Triệu Hàn Dao, Hoắc Trấn Dư đều cảm thấy khẩn trương.
Bọn họ đều hi vọng Tần Quân thắng, bởi vì bọn họ không thích sự bá đạo của gia tộc Bách Lí, nhưng mà Bách Lý Hồng Cương chính là tồn tại vô địch, Dương Tiễn có thể thắng được hắn sao?
- Dương Tiễn sắp thua?
Lý Nguyên Bá trừng to mắt, thận trọng hỏi.
Tần Quân trợn trắng mắt, tức giận nói.
- Nếu Dương Tiễn thua, chúng ta đều phải chết, ngươi chờ mong hắn sao?
Nghe vậy, Lý Nguyên Bá cười một tiếng xấu hổ.
Tần Quân ngược lại cười nói.
- Yên tâm đi, Dương Tiễn là sẽ không thua!
Người khác không biết, nhưng hắn chính là người hiểu rõ Dương Tiễn nhất.
Hơn nữa lúc này Dương Tiễn không hề bị thương, hắn chỉ bị đánh lui thôi.
Chiến tranh tạm dừng, tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn Dương Tiễn đang đánh nhau với Bạch Lý Hồng Cương.
Lúc này, toàn thân Bách Lý Hồng Cương bị hàn khí bao phủ, sát khí quét ngang toàn bộ vũ trụ, hắn nhìn Dương Tiễn, giọng nói ngập tràn sát ý.
- Đánh cắp pháp nhãn Chí Tôn của gia tộc Bách Lý, nếu hôm nay không giết chết ngươi, sao ta có thể nhìn liệt tổ liệt tông được!
Mỗi tội trạng đều đổ lên đầu Dương Tiễn, giống như hắn là kẻ ác tày trời.
Đối với chuyện này, Dương Tiễn chỉ mỉa mai lại.
- Ăn cắp? Đây là nhờ Bệ Hạ ban cho ta, gia tộc Bách Lý là cái thá gì chứ!
Dương Tiễn cũng bị kích thích nổi giận, nghĩ hắn không thu thập được Bách Lý Hồng Cương sao?
Hắn chỉ muốn thăm dò cực hạn của Bách Lý Hồng Cương, muốn nâng cao pháp nhãn Chí Tôn của mình mà thôi!
Nếu như vậy!
Dương Tiễn hít sâu một hơi, từng sợi khí trắng từ trong cơ thể hắn bay ra, hai mắt mất đi đồng tử, ngay cả chính giữa pháp nhãn Chí Tôn cũng biến thành màu thâm đen.
Một cỗ khí thế khủng bố từ cơ thể hắn bạo phát ra.
Dương Tiễn hoàn toàn kích hoạt đại đạo Chiến Đấu của mình.
Được Bệ Hạ ưu ái, hắn không thể để cho Bệ Hạ thất vọng!
Bách Lý Hồng Cương bị khí thế của hắn dọa sợ, tất cả mọi người trong tinh không đều không nhịn được sự hoảng sợ.
Thị lực của Hiển Thánh Cảnh, đủ cho bọn họ thấy được nơi xa.
Khí thế của Dương Tiễn, không cần phải nhìn thấy, đã đánh thẳng đến linh hồn bọn họ.
- Khí tức này!
Hoàng Phủ Lãm Nguy vừa mới gia nhập Tiên Vực Lâm Thánh đã hô hấp dồn dập.
Cuộc đời này hắn chỉ mới một lần gặp được khí thế như vậy.
Đó là lúc gia chủ gia tộc Hoàng Phủ, Yêu Đế nổi giận!
Yêu Đế bế quan lâu dài, vì muốn lãnh đạo Yêu Tộc đi đến đỉnh phong, hắn phải nằm gai nếm mật, dưới gối chỉ có mấy đứa con nối dõi, bình thường đều dạy bảo tất cả tinh hoa cho chúng.
Lần tức giận đó, chính là lần Vũ Hàn chém giết một Thái Tử Yêu Tộc của bọn họ.
Nhưng Mạc Nhược Hà và những điện chủ Chí Tôn Thần Điện khác cũng quá mạnh, nên không thể báo thù được cho con trai.
Sau đó, Yêu Đế bế quan, không ra ngoài nữa, không người nào biết hắn bế quan ở đâu.
- Chẳng lẽ Tần Thiên Đế chính là?
Hoàng Phủ Lãm Nguyệt có một suy đoán to gan, có thể khiến cho một cường giả có thể so với Yêu Đế cam nguyện thần phục là ai?
Mà trong lời nói của Dương Tiễn, có thể thấy được hắn cực kì kính sợ Tần Quân.
Từ trước đến nay, có mấy vị Thiên Đế có thực lực như thế?
Chỉ có một người!
Vị Thiên Đế kia đã từng tranh phong với Tô Đế, tuyệt đại phong hoa, tuyên cổ Vô Song!
- Quả nhiên là vậy!
Hoàng Phủ Lãm Nguyệt càng nghĩ thấy đúng, thậm chí còn hưng phấn, khiến cho người ta khó có thể hiểu được.
Ở một bên khác, Dương Tiễn dùng một tay cầm Hoàn Vũ Tam Tiêm Đai, nhìn Bách Lý Hồng Cương, nói.
- Trong ba đao, nếu không cắt được đầu ngươi, Dương Tiễn ta sẽ tự vẫn, phế tu vi!