Nhưng Trọng Minh Điểu trên vai Tần Quân không phải chưng chơi, nó há mỏ chim phun ra một luồng sáng trắng làm tất cả bàn tay quỷ thành tro.
Con ngươi Bành Chí Thiên co rút, định nói gì thì Trọng Minh Điểu bỗng lao vào gã, đánh vào ngực gã. Bành Chí Thiên cảm giác lực lượng khó thể tưởng tượng ập đến.
Bùm!
Cát bụi bay mù mịt, Trọng Minh Điểu đè Bành Chí Thiên xuyên thủng núi, lực lượng cường đại làm nguyên Thần Điện rung rinh.
Thần Điện đang chiến đấu, các thủ vệ không phát hiện tình hình bên dưới.
Tần Quân nhanh chóng bay ra khỏi bụi bặm, mặt xám mày tro hơi chật vật, hắn mắng:
- Có cần đột ngột vậy không!?
Tần Quân chỉ có thể càu nhàu một câu, ai kêu linh trí của Trọng Minh Điểu không cao, không biết lo cho cảm xúc của chủ nhân. Đối với Trọng Minh Điểu thì nguyên Thần Điện bị sập Tần Quân cũng sẽ không bị thương.
Cùng lúc đó, Bành Chí Thiên và Trọng Minh Điểu bay ra từ góc khác trong Thần Điện. Người Bành Chí Thiên đẫm máu nhưng áo đen không rách, chắc chất liệu rất khác biệt.
Mắt Trọng Minh Điểu lấp lóe tia hung tợn khiếp người, làm Bành Chí Thiên tim đập chân run.
Bành Chí Thiên kinh hoàng thầm nghĩ:
- Con gà này có lai lịch gì thế này?
Trọng Minh Điểu hóa thành cầu vồng bay tới, tốc độ càng mau hơn.
Vèo!
Không khí bị xé rách, người Trọng Minh Điểu bốc cháy lửa nhanh như tia chớp xuyên qua ngực Bành Chí Thiên, máu phun ra. Cơ mặt Bành Chí Thiên cứng ngắc, mắt tràn đầy không tin được. Gã đường đường là cường giả siêu đẳng Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ mà không có chút sức chống cự trước Trọng Minh Điểu.
Tốc độ tuyệt đối làm Bành Chí Thiên không kịp phòng ngự.
Lửa trên người Trọng Minh Điểu không phải lửa bình thường, sau khi xuyên qua ngực Bành Chí Thiên thì lửa vẫn còn đốt thịt bên mép rìa, khiến gã rất đau đớn.
Tất cả thi nô của Bành Chí Thiên ngừng lại, cùng bay hướng gã.
Tôn Ngộ Không đang định một gậy đập thi nô Đại La Kim Tiên thì thấy nó chạy trốn, Tôn Ngộ Không thầm khó hiểu.
Các trưởng lão, hộ pháp Thần Điện thở phào. Bảy mươi hai thi nô Thái Ất Huyền Tiên còn lại sáu mươi mốt con. Bên Thần Điện trả giá thảm thiết hơn, nên thấy đám thi nô rút lui thì bọn họ rất mừng.
Trọng Minh Điểu nghiêng đầu nhìn Bành Chí Thiên rồi bay hướng Tần Quân.
Trong tư duy đơn giản của Trọng Minh Điểu thì sức sống của Bành Chí Thiên nhanh chóng xói mòn là sắp chết rồi, nó không thể rời khỏi chủ nhân quá lâu.
Trọng Minh Điểu vừa đi các thi nô liền bay xuống dung hợp cơ thể Bành Chí Thiên.
Trọng Minh Điểu bay về đậu trên vai Tần Quân, hắn cười nói:
- Ngươi đấy, có thể ra sân đừng gây động tĩnh lớn vậy không?
Trọng Minh Điểu líu ríu mấy tiếng, Tần Quân không nghe hiểu đành bay lên cao.
Chuyến đi này được Mệnh Vận Chi Luân xem như món quà bất ngờ, chờ khi kết thúc chiến đấu hắn sẽ dung hợp nó, có lẽ sẽ giúp thực lực của hắn tăng vọt.
Dọc đường đi các yêu binh, thủ vệ Thần Điện rơi như mít rụng, Tần Quân vừa né vừa bay lên cao.
Bành Chí Thiên mạnh nhất đã bị giải quyết, còn lại chiến đấu hầu như thành kết cục đã định, tâm tình của hắn nhẹ nhàng.
Cơ Vĩnh Sinh cảm thán trong đầu hắn:
- Không ngờ ngươi lấy được Mệnh Vận Chi Luân dễ dàng vậy, có thêm miếng này thì dù Mệnh Vận Chi Luân còn khiếm khuyết cũng có thể tự lành hoàn chỉnh.
Lúc trước Cơ Vĩnh Sinh vì giành Mệnh Vận Chi Luân có thể nói là cực kỳ nguy hiểm, suýt thân chết đạo tiêu.
Tần Quân đắc ý thầm nghĩ:
- Nhảm, ngươi làm sao so sánh với khí vận của trẫm?
Cơ Vĩnh Sinh châm chọc:
- Hừ, bằng vào chút vận may của ngươi? Ngươi có biết khí vận thành mây, tụ thành biển là cảnh tượng thế nào không?
Khóe môi Tần Quân co giật.
Có thể đừng nghiêm túc vậy không?
Trên đầu hắn chợt vang tiếng nổ nhức óc, Tần Quân ngước lên thấy Lục Nhĩ Mi Hầu bị La Sĩ Tín đập rớt xuống.
Lúc này Lục Nhĩ Mi Hầu rất thảm, người đẫm máu, nếu chiến tiếp chắc sẽ bị La Sĩ Tín đánh chết.
Tần Quân không tin Lục Nhĩ Mi Hầu giống như Tôn Ngộ Không, có thuộc tính đặc biệt càng chiến càng mạnh.
Lục Nhĩ Mi Hầu rơi xuống đột nhiên thoáng nhìn Tần Quân, mắt bắn tia hung ác xông hướng hắn.
Lục Nhĩ Mi Hầu còn nhớ La Sĩ Tín đứng sau lưng Tần Quân, hơn nữa hắn là người Yêu Tổ muốn giết, giờ là cơ hội.
Thấy Lục Nhĩ Mi Hầu xông hướng mình, Tần Quân chửi thầm trong bụng, con khỉ này muốn chết sao!
Không cần Tần Quân ra lệnh, Trọng Minh Điểu đậu trên vai hắn rít lên xông hướng Lục Nhĩ Mi Hầu, tốc độ mau gần như bá đạo.
Phập phụt!
Máu phun ra, bụng Lục Nhĩ Mi Hầu bị xuyên qua. Lục Nhĩ Mi Hầu có thân bất tử giống Tôn Ngộ Không, tuy không mạnh bằng nhưng nó cũng là tồn tại rất khủng. Nhưng trước mỏ chim của Trọng Minh Điểu thì Lục Nhĩ Mi Hầu yếu xìu.
Lòng Lục Nhĩ Mi Hầu dậy sóng dữ, nó không thấy rõ bóng dáng Trọng Minh Điểu:
- Sao có thể như vậy?
Diệt gọn trong một nốt nhạc?
Tần Quân nhướng cao chân mày, thầm đồng tình Lục Nhĩ Mi Hầu.
Lần đầu tiên Lục Nhĩ Mi Hầu đến tấn công bị Hậu Nghệ hù chạy, lần thứ hai định giết Tần Quân lại bị Trọng Minh Điểu hạ gục trong tích tắc. Chậc chậc, nếu Lục Nhĩ Mi Hầu xuống suối vàng chắc không cam lòng.
Trọng Minh Điểu bay về đậu trên vai Tần Quân.
Lục Nhĩ Mi Hầu không chết, nó ôm bụng, người run run, mắt tràn đầy không tin nhìn Tần Quân, lẩm bẩm:
- Con gà này . . . tại sao . . .
Tần Quân trợn trắng mắt, nó không phải gà, là chim thần!
Tần Quân rất muốn một bàn tay đập chết Lục Nhĩ Mi Hầu, nhưng nó chạy ra từ hệ thống Thần Thoại, hắn vẫn muốn thu phục nó.
Gom đủ bốn linh hầu có thể triệu hoán thần long không?
Bậy bạ!
Nhưng Tần Quân thật sự muốn thấy bốn linh hầu đứng chung với nhau, không biết sẽ là cảnh tượng thế nào.
Bốn con khỉ cuồng bạo hoành hành vô kỵ, tàn phá chiến trường!
Tần Quân tức giận quát:
- Nhìn cái gì? Nếu không muốn chết thì biến!
Tạm thời Tần Quân không rảnh lôi kéo Lục Nhĩ Mi Hầu. Chúc Long đang độ kiếp trên trời, có giá trị còn lớn hơn Lục Nhĩ Mi Hầu.
Lục Nhĩ Mi Hầu tức hộc máu, nhưng lúc này nó không thể chiến đấu nữa. Lục Nhĩ Mi Hầu thấy La Sĩ Tín lao xuống, hết hồn cuống cuồng nhào xuống dưới.
Tần Quân ngăn La Sĩ Tín lại:
- Đừng đuổi theo!
Tần Quân nhìn xuống chân, thầm nghĩ:
- Lục Nhĩ Mi Hầu, hy vọng ngươi đừng làm trẫm thất vọng.
Trong lòng Tần Quân nghĩ Lục Nhĩ Mi Hầu dù gì có thể đánh ngang tay với Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký, tập Mỹ Hầu Vương thật giả là tình tiết đặc sắc trong Tây Du Ký. Bây giờ Lục Nhĩ Mi Hầu giáng lâm thiên địa này biểu hiện chật vật như vậy làm Tần Quân hơi thất vọng.