Các tu sĩ còn lại liền xấu hổ. Bọn họ không ngốc. Từ trên thân Tần Quân, bọn họ căn bản không cảm giác được yêu khí. Bọn họ tất nhiên hiểu rõ Tần Quân không phải là yêu ma. Nhưng bị Thái Bạch Kim Tinh vô tình vạch trần, bọn họ không nhịn được có cảm giác mình là tiểu nhân liền nổi giận.
Lúc này, thân thể Tần Quân nhanh chóng thu nhỏ lại đến trạng thái ban đầu. Hắn nhìn lướt qua một vòng, cười nói:
- Nếu như không còn ai khiêu chiến ta, vậy chúng ta đi.
Nói xong, hắn liền xoay người đánh tiếng bảo đám người Giả Tuân thu dọn đồ đạc tiếp tục lên được. Những tu sĩ trẻ tuổi còn lại đều nhát gan không ai dám khiêu chiến với hắn.
Tần Quân đắn đo rất có chừng mực. Mặc dù đánh trọng thương hơn mười người tu sĩ trẻ tuổi, nhưng hắn cũng không giết chết bọn chúng. Điều này khiến cho quần chúng tuy rằng phẫn nộ, nhưng không đến mức xé rách da mặt, nhất định phải diệt trừ Tần Quân.
Như vậy, đám người Tần Quân hiên ngang rời khỏi vòng vây của đám người. Quần chúng nhìn thấy vậy, đều nghiến răng nghiến lợi.
- Thấy được chưa? Hắn đã thắng, hơn nữa rất nhẹ nhàng.
Chúc Nghiên Khanh lạnh lùng nhìn theo phía sau lưng, Diệp Hiên nói một câu, khiến cho Diệp Hiên xấu hổ không thôi.
Lúc này, ấn tượng của Tông Ngạn, Mộ Dung Huyền cùng với Dương Lan đối với Tần Quân hoàn toàn đổi mới. Đổi lại là bọn họ, sẽ không dám đối nghịch cùng toàn bộ thành trì, thậm chí cũng không dám nghĩ tới.
Nhưng Tần Quân hết lần này tới lần khác lại làm được. Hơn nữa tu sĩ toàn thành còn không dám ngăn cản hắn!
Người này đúng là rồng trong loài người!
Mặc dù vẫn khó chịu đối với Tần Quân, Dương Lan cũng không nhịn được phát sinh cảm thán như vậy. Trước đây ở vương quốc Ngô Kỳ, bọn họ lại chưa từng thấy qua nhân vật nào như vậy.
- Thuật biến hóa vừa rồi của hắn là cái gì vậy? Không ngờ có thể làm cho mình biến thành lớn hơn.
Mộ Dung Huyền đối với thuật kích thước như ý, kinh ngạc thán phục không thôi.
Chúc Nghiên Khanh lắc đầu nói:
- Sao có thể chỉ là là thuật biến hóa. Ngươi không có cảm giác được, sau khi hắn biến thành lớn hơn, lực lượng cũng tăng lên sao? Lực lượng theo thân thể biến hóa mà biến hóa theo. Điểm này đã vượt ra ngoài phạm trù của thuật biến rồi.
Bốn nà Diệp Hiên nghe được như lọt vào trong sương mù. Trong đám người trước mặt, Tần Quân lại lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn không nghĩ tới Chúc Nghiên Khanh có thể nhìn ra điểm này.
- Nữ tử này tương lai không đơn giản.
Thái Bạch Kim Tinh bấm ngón tay tính toán nói. Cuối cùng hắn dường như còn có thâm ý nhìn về phía Tần Quân nói:
- Hơn nữa số phận quấn thật chặt lấy điện hạ.
Quấn thật chặt?
Trời ạ, nói cho cùng là có nghĩa khác!
Chỉ có điều ta thích!
Tần Quân tán thưởng nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh. Chúc Nghiên Khanh vốn có diện mạo xuất chúng, lại thêm khí chất cô độc lạnh lẽo, càng làm cho nam nhân có một loại ham muốn chinh phục. Tần Quân cũng là một nam nhân bình thường. Khụ khụ, hiện nay thân thể này chỉ có thể tính là nam hài.
- Ta thì sao? Ta thì sao?
Tiểu Ly giọng điệu cấp bách hỏi. Đát Kỷ ở bên cạnh nhỏ giọng thầm thì nói:
- Cố làm ra vẻ huyền bí, lật ngược phải trái.
Thái Bạch Kim Tinh vuốt râu cười nói:
- Số phận của nàng và Đát Kỷ số phận đều quấn lấy điện hạ.
Lời này vừa nói ra, Tiểu Ly mặt mày rạng rỡ. Ngay cả Đát Kỷ cũng thoáng lộ ra một nụ cười mỉm.
- Thật sự biết cách nịnh bợ.
Hạo Thiên Khuyển nhỏ giọng nói. Đối với điều này, trên mặt Thái Bạch Kim Tinh vẫn mỉm cười như cũ, hoàn toàn không có biểu hiện xấu hổ.
Miệng pháo yêu cầu cơ bản là không đỏ mặt!
Pháp Hải không xen miệng vào. Có lẽ bởi vì lần giao đấu trước đó, khiến cho trong lòng hắn có bóng ma, không dám đắc tội Thái Bạch Kim Tinh.
- Tiếp tục xuất phát!
đội trưởng cấm vệ đứng ở phía trước, cao giọng kêu lên. Đám người Tần Quân lại trở lại xe ngựa của mỗi người ngồi xuống. Pháp Hải ngồi ở trên lưng ngựa của xe ngựa Tần Quân. Thái Bạch Kim Tinh ngồi ở xe ngựa của Tần Dự. Tần Quân dẫn theo Đát Kỷ và Tiểu Ly ngồi vào xe ngựa của mình. Nam tử hai bên đường phố nhìn thấy không khỏi ao ước.
- Đăng đồ tử vẫn là đăng đồ tử!
Dương Lan hừ lạnh nói. Chỉ là giọng nói của nàng nghe thế nào cũng có chút không được tự nhiên.
Chúc Nghiên Khanh thật ra thờ ơ. Diệp Hiên thấy vậy, không khỏi thở phào một cái. Căn cứ vào hiểu biết của hắn đối với Chúc Nghiên Khanh, nàng cũng sẽ không cùng những nữ nhân khác chung một phu quân.
Vừa nghĩ như thế, sự thù địch của hắn đối với Tần Quân không khỏi giảm bớt.
- Ai, ngày hôm nay chúng ta làm vương quốc Thương Lam mất thể diện!
- Không phải chúng ta quá yếu, là hắn quá mạnh mẽ!
- Trường thương trong tay hắn nặng năm nghìn cân, lại thêm pháp thuật biến hóa quỷ dị, ai có thể chống đỡ?
- Thật là bá vương. Chắc hẳn chỉ có Tô Liệt Kiếp có thể áp chế hắn!
- Tần Quân quả thực bị cho là tiểu bá vương!
Các tu sĩ bàn luận ầm ĩ. Từ đó tiểu danh xưng bá vương liền rơi vào trên đầu của Tần Quân, nhanh chóng truyền khắp toàn thành, cũng lan tràn về phía toàn bộ vương quốc Thương Lam.
Đầu tiên là đánh bại Tống Ngọc Phong đệ nhị thiên tài của vương quốc Thương Lam. Hiện tại lại làm cho các thiên tài của một tòa thành trì không dám động thủ. Tin tức này tuyệt đối có thể khiến cho toàn bộ vương quốc Thương Lam chấn động. Lại thêm lúc trước Tiêu Bắc Long chết, khiến cho Tần Quân ở vương quốc Thương Lam vẫn có danh tiếng rất cao. Hiện tại hắn lại cường thế nghiền ép thiên tài của vương quốc Thương Lam. Đơn giản là đang khiêu khích với toàn bộ vương quốc Thương Lam.
- Đinh! Phát động một nhiệm vụ phụ... ác mộng của thiên tài Thương Lam! tình hình cụ thể và tỉ mỉ của nhiệm vụ: Trở thành tồn tại khiến cho thiên tài vương quốc Thương Lam nghe tin đã sợ mất mật! Nhiệm vụ sau khi hoàn thành thu được 50000 giá trị kinh nghiệm, một lần rút thưởng ngẫu nhiên!
Mới vừa đi ra khỏi cửa thành, tiếng nhắc nhở của hệ thống liền ở trong đầu Tần Quân vang lên, khiến cho hắn ngẩn người.
Trời ạ!
Nhiệm vụ này có chút lớn. Nhiệm vụ không chỉ có có tính khiêu chiến, hơn nữa phần thưởng còn phong phú như vậy. Nói không chừng có thể khiến cho hắn thăng cấp.
Nghĩ đến mình nghiền ép tất cả thiên tài của vương quốc Thương Lam, sau này nếu như hắn đăng cơ, tương lai vương quốc Thương Lam khẳng định ở dưới bóng ma của hắn bao phủ, suy nghĩ một chút cũng thấy sảng khoái.
- Ngươi đang cười cái gì?
Đát Kỷ nghi ngờ hỏi. Nhìn thấy được Tần Quân cười khúc khích, nàng muốn tát hắn.
- Tần Quân ca ca nhất định là đang suy nghĩ tới chuyện xấu hổ thẹn thùng.
Bên kia, Tiểu Ly chu mỏ nói, biểu tình khả ái không thôi.
Phụt!