Hệ thống trả lời:
- Có thể, với điều kiện là Như Lai quy thuận, nếu không thì khi phục hồi đến đỉnh cao túc chủ sẽ gặp rắc rối.
Nhảm! Trẫm phải chờ Như Lai mức độ trung thành đến cực hạn mới thu phục.
Tần Quân hớn hở thầm nghĩ. So với giết Như Lai chẳng bằng chế tạo thành vũ khí chiến tranh quan trọng hoành hành đại thế giới.
Đám sinh linh đứng xa xem cuộc chiến quay sang ngó nhau, nhìn Như Lai thua khiến bọn họ cảm giác như nằm mơ.
Lúc trước Như Lai càn rỡ biết bao, chiến thiên chiến địa, khó gặp địch thủ. Bồ Đề Tổ Sư vừa xuất hiện dùng thế sấm sét đặt dấu chấm hết chiến tranh. Nhìn kết cục khiến bọn họ không tin nổi.
Tôn Ngộ Không, Đấu Chiến Thắng Phật bay tới trước mặt Bồ Đề Tổ Sư, cung kính chắp tay hô:
- Sư phụ!
Lại nhìn thấy Bồ Đề Tổ Sư, sư tôn giống hệt hình ảnh trong ký ức của hai con khỉ, vẫn cao thâm khó dò, vẫn yêu thương họ.
Bồ Đề Tổ Sư cười nói với Tôn Ngộ Không:
- Chịu khổ.
Sau đó bí hiểm nhìn Đấu Chiến Thắng Phật, Bồ Đề Tổ Sư nói:
- Ngươi không có nhiều thời gian, nếu muốn làm cái gì cứ làm đi.
Không uổng là Bồ Đề Tổ Sư, nhìn ra Đấu Chiến Thắng Phật có khác lạ, nhưng lão không biết lý do tại sao.
Đấu Chiến Thắng Phật vẻ mặt bình tĩnh như thờ ơ sự thật mình chỉ có thể tồn tại bảy ngày:
- Sư phụ nói đúng.
Tôn Ngộ Không ngạc nhiên nhìn Đấu Chiến Thắng Phật, không biết cả hai chơi trò bí mật gì.
Bên kia, Tần Quân sai đám tướng quân mang binh thu dọn chiến trường, sai Gia Cát Lượng lãnh đạo kế hoạch chiếm cứ Tây Vực.
Hình Thiên, Hậu Nghệ, Khoa Phụ, Hạng Vũ đến bên Tần Quân bảo vệ hắn, chờ sư đồ Bồ Đề Tổ Sư bay tới.
Nhìn Như Lai hấp hối trong tay Bồ Đề Tổ Sư, bốn người Hình Thiên rất là hoảng hốt.
Lúc trước đối chiến Như Lai khiến bọn họ cảm thấy bất lực, giờ nhìn bộ dạng thê thảm của Như Lai mà họ không dám tin.
Tần Quân chắp tay cười nói:
- Đa tạ Bồ Đề Tổ Sư hỗ trợ.
Bồ Đề Tổ Sư!
Các tướng quân thầm nhớ cái tên này. Bạch Trạch bắt đầu suy tính tên Bồ Đề Tổ Sư nhưng không có kết quả.
Bồ Đề Tổ Sư tùy tay ném Như Lai cho Hình Thiên đứng cạnh Tần Quân:
- Nhân quả giữa ngươi và ta dừng ở đây, giao Như Lai cho ngươi.
Nói xong Bồ Đề Tổ Sư xoay người muốn đi.
Tôn Ngộ Không vội hỏi:
- Sư phụ đi đâu?
Tôn Ngộ Không như đứa trẻ bị vứt bỏ, mắt ngấn lệ khiến người đau lòng.
Lúc trước Tôn Ngộ Không xuất sư, Bồ Đề Tổ Sư vì tự bảo vệ mình không cho phép y báo sư môn, khiến y lẻ loi một mình chiến đấu. Đám khỉ cháu chít Hoa Quả Sơn cần Tôn Ngộ Không bảo vệ, nhưng không ai bảo vệ y, cảm giác cô độc đó tạo nên Tề Thiên Đại Thánh.
Bồ Đề Tổ Sư quay đầu cười nói:
- Vi sư không thích bị trói buộc.
Nhưng nhìn khuôn mặt chờ mong đau buồn của Tôn Ngộ Không làm lòng Bồ Đề Tổ Sư rung động.
Tần Quân mở miệng mời:
- Sao tổ sư không ở lại Thiên Đình Đại Tần? Trẫm tuyệt đối sẽ không cho ai quấy nhiễu tổ sư, nếu ở bên ngoài tổ sư khó tránh khỏi phân tranh.
Hôm nay Bồ Đề Tổ Sư một trận chiến nổi tiếng, lão ở lại Thiên Đình Đại Tần tuy không cần dùng lão nhưng có thể chấn nhiếp bát phương.
Bồ Đề Tổ Sư bí hiểm nhìn Tần Quân, hơi do dự.
Tôn Ngộ Không cố gắng khuyên:
- Sư phụ hãy ở lại đi, bệ hạ không giống quân vương khác, chưa bao giờ làm khó dễ ai, đối xử với dân chúng rất nhân ái.
Tần Quân thầm vui vẻ, mức độ trung thành của Hầu ca xem như cực hạn.
Kiếp nạn lần này gặp hạo được phúc, Tôn Ngộ Không sắp đột phá Đại La Chí Tiên cảnh trung kỳ, còn được Như Lai và Tây Vực.
Đương nhiên Tần Quân không quên Niết Bàn Bồ Đề.
Bồ Đề Tổ Sư gật đầu nói:
- Được rồi, nếu ta ở không thích thì tùy thời sẽ đi.
Các tướng quân mắt sáng rực, có Bồ Đề Tổ Sư tọa trấn ai còn dám gây sự với Thiên Đình Đại Tần?
Tần Quân thở phào nhẹ nhõm, hai cường giả thần thoại Đông Hoàng Thái Nhất, Nhiên Đăng chạy, hắn không muốn Bồ Đề Tổ Sư lại chạy mất. Dùng Thần Ma của hệ thống thì mới sướng.
Bồ Đề Tổ Sư không chạy, Như Lai rơi vào tay Tần Quân, kết cục hoàn mỹ hơn hắn tưởng tượng. Ban đầu Tần Quân chỉ ôm ý tưởng buộc Như Lai giao Niết Bàn Bồ Đề ra.
Tần Quân khách sáo trò chuyện với Bồ Đề Tổ Sư, chờ chiến tranh bị thanh lý. Dùng phép thuật hỏa hệ là có thể đốt sạch xác chết.
Qua khoảng nửa canh giờ cả thiên địa bị ánh lửa chiếu rọi.
[Đinh! Hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ: Phật Môn truy sát. Đạt được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần cơ hội triệu hoán quân đoàn Thần Ma, thăng hai cấp bậc.]
[Đinh! Chúc mừng túc chủ đột phá Kim Tiên cảnh nhị trọng!]
[Đinh! Chúc mừng túc chủ đột phá Kim Tiên cảnh tam trọng!]
Liên tục ba tiếng hệ thống gợi ý, pháp lực trong người Tần Quân càng tăng vọt.
Quanh Tần Quân trừ Liễu Nhược Lai ra đều là cường giả Đại La cảnh, họ rất nhanh chú ý đến hắn đột phá.
Bạch Trạch kinh ngạc kêu lên:
- Đột phá?
Hình Thiên, Đấu Chiến Thắng Phật mới tham gia vào ngạc nhiên nhìn Tần Quân, hai người chưa nghe những sự tích truyền kỳ của hắn.
Bồ Đề Tổ Sư hơi nhướng mày quét thần thức, biểu tình thay đổi.
Bỗng dưng đột phá hai tiểu cảnh giới!
Người xung quanh khóe môi co giật, không lẽ đây là thiên tài?
Mắt Bồ Đề Tổ Sư sáng rực nhìn Tần Quân, nhẹ giọng nói:
- Ngươi không đơn giản, trong người ẩn chứa lực lượng rất mạnh, thiên phú của ngươi không thua gì Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không vò đầu cười, không nghi ngờ gì thiên phú của Tần Quân. Mấy tháng trước Tần Quân chỉ có tu vi Chân Tiên cảnh giờ đã tăng vọt lên Kim Tiên cảnh tam trọng, đương nhiên chút tốc độ này không làm Tôn Ngộ Không ngạc nhiên. Tôn Ngộ Không được Bồ Đề Tổ Sư rèn hơn mười năm đã luyện ra bản lĩnh thông thiên.
Tần Quân gật đầu cười nói:
- Đa tạ tổ sư khích lệ, cùng trẫm về Thiên Đình Đại Tần đi.
Tần Quân không cần chờ Tây Vực bị hoàn toàn thống nhất mới đi, giao cho Gia Cát Lượng và các tướng quân làm là được. Hắn phải tranh thủ thời gian về Thiên Đình Đại Tần, buộc Như Lai giao Niết Bàn Bồ Đề ra.
Bồ Đề Tổ Sư không phản bác, nhẹ gật đầu.
Tần Quân xoay người bay tới trước kiệu vàng, nắm tay Liễu Nhược Lai cười nói:
- Tốt rồi, hết thảy đều đã giải quyết, có thể khải hoàn về triều!
Liễu Nhược Lai cười ngọt ngào, hai người đi vào trong kiệu. Chín con rồng cùng rống, kéo kiệu vàng xoay quanh một vòng trong không trung rồi bay hướng Nam Vực.
Mấy trăm vạn binh sĩ theo sát, để lại năm quân đoàn lo công việc Tây Vực về sau.
Gia Cát Lượng nhìn chín con rồng kéo kiệu rời đi, lẩm bẩm:
- Từ nay bệ hạ như rồng lặn bay khỏi ao, thế không thể đỡ.