Hệ thống giải thích:
“Trấn Nguyên Tử trong Tây Du Ký là được Nguyên Thủy Thiên Tôn mời đi thỉnh giáo, còn mang theo đồ đệ của mình, đã chứng minh quan hệ của Trấn Nguyên Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn. Nếu không có thực lực cơ bản thì Trấn Nguyên Tử làm sao có mặt mũi lớn như vậy? Trong thần thoại đạo giáo Trấn Nguyên Tử sánh bằng Tam Thanh, được tiếng là dự khuyết Tam Thanh, đủ thấy địa vị thế nào.”
Tần Quân chớp chớp mắt, nhìn hàng ‘Nhân Tham Quả’ trong bảng liệt kê thuộc tính của Trấn Nguyên Tử.
Nhân Tham Quả rất nổi tiếng, được gọi là chín ngàn năm chín một lần, ngửi một hơi có thể sống ba trăm sáu mươi tuổi, ăn một trái sống bốn vạn bảy ngàn năm!
Nhưng vì vẻ ngoài của Nhân Tham Quả giống trẻ sơ sinh nên Hoa Hạ đời sau có nhiều suy đoán âm mưu.
Tần Quân khá hứng thú với Nhân Tham Quả, nếu cách gieo trồng không thương thiên hại lý thì hắn sẽ suy xét trồng trong Đại Tần Thiên Thành.
Triệu hoán Trấn Nguyên Tử rồi, tiếp tục chọn ai đây?
Tần Quân lại rối rắm, giờ hắn không thiếu Hiển Thánh đỉnh cao, còn Thánh Nhân thì không thể trực tiếp triệu hoán.
Thật là khiến người khó chịu.
A?
Phải rồi!
Tần Quân thầm ra lệnh:
“Hệ thống, triệu hoán Tam Tiêu Nương Nương đi, thời kỷ đỉnh cao, nhớ lại ký ức kiếp trước!”
Tam Tiêu Nương Nương cùng nhau bày trận Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận thì thần chắn giết thần, phật chắn giết phật. Đương nhiên Thánh Nhân mà ra tay thì trận này sẽ bị phá.
Hệ thống lạnh lùng nói:
“Không được, chỉ có thể triệu hoán một vị trong đó.”
Tần Quân suýt hộc máu.
Chẳng lẽ không thể tổ hợp Tam Tiêu Nương Nương sao?
Kim Giác Ngân Giác, Ngưu Đầu Mã Diện, Hắc Bạch Vô Thường đều xuất hiện với hình thức tổ hợp.
Mặc kệ Tần Quân cãi cọ thế nào hệ thống kiên quyết không đồng ý.
Tần Quân bất đắc dĩ đành chọn triệu hoán Vân Tiêu, Hỗn Nguyên Kim Đấu của nàng là pháp bảo mạnh không thua gì Định Hải Châu.
Đến nay thuộc hạ của Tần Quân có nhiều đệ tử Tiệt giáo: Vân Tiêu, Triệu Công Minh, Thập Thiên Quân, Ôn Thần Lữ Nhạc, Thạch Ki Nương Nương.
Chậc chậc, nếu Thông Thiên Giáo Chủ có trí nhớ kiếp trước biết mấy chuyện này có khi nào hộc máu không?
Ngoài ra nhiều đệ tử môn hạ của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng ở dưới tay Tần Quân. Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề thống lĩnh Tây Phương Phật Giáo cũng vậy.
Đồ đệ duy nhất của Lão Tử bị Tần Quân lấy mất.
Ðát Kỷ quân cờ của Nữ Oa thành thánh hoàng hậu của Tần Quân, còn có huynh trưởng Phục Hy.
Trừ Hồng Quân ra các Thánh Nhân cơ bản có nhân quả với Tần Quân, rồi còn hai tộc vu yêu, ngẫm lại đã thấy kích động.
Tần Quân kêu hệ thống đưa ra bảng liệt kê thuộc tính của Vân Tiêu.
[Vân Tiêu: Đến từ truyền thuyết thần thoại.
Thân phận: Đệ tử Tiệt giáo.
Tu vi: Hiển Thánh cảnh trung kỳ.
Công pháp: Cửu Khúc Hoàng Hà công.
Thần thông: Vân Hải Mạn Thiên. Tử Khí Đông Lai. Bích Hải Ba Thăng. Thương Lam Mê Tâm Pháp. Ma Lộng Càn Khôn.
Pháp bảo: Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Tọa kỵ: Thanh Loan.
Mức độ trung thành: 85 (MAX 100)]
Không ngờ Vân Tiêu có tu vi Hiển Thánh cảnh trung kỳ, mạnh hơn Nhiên Đăng, ngang ngửa Như Lai.
Tần Quân nhìn vui vẻ, nhưng ngẫm lại cũng bình thường.
Tuy Hỗn Nguyên Kim Đấu được gọi là báu vật đẳng cấp giáo chủ nhưng nếu không có tu vi chống đỡ thì khó phát huy tác dụng của nó.
Dựa vào Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận Tam Tiêu Nương Nương gần như chấm dứt đại chiến Phong Thần, buộc Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn ra tay dập tắt khí diễm.
Tần Quân thầm ra lệnh:
“Tiếp tục triệu hoán quân đoàn Thần Ma!”
Tần Quân chỉ còn lại một lần cơ hội tử trung đỉnh cao, hai lần thức tỉnh cực hạn, hai lần cơ hội nghe đạo. Các phần thưởng khác đã bị Tần Quân sử dụng, tùy cơ rút thăm trúng thưởng không rút ra bảo bối nghịch thiên gì. Còn truyền thừa kỹ năng Tần Quân định ban ơn cho Thần Ma có công, cơ hội sưu tầm hiền năng đã sử dụng, hiền tài sẽ tự động tìm đến góp sức.
Tần Quân đứng dậy, bẻ cổ:
- Sảng khoái quá, nghỉ ngơi thôi!
Trấn Nguyên Tử, Vân Tiêu tham gia sẽ làm Tần Tiên giới mạnh hơn nữa, khi đối chiến với Thánh Môn chắc chắn phát huy ra tác dụng không nhỏ.
Tần Quân vừa ngẫm nghĩ vừa bước trên đường mòn rợp bóng cây trong ngự hoa viên:
- Có nên để Đế Giang, Vân Tiêu về phó bản Thần Ma tụ tập Tổ Vu, Tam Tiêu không?
***
Sâu trong trời sao có khối đại lục u ám lơ lửng, bên trên đầy dãy núi như những cây gai đất.
Dương Bắc Minh ngồi xếp bằng trên đỉnh ngọn núi cao nhất giữa đại lục, bốn bóng sáng lơ lửng trước mặt lão, là các đệ tử.
Ngữ điệu Dương Bắc Minh bực bội nói:
- Vi sư bế quan, tạm thời sẽ không tính sổ với Tần Thiên Đế.
Bốn đệ tử liếc nhau.
Một đệ tử vẫn cố nói:
- Sư tôn, Tần Thiên Đế đã thành khí diễm, chúng ta sẽ không nài ép sư tôn đi tính sổ với hắn. Chúng ta đến vì chuyện Huyền Trì của Thánh Môn.
Dương Bắc Minh không đánh lại Tần Tiên Lục Thần, bây giờ xuất hiện một Dương Tiễn được khắp nơi cho rằng sánh bằng lão, đương nhiên bốn người không dám đẩy sư phụ của mình vào hố lửa. Không có Dương Bắc Minh thì địa vị của họ trong vũ trụ sẽ giảm mạnh.
Dương Bắc Minh mở bừng mắt ra, âm trầm nạt:
- Thánh Môn liên quan gì ta!?
Trận chiến với Tần Tiên Lục Thần khiến Dương Bắc Minh ngộ ra, bây giờ lão đã là Bán Thánh, tiến thêm một bước sẽ là Thánh Nhân cao ngang trời. Nếu lão thành thánh thì Tần Thiên Đế là cái thá gì?
Đệ nhất vũ trụ vẫn thuộc về lão!
Dương Bắc Minh không biết dưới tay Tần Quân đã có Thánh Nhân, chỉ tính Bán Thánh đã được hai người. Khoảng cách giữa Tần Quân và Dương Bắc Minh càng lúc càng lớn.
Người từng bị Tần Quân đạp lên đều không cách nào vượt qua hắn nữa, sẽ bị hắn bỏ lại sau lưng xa dần.
Một đệ tử khác sốt ruột nói:
- Sư tôn, Thánh Môn rộng rãi chiêu nạp thiên tài, đây là cơ hội, nếu chúng ta chậm hơn thì sau này sẽ bị chèn ép!
Tuy họ đã xông ra uy danh nhưng không thuộc thế lực hạng nhất, Dương Bắc Minh thì khác, một mình lão đã là thế lực đỉnh cao.
Dương Bắc Minh có tư cách tiến cử thiên tài vào Thánh Môn, nên bốn người không muốn bỏ qua.
Dương Bắc Minh nghe vậy mắt càng lạnh lẽo, những đệ tử này chỉ biết ích lợi cho mình, khiến lão cảm thấy thê lương.
Trước kia Dương Bắc Minh thu đệ tử chỉ xem thiên phú, giờ những đệ tử này bởi vì lợi ích mà hoang phế tu luyện, không nên thân. Dương Bắc Minh thường hối hận không nên thu đám đệ tử này, nhưng lão nuôi họ từ nhỏ đến lớn thân như ruột thịt, lão không cứng rắn tuyệt tình được.
Người ngoài thấy Dương Bắc Minh lạnh lùng, tự phụ, vô địch thiên hạ. Họ không biết Dương Bắc Minh tung hoành đến bây giờ xem trọng tình thân hơn.
Cô đơn là thanh kiếm bén, Dương Bắc Minh đang cố gắng muốn chém tình, cường giả luôn đơn độc.