bảo vệ Tiên Tôn Cung.

Nghe giọng điệu bình tĩnh của Bồ Đề Tổ Sư rõ ràng lão không có đem hai pho tượng để vào mắt.

Tần Quân giật mình.

Vạn vật đều có linh, nhất là tượng thần. Chúng được phàm nhân hương khói thờ phụng, có thể sinh ra linh. Cái gọi là linh chính là chúng đã sinh ra ý thức của mình. Nếu dân chúng cầu nguyện tượng thần trừ yêu vậy sẽ sinh ra linh trừ yêu.

Đương nhiên muốn sinh ra linh rất khó nhưng ở Cổ Tiên giới chuyện này lại rất dễ dàng.

Tiếp đó hai người đi đến trước cửa lớn Tiên Tôn Cung, Bồ Đề Tổ Sư nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra lựa chọn quanh minh chính đại tiến vào.

Bồ Đề Tổ Sư cười nói:

- Yên tâm đi, bên trong không có người.

Tuy lão không thể cảm giác chính xác Thiên Thư nhưng lão không có cảm nhận được sinh khí trong này. Điều đó chứng tỏ bên trong không có vật còn sống.

Tần Quân gật đầu. Hai người đi vào trong Tiên Tôn Cung.

Thứ đầu tiên đập vào mắt là một hành lang cực lớn. Hai hàng cột đá cách nhau hơn hai mươi thước, nham thạch màu đỏ thần bí lót nền chiếu ra thân ảnh của Tần Quân và Bồ Đề Tổ Sư.

Phụt! Phụt ! Phụt!

Ngọn đèn nơi các góc cung điện liên tiếp cháy lên, chiếu sáng toàn bộ đại điện. Bên trong Tiên Tôn Cung xanh vàng rực rỡ, các loại pháp khí đặt ở góc cùng với đan lô.

Mấy trăm thước phía trước có một cái ao rất lớn, đường kính cỡ chừng trăm mét. Nước bên trong ao màu lam, trong suốt thấy đáy khiến cột đá màu vàng chung quanh đều như sáng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.