- Cuồng vọng!
- Nghiệt tử, ngươi dám đối nghịch với Thánh Môn, chính là muốn chống đối lại chúng ta!
- Sao Cơ Bất Bại lại mạnh như thế chứ?
- không phải hai mươi vạn năm trước hắn chỉ mới là Bán Thánh thôi sao?
- Mắt của ta bị hoa rồi sao?
Các trưởng lão liên tục kinh hô, giọng nói của nhiều người đều tràn ngập sợ hãi.
Nợ máu diệt tộc chính là không đội trời chung, bây giờ Cơ Bất Bại đã thành thánh giết trở lại, dùng một đấm đánh gục Vũ Tiêu kiếm tôn, sao bọn họ có thể bình tĩnh được chứ?
Cơ Bất Bại bay lơ lửng trên đám mây, Hắc Bào tung bay trong gió, hắn nhìn về phía chân trời, cười lạnh nói.
- Mấy lão cẩu kia! Đều đi ra đi, đừng núp ở đó nữa!
Là một thánh nhân, hắn có thể cảm giác được khí tức của thánh nhân khác.
Trong lòng hắn âm thầm kinh ngạc, không ngờ rằng trong Thánh Môn lại có Ngũ Tôn thánh nhân!
Nhưng hắn cũng không sợ hãi, Tần Quân còn có Tử Đạo giúp đỡ nữa.
Ngoài ra, Phục Hi và một đám cường tướng của Đại Tần thiên đình cũng đang chờ đợi ở bên ngoài.
Đây chính là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt Thánh Môn.
- Graooo—— -
Bỗng nhiên một tiếng rồng ngâm từ cuối chân trời truyền đến, chỉ một chớp mắt đã có một Long Đầu màu xanh xuất hiện, nó còn to hơn một ngọn núi, nhất là cặp kia mắt rồng kia, vô cùng dọa người.
Thanh Long chưa đến, cuồng phong đã gần.
Cơ Bất Bại quay đầu nhìn lại, hứng thú nói.
- Lại là con bò sát xanh nhà ngươi!
Thanh Long Thuỷ Tổ!
Một trong thánh nhân của Thánh Môn!
Lúc trước Thanh Long Thuỷ Tổ và Vũ Tiêu kiếm tôn lãnh đạo Thánh Môn tiêu diệt Cực Viêm Ma Thần tộc.
Vợ con, tộc nhân của Cơ Bất Bại đều chết ở trước mặt hắn, chỉ có Tần Quân may mắn trốn thoát, mỗi lần nghĩ đến hình ảnh đó, Cơ Bất Bại cảm thấy trong người có lửa giận khó nhịn.
Thanh Long Thuỷ Tổ nhanh chóng hóa thân thành hình người, từ trong Hư Không dạo bước đến, tay trái nắm một cây cốt trượng, trên đỉnh chóp là một viên Long Đầu, răng nanh bén nhọn, khiến cho người ta cảm giác không rét mà run.
Nhìn sát khí của Cơ Bất Bại xông ngút trời, Thanh Long Thuỷ Tổ lạnh giọng nói.
- Tên yêu ma nhà ngươi! Vậy mà không chết!
Hắn không nhịn được mà nhớ lại một truyền thuyết, nó cũng là một truyền thuyết có liên quan đến Cực Viêm Ma Thần.
Từ thời xa xưa, có một vị Đại Năng muốn bị tiêu diệt Cực Viêm Ma Thần tộc, nhưng mỗi hắn tưởng như đã thành công, bỗng nhiên lại có một số dư nghiệt Cực Viêm Ma Thần nhảy ra báo thù.
Thậm chí còn có người nói, Cực Viêm Ma Thần tộc Viễn Tổ chưa chết, hắn luôn âm thầm bảo hộ Cực Viêm Ma Thần tộc.
Cơ Bất Bại không nói nhảm nữa, vung một bàn tay lên, hư không cuồn cuộn hóa thành biển lửa quét sạch về phía trước, những đệ tử Thánh Môn, các trưởng lão ở phía dưới chỉ cảm thấy bầu trời bị liệt diễm bao trùm lên, ánh lửa chiếu sáng khuôn mặt của bọn họ, khiến cho tất cả mọi người cực kì rung động.
Đại trưởng lão Kinh Vô Binh nhìn thấy một màn này, tròng mắt hắn muốn nứt toác ra.
Năm xưa hắn đã từng giao thủ với Cơ Bất Bại, hai người đều là Bán Thánh, nhưng hắn lại thua thảm.
200 ngàn năm trôi qua, hắn không tiến bộ được một chút nào.
Nhưng Cơ Bất Bại đã trở thành thánh, thậm chí hành hung luôn cả thành Vũ Tiêu kiếm tôn đã thành thánh nhiều năm, điều này khiến cho Kinh Vô Binh cảm thấy nghi ngờ nhân sinh.
Mới 200 ngàn năm, sao hắn sống uổng phí thế?
Cơ Bất Bại và Thanh Long Thuỷ Tổ giống như hai đạo lưu Tinh vạch phá hư không, đụng vào nhau, trong chốc lát, cường quang tóe lên, phong bạo bỗng nhiên đến, khiến cho Thiên Địa Ám Vô Thiên Nhật.
Bão cát khắp nơi, từng tòa núi cao ầm ầm sụp đổ, giống như dấu hiệu của tận thế.
Tần Quân đưa tay che mặt, sau đó hắn híp mắt nhìn lại, chỉ thấy trên bầu trời có hai đạo quang mang không ngừng va chạm vào nhau.
Tên Thanh Long Thuỷ Tổ này vậy mà có thể chống lại được Cơ Bất Bại cơ đấy!
Trái tim của Tần Quân căng thẳng, hắn biết rằng bên trong Thánh Môn còn có tồn tại còn mạnh hơn Thanh Long Thuỷ Tổ nữa, người kia chính là Vô Cực đạo tổ.
Tình hình biến đổi thất thường, cuộc chiến đấu kia cũng không giống như trong suy nghĩ của hắn.